Lý Thất Dạ lộ ra nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi ăn, đương nhiên, phần tay nghề này truyền đến từ nơi nào, hắn càng muốn rõ ràng hơn so với bất kỳ ai khác.
Trong lúc nhất thời, Lý Thất Dạ tựa như là quên hết thảy, giống như lại trở về niên đại năm đó.
Tựa hồ, trong hơi nước mông lung hắn thấy được hai tiểu nữ hài năm đó không ai nhường ai, một người có một đôi mắt tràn ngập trí tuệ, một người là có một đôi mắt kiên nghị vô cùng.
Bỗng nhiên, hắn lại thấy được một nữ hài tràn ngập trí tuệ, nàng ngồi ở chỗ đó, cùng hắn ăn đậu hũ cách thủy, nàng chỉ là lẳng lặng yên ăn, không nói gì, nhưng, hết thảy dường như đã nói ra.
Cuối cùng, hết thảy đều biến mất, ngoại trừ đậu hũ cách thủy nóng hổi tán phát hơi nước bên ngoài, không có cái gì, mặc kệ là tiểu nữ hài kia từng trở thành Nữ Đế, hay là tiểu nữ hài có một đôi tuệ nhãn, hết thảy đều yên tiêu khứ tán.
Hết thảy đi qua, đã từng là Nữ Đế cũng tốt, đã từng là tiên tử vô thượng trí tuệ cũng được, cuối cùng đều tan thành mây khói, tháng năm dài đằng đẵng đi qua về sau, chỉ còn lại một mình hắn ở chỗ này.
Một lát sau, Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua trong phủ Giản gia giăng đèn kết hoa, nhàn nhạt hỏi lão đầu :
- Giản gia có việc vui sao?
- Quan nhân còn không biết nha?
Lão đầu vội nói ra:
- Qua chút thời gian nữa là đến đại thọ tám ngàn tuổi Lão gia tử Giản gia, kỳ nhân dị sĩ ngũ hồ tứ hải đều đến Giản gia vì chúc thọ lão nhân gia.
- Lão gia tử Giản gia?
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lý Thất Dạ nhìn Giản gia một chút, thuận miệng hỏi:
- Đại danh là gì vậy ?
Lời nói của Lý Thất Dạ khiến lão đầu cảm thấy có chút khó khăn, hắn cười ha ha, nói ra:
- Quan nhân là vừa xuất đạo sao? Vậy mà không biết đại danh lão gia tử? Ta là một tên tiểu bối, không dám xưng tính danh lão nhân gia.
- Một cái tên mà thôi.
Lý Thất Dạ bình thản nói ra:
- Lòng có kính ý liền có thể, cần gì câu nệ tại hình thức.
Lão đầu do dự một chút, cuối cùng nói ra:
- Lão gia tử Giản gia người xưng Giản Long Vệ, lão nhân gia đã chấp chưởng Giản gia mấy ngàn năm, được tất cả mọi người yêu mến.
- Long Vệ nha.
Nghe được cái tên này, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
- Đệ tử Giản gia, có thể có được một cái tên như thế không dễ dàng, một cái tên như thế, không phải vừa ra đời liền có thể mang tới.
Lão đầu nghe Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, giật mình nhìn lấy Lý Thất Dạ, nhưng mà, hắn cũng không có nói cái gì.
Giản Long Vệ, cái tên này có thể nói là cực kỳ có phân lượng ở Thiên Linh giới, đương kim chủ nhân Giản gia, hắn chấp chưởng Giản gia lâu mấy ngàn năm, địa vị ở hắn Thiên Linh giới tựa như là một tồn tại tôn vô thượng Thần Hoàng.
Qua chút thời gian, liền là Đại thọ tám ngàn tuổi Giản Long Vệ, đến lúc đó, rất nhiều đại nhân vật thiên hạ bát phương sẽ đến Long Tỉnh thành để chúc thọ Giản Long Vệ.
Đương nhiên, thế nhân cũng không biết, Giản Long Vệ - cái tên này còn có ý nghĩa khác, tựa như Lý Thất Dạ nói vậy, cái tên Long Vệ không phải vừa ra đời liền có thể mang tới.
Ngay tại thời điểm Lý Thất Dạ tiếp tục ăn đậu hũ cách thủy, một thanh niên từ bên trong Giản phủ đi ra, người thanh niên này cũng giống như Lý Vân Tiêu bước vào tiểu điếm.
Người thanh niên này dáng dấp rất anh lãng, hắn ăn mặc một thân áo tím, bên dưới quần áo có thể khiến người ta cảm nhận được cơ bắp cuộn lên, cả người hắn cho người ta một loại cảm giác cường tráng hữu lực, nhưng lại tuyệt đối không phải loại to con vụng về, mà là một loại cường tráng hữu lực chặt chẽ. - Đạo.
Thanh niên nói ra:
- Đại bá, vẫn là đậu hũ cách thủy, ta rất thích ăn món này của đại bá.
Lúc nói, hắn cũng không khỏi nở nụ cười.
- Được rồi, rất nhanh liền có.
Lão đầu cười một tiếng, lập tức lại bận rộn.
Tiếp theo, lão đầu bưng đậu hũ cách thủy lên cho thanh niên, thanh niên cũng không chút khách khí, bắt đầu ăn như gió cuốn.
Chỉ ba hay năm lần mở miệng, người thanh niên đã liền ăn xong một chén đậu hũ cách thủy, cái tướng ăn kia, đó là phong quyển tàn vân.
Khi thanh niên mười phần thỏa mãn đánh ợ một cái, lúc này hắn mới chú ý tới Lý Thất Dạ bên trong tiểu điếm.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhàn nhã ăn đậu hũ cách thủy, người thanh niên này không khỏi khen một tiếng, nói ra:
- Huynh đài đây mới thật sự là hiểu được nhấm nháp mỹ vị, đối với ta, đậu hũ cách thủy nơi này thật sự là đồ ăn quá tốt, dăm ba lần liền nuốt đến không còn một chút, ta đây là trâu gặm mẫu đơn. - Trâu gặm mẫu đơn, đó là một loại chuyện hạnh phúc.
Lý Thất Dạ nhìn thanh niên một chút, cười nhạt một tiếng nói.
Người thanh niên này không khỏi nở nụ cười, cười to nói ra:
- Huynh đài nói chuyện thật biết làm người khác vui, tiểu đệ Giản Tiểu Thiết, không biết huynh đài xưng hô như thế nào?
Giản Tiểu Thiết, cái tên này tại Long Yêu Hải cũng coi là có phân lượng, hắn là truyền nhân thế hệ tuổi trẻ Giản gia, tương lai sẽ kế thừa Giản gia.
- Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, tiếp tục ăn đậu hũ cách thủy.
Nghe được tên Lý Thất Dạ, Giản Tiểu Thiết không khỏi giật nảy cả mình, lập tức đứng lên, ôm quyền nói ra:
- Uy danh Lý huynh gần đây lan xa, thanh danh hiển hách là Truyền nhân Khổng Tước Địa.
- Là hung danh hiển hách đi.
Lý Thất Dạ cũng không khỏi nở nụ cười, tự tại nói ra.
Giản Tiểu Thiết cũng không khỏi nở nụ cười, nói ra:
- Hung danh hiển hách cũng được, Khổng Tước tổ thụ quyết đoán vô thượng cùng thủ đoạn thiết huyết của Lý huynh, thật sự là để cho người ta kính nể vô cùng.
Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, ngoại giới một mực ngộ nhận huyết luyện ức vạn Quảng Hải Ngư chính là do Khổng Tước Thụ gây nên, bất quá, Lý Thất Dạ không quan tâm người khác là nghĩ thế nào. - Tại Thải Hồng thành vừa gặp đồng tộc cũng là sự tình khó khăn, huống chi Lý huynh chính là Truyền nhân Khổng Tước Địa.
Giản Tiểu Thiết mười phần cao hứng nói ra:
- Lý huynh không bằng tới Giản gia ta làm khách, qua ít ngày chính là đại thọ lão tổ tông nhà ta, đến lúc đó ta vì Lý huynh dẫn tiến gặp mặt lão tổ tông. Lão tổ tông nhà ta thích nhất trẻ tuổi tuấn tài.
Đối với thế hệ trẻ tuổi Thiên Linh giới có thể được Gia chủ Giản gia Giản Long Vệ tiếp kiến, điều đó có thể nói là một sự tình vinh hạnh mười phần, bởi vì Giản Long Vệ là một trong những Thần Hoàng tiếng tăm lừng lẫy đương thời.
Đối với Giản Long Vệ, Lý Thất Dạ cười cười, không nói thêm gì.
Nhưng mà, Giản Tiểu Thiết là nhiệt tình mười phần, vội đưa một phần thiệp mời hướng về phía Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:
- Tiểu đệ thành tâm mời Lý huynh có mặt dự đại thọ chi yến của lão tổ tông nhà ta.
Đại thọ Giản Long Vệ. Là truyền nhân thế hệ trẻ tuổi, Giản Tiểu Thiết phụ trách đủ loại công việc trong đại thọ lão tổ của hắn, mặc dù là như thế, người có thể làm cho Giản Tiểu Thiết tự mình đưa lên thiệp mời, vậy cũng là đại nhân vật một phương.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!