TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 1907: Giản Văn Đế

Phụ thân của bọn họ thực sự cho rằng bọn họ đã chết đi, rốt cục vượt qua tâm ma trong lòng mình, rốt cục chứng được đại đạo, trở thành một đời tiên đế vô địch.

Thế nhưng, sau này, trở thành tiên đế hắn đã cường đại hơn thêm, hắn thông qua huyết mạch của mình suy tính, suy tính ra con trai con gái của mình vẫn còn sống.

Hậu quả có thể tưởng tượng được, trưởng bối che chở ba mẹ con bọn hắn toàn bộ chết trận, thẳng đến khi Âm Nha lại một lần nữa xuất hiện, mới đem bọn họ cứu đi.

Bởi vì phụ thân bọn họ đã trở thành tiên đế, đã là vô địch ở thời đại kia, cường đại đến khiến cho không có người nào có thể cùng hắn tranh phong.

Mà trên người tỷ đệ bọn họ lại chảy xuôi huyết thống của phụ thân, mặc kệ bọn họ chạy trốn cỡ nào đều không thể tránh thoát phụ thân hắn suy tính.

Cuối cùng, để thoát khỏi phụ thân hắn truy sát, mẫu thân hắn tự vẫn bỏ mình, mà tỷ đệ hai người bọn họ bị Âm Nha phong ấn huyết mạch, vĩnh viễn bị phong ấn biến mất, gửi gắm cho một người cực kỳ vô địch đem bọn họ giấu đi.

Bởi vì huyết thống của tỷ đệ hai người đã bị phong ấn, hơn nữa cũng bị biến mất trong thứ nguyên, ẩn giấu ở địa phương bí mật nhất trên thế gian, điều này khiến phụ thân của bọn họ coi như là tiên đế, cũng vô pháp từ trong huyết mạch suy tính ra chốn trốn của bọn họ.

Cuối cùng, phụ thân của bọn họ lựa chọn buông tha, lúc này mới để cho tỷ đệ hai người trốn khỏi một kiếp, mới giữ được mạng sống.

Thẳng đến từng thời đại trôi qua, huyết thống của tỷ đệ hai người bị phong ấn mới được giải khai, tỷ đệ hai người ở trong phong trần đi ra, rốt cục có thể xuất hiện ở thế gian.

Khi tỷ đệ hai người bọn hắn xuất thế, vô thượng tồn tại năm xưa che chở bọn họ thu bọn họ tỷ đệ làm đồ đệ, chính là bởi vì như vậy, mới để cho tỷ đệ hai người khai sáng Giản gia. - Quá khứ, hết thảy đều đã là quá khứ.

Cuối cùng, Giản Văn Đế lắc đầu, nói rằng:

- Ta là người của Giản gia, đi qua hết thảy cũng không có liên quan tới ta.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Kể từ năm đó thoát đi, Giản Văn Đế và Giản Văn Tâm đã theo họ của mẫu thân, muốn cùng phụ thân bọn hắn đoạn tuyệt hết thảy quan hệ.

Nhìn Giản Văn Đế, Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng. Năm xưa tuy rằng tỷ đệ hai người cuối cùng trốn ra một đường sống, thế nhưng, lại để cho tỷ đệ bọn hắn một bóng ma suốt đời vô pháp ma diệt.

Mượn tỷ tỷ của hắn Giản Văn Tâm mà nói, nàng sinh ra đã định trước bất phàm, cả đời của nàng cũng là bất phàm, thế nhưng, đi tới cuối cùng, nàng thầm nghĩ truy cầu bình thường, thầm nghĩ thường thường phàm phàm sống ngày, giống như thường nhân vậy.

Chính là bởi vì nàng muốn truy cầu bình thường, nghĩ tới sống qua ngày thường. Cuối cùng nàng bỏ qua cơ hội tranh đoạt thiên mệnh, bỏ qua cơ hội có thể trở thành tiên đế.

Thế nhưng, nàng có vô cùng trí tuệ, Trí Tuệ Như Hải, thì làm sao có thể bình thường được đây? Càng sao có thể sống qua ngày thường được.

May mắn là, Giản Văn Đế cuối cùng chống đỡ nổi. Tuy rằng hắn thủy chung vô pháp vượt qua đạo suy sụp trong lòng kia, thế nhưng, ở trong tay hắn, Giản gia rốt cục phồn vinh hưng thịnh, trở thành truyền thừa sừng sững không ngã.

Qua một lúc lâu, Giản Văn Đế phục hồi tinh thần lại, thở dài một tiếng, tiếc nuối nói rằng:

- Chỉ tiếc, ta không thể đi theo đại nhân, làm tùy tùng theo đại nhân ngài bôn tẩu...

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà xua tay, lạnh nhạt nói:

- Ngươi lưu thủ Giản gia, đã đủ rồi. Năm xưa chuyện cần làm báo ân, tỷ tỷ ngươi đều đã làm, hiện tại ngươi cũng không nợ ta cái gì.

- Không....

Giản Văn Đế lắc đầu, nói rằng:

- Đại nhân trong lòng ta chính là tái sinh phụ mẫu, không có đại nhân, sẽ không có ta, cũng không có tỷ tỷ của ta, cũng không có Giản gia ngày hôm nay. Ta chỉ hận chính là, ta không muốn đi tới, ta không muốn đối mặt nữa! - Có thể có Giản gia ngày hôm nay, ta cũng rất cao hứng, ở đây coi như là nhà của ta.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, lạnh nhạt nói.

Lý Thất Dạ nói ra nói như vậy, Giản Văn Đế không khỏi lộ ra dáng tươi cười, giống như là dáng tươi cười của hài tử, trên thực tế, hắn ở trước mặt Lý Thất Dạ, vẫn là một vãn bối, cũng chính bởi vì Lý Thất Dạ, đã cho tỷ đệ hai người dũng khí sống tiếp. - Để Vệ Long và Tiểu Thiết đến đây đi!

Cuối cùng, Giản Văn Đế phân phó nói rằng.

Qua một lúc lâu, Giản Long Vệ vào, đi theo phía sau hắn là Giản Tiểu Thiết. Hai người bọn họ đi sau khi đi vào, thấy Lý Thất Dạ an ổn ngồi ở chỗ kia, bọn họ cũng không khỏi chấn động ở trong lòng.

Không chỉ là Giản Tiểu Thiết, trong lòng Giản Long Vệ ở cũng là thất kinh, Giản Long Vệ hắn đã tám ngàn tuổi rồi. Thế nhưng, hắn cả đời này số lần gặp qua thuỷ tổ dùng mười ngón tay cũng có thể đếm ra được, trừ phi là sự tình lớn bằng trời, bình thường thuỷ tổ sẽ không triệu kiến hắn.

Về phần Giản Tiểu Thiết lại càng không cần phải nói, hắn từ nhỏ đến lớn, chỉ gặp qua thuỷ tổ một lần, cũng chính là một năm đó hắn thành niên gặp qua, từ đó về sau liền nhìn thấy cũng chưa từng thấy qua.

Trên thực tế, khi người của Giản gia có thể gặp thuỷ tổ cũng không có nhiều, coi như là lão tổ, cũng không thể đơn giản thấy thuỷ tổ.

- Ở trước mặt đại nhân quỳ xuống đi.

Giản Văn Đế phân phó Giản Long Vệ và Giản Tiểu Thiết nói rằng.

Giản Long Vệ và Giản Tiểu Thiết cũng không biết là bởi vì sao, thế nhưng, thuỷ tổ nói, bọn họ không dám không tuân theo, ở trước mặt Lý Thất Dạ cung cung kính kính quỳ xuống.

Giản Văn Đế chậm rãi nói rằng:

- Long Vệ là Giản gia đương đại gia chủ, mà Tiểu Thiết là gia chủ đời kế tiếp, sự tình của Giản gia, các ngươi cũng nên biết. Trước mắt đại nhân, chính là ân nhân của Giản gia chúng ta, hắn cũng là chủ nhân của Giản gia chúng ta! Nhờ có đại nhân che chở Giản gia, nhờ có đại nhân cứu vớt Giản gia chúng ta, không có đại nhân, sẽ không có Giản gia. Các ngươi nhớ kỹ, Giản gia tổ huấn trọn đời tương truyền, đại nhân chính là chủ nhân của Giản gia, đại nhân nói, chính là ta nói.

Sau khi Giản Văn Đế nói dứt lời, Giản Long Vệ và Giản Tiểu Thiết cũng không khỏi hơi bị chấn động, đặc biệt Giản Long Vệ, hắn đã làm gia chủ lâu như vậy, đối với một ít bí mật hắn đã sớm biết. Hắn biết Giản gia có một vị đại nhân như vậy, một vị đại nhân thần bí đã sáng lập Giản gia.

Giản Long Vệ thế nào cũng không nghĩ tới, một đời này của mình dĩ nhiên có thể nhìn thấy vị đại nhân vẫn tồn tại ở trong truyền thuyết này.

- Đệ tử gặp qua đại nhân...

Giản Long Vệ phục hồi tinh thần lại, cung cung kính kính đối với Lý Thất Dạ dập đầu, mỗi một lần dập đầu đều là hết sức thành kính, là thành thành thật thật dập đầu trên đất, mỗi một tiếng dập đầu đều là phát ra từ nội tâm. - Gặp qua đại nhân...

Giản Tiểu Thiết cũng phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng đem đầu dập xuống, hắn biết được không có nhiều như Giản Long Vệ, thế nhưng, làm Giản gia truyền nhân, truyền thuyết này hắn cũng nghe qua.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

| Tải iWin