Tại Thiên Linh Giới, Nhân tộc suy nhược lâu ngày, hiện tại có Lý Thất Dạ là trẻ tuổi cường đại quật khởi, không ít Nhân tộc trong Thiên Linh Giới gửi kỳ vọng rất cao với Lý Thất Dạ, nếu như nói, ở kiếp này Tiên Đế do Nhân tộc Thiên Linh Giới ra đời, như vậy sẽ tăng cao địa vị Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, nói không chừng sẽ có thể trấn áp Hải Yêu Thiên Linh Giới. - Hừ, đừng thiếp vàng lên mặt họ Lý đó.
Có Hải Yêu trẻ tuổi không thích, cười lạnh nói:
- Người trong thiên hạ cũng biết. Huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư là công lao của Khổng Tước Thụ, đây đều là do Khổng Tước Thụ bày ra, Lý Thất Dạ chỉ là chân chạy mà thôi. Về phần Lý Thất Dạ một chưởng tổn thương Thượng Quan cô nương. Đó là do họ Lý hèn hạ vô sỉ, thừa dịp Thượng Quan cô nương không lưu ý đánh lén, nếu không dùng thực lực Thần Vương của Thượng Quan cô nương, Lý Thất Dạ làm sao có thể làm nàng bị thương? - Vậy sao? Công Tôn Mỹ Ngọc nói như thế nào? Lý công tử một cước giết chết nàng, hừ, theo ta thấy, Lý công tử kiếp này chắc chắn trở thành Tiên Đế.
Tu sĩ Nhân tộc không cam chịu yếu thế, nói ra:
- Có phải Hải Yêu các ngươi sợ hắn trở thành Tiên Đế. Trấn áp các ngươi...
Trong lúc nhất thời, Ly quốc, Huyết Sa trang còn không có đánh nhau, mà trẻ tuổi đã bắt đầu nháo sự, Nhân tộc cùng Hải Yêu không ai nhường ai. Hải Yêu trẻ tuổi cho rằng Ly quốc, Huyết Sa trang tất thắng, Nhân tộc trẻ tuổi lại cho rằng Lý Thất Dạ dám san bằng Ly quốc, chém giết Thượng Quan Phi Yến.
Về phần thế hệ trước thì trầm mặc, đặc biệt là một ít thế hệ trước lập phái gần Động Đình hồ càng trầm mặc, đối với tại bọn họ mà nói, bất luận là trận chiến tranh này ai thắng ai thua, chỉ sợ trận chiến tranh này cũng có thể lan tới gần bọn họ. Bọn họ cũng bị chiến hỏa thiêu đốt. - Động Đình hồ nha.
Có Mị Linh đế thống tiên môn nghe tin tức này, có lão tổ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Thời gian trôi qua quá lâu, Hải Yêu chỉ sợ là quên Động Đình hồ thành lập như thế nào. Năm đó thời điểm Động Đình hồ thành lập, phóng nhãn cả Long Yêu Hải, Hải Yêu ngay cả thở mạnh cũng không dám. Hôm nay Động Đình hồ xuống dốc, một đám con kiến hôi cũng muốn gặm Động Đình hồ. Như vậy cũng tốt, nên để bọn chúng đánh xung phong. Nhìn một chút nội tình của Động Đình hồ có còn hay không!
Mười vạn đại quân bao vây Động Đình hồ, trong khoảng thời gian ngắn. Cảnh báo vang vọng cả Động Đình hồ, mặc kệ đệ tử Động Đình hồ có nguyện ý hay không, đều không thể không tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
Hồng Thiên Trụ mang theo Hồng Ngọc Kiều đi suốt đêm trở về Động Đình hồ, đương nhiên, đồng hành còn có Lý Thất Dạ.
Lúc này Động Đình hồ tiến vào đề phòng, khắp nơi canh gác sâm nghiêm, mười tám ổ khắp nơi đều có thể nhìn thấy cửa khẩu, khắp nơi đều có thể nhìn thấy đệ tử tuần tra giữ vững cương vị.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Động Đình hồ mười tám ổ, đây là căn cơ lớn nhất của Động Đình hồ, cũng là thành lũy kiên cố nhất của Động Đình hồ.
Trong Động Đình hồ Trương, Lâm, Hứa, Hồng mấy thế gia vọng tộc đều thành lập cơ nghiệp trên mười tám ổ Động Đình hồ.
Dựa theo thiết luật truyền thừa của Động Đình hồ, cả Động Đình hồ, bất kể là mười tám ổ hay là tất cả ngọn núi cứ điểm, đều thuộc về sản nghiệp của Động Đình hồ, không thể trở thành tài sản riêng. Đệ tử mấy thế gia vọng tộc dựa theo thiết luật này mà làm việc, cộng đồng chưởng quản Động Đình hồ.
Nhưng mà về sau lão tổ mấy thế gia Hứa, Hồng, Lâm, Trương vì tranh đoạt quyền lực, vứt bỏ truyền thừa thiết luật, mang mười tám ổ cùng tất cả ngọn núi chia cắt, xem đó là tài sản riêng của bọn họ.
Về phần vị trí quyền lực của Động Đình hồ thì càng trở nên hỗn loạn, quyền lực thay đổi, đây càng là thay đổi liên tục, quyền lực cả Động Đình hồ trở nên mây mưa thất thường, làm cho cả Động Đình hồ hỗn loạn.
Từ đó về sau, mấy thế gia Động Đình hồ trở nên chia rẻ, làm theo ý mình, tất cả chỉ quét tuyết trước cửa, khiến cho rất nhiều minh ước của Động Đình hồ không thể chấp hành được.
Sau khi Hồng Thiên Trụ trở lại Động Đình hồ, trên đường gặp được không ít đệ tử, nhưng mà những đệ tử này nhìn đám người Hồng Thiên Trụ với ánh mắt quái dị, thậm chí có đệ tử tránh Hồng Thiên Trụ như tránh ôn thần.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Hồng Thiên Trụ nội tâm trầm xuống, biết có đại sự phát sinh, trong lòng của hắn có dự báo điểm xấu.
Ngay cả tiểu bối như Hồng Ngọc Kiều, Lâm cô nương cũng nhìn ra được đại sự không ổn, bọn họ cảm thấy nội tâm không thoải mái.
Về phần Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hoàn toàn không lo cái gì, hành tẩu trong Động Đình hồ, nhàn nhã dạo chơi, không đặt cái gì vào lòng.
- Lâm sư tỷ, sư bá bảo ngươi trở về.
Trên đường đi, có một đệ tử Động Đình hồ vội vàng nhìn Lâm cô nương nói ra.
Nghe được nói như vậy, Lâm cô nương ngừng lại, nhìn qua Lý Thất Dạ, lại không khỏi nhìn Hồng Thiên Trụ.
Trên thực tế không chỉ Lâm cô nương phát sinh chuyện như vậy, từ tình huống này có mấy đệ tử khác đi tới gọi đệ tử bên cạnh Hồng Thiên Trụ.
- Hứa sư huynh, lão tổ bảo ngươi nhanh chóng quay về --
Trước đó rất nhiều đệ tử không tiện mở miệng, hiện tại đệ tử Lâm gia mở miệng, đệ tử khác cũng nhao nhao mở miệng.
Lúc này các đệ tử đi theo Hồng Thiên Trụ tiến đến Giản gia đều là đệ tử ưu tú của mấy thế gia trong Động Đình hồ, những đệ tử này đi theo Hồng Thiên Trụ tiến tới Giản gia, muốn giao hảo vói Giản gia.
Lúc này đệ tử đi theo Hồng Thiên Trụ cũng nhìn qua Hồng Thiên Trụ, bọn họ cũng không ngu ngốc, nhìn thấy tình huống như vậy cũng hiểu đại sự không ổn.
Đối với những đệ tử này mà nói, Hồng Thiên Trụ trong suy nghĩ của bọn họ là đương gia tốt, là người có chí lớn, nhìn xa, có khát vọng, những đệ tử này nguyện ý đi theo Hồng Thiên Trụ. - Đều trở về đi.
Nhìn thấy cảnh này, Hồng Thiên Trụ nhẹ nhàng thở dài một hơi, trong lòng biết rõ chuyện gi đang xảy ra, nhưng mà không có nói toạc ra.
Những đệ tử này tùy tùng Hồng Thiên Trụ trầm mặc, Lâm cô nương cắn cắn bờ môi, không khỏi vụng trộm nhìn qua Lý Thất Dạ. Cuối cùng, nàng cũng không biết lấy đảm lượng từ đâu, nói ra: - Sư đệ, ngươi trở về đi, ta tạm thời không quay về.
Lâm cô nương cùng Hồng Ngọc Kiều cảm tình tốt nhất, các nàng từ nhỏ là tỷ muội, cảm tình sâu đậm, trong lúc mấu chốt nàng nguyện ý cùng Hồng Ngọc Kiều vượt qua cửa ải khó khăn. - Đúng, ta cũng nguyện ý lưu lại đi theo chưởng môn.
Một vị sư huynh đứng ra nói:
- Trở về nói cho lão tổ, ta muốn đi theo chưởng môn. Nếu như Động Đình hồ có quyết định gì, nên nói ra đi, mà không phải mấy vị lão tổ tông lén quyết định, không thể nói vì lợi ích mấy lão tổ tông kia mà xem chúng ta là quân cờ. - Đúng thế, Lâm tỷ tỷ các nàng cũng không phải thương phẩm, không phải là lão tổ tông muốn gả cho ai thì gả cho ai, chẳng lẽ nói một ngày nào đó lão tổ tông bảo chúng ta lấy ai thì lấy người đó?
Có nam đệ tử không hài lòng nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!