Nhưng mà Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không nhảy một cái, cũng không có nhìn Hải Dương Chi Tâm bên trong cái hộp lần nữa, nhìn qua tam trưởng lão nhàn nhạt vừa cười vừa nói: - Ra tay chính là một hộp Hải Dương Chi Tâm, đây là Thất Võ Các có việc cầu ta, để ta đoán xem thế nào a.
- Nếu như ta không có đoán sai, các ngươi là muốn mời ta ra tay, tục thọ cho lão tổ của các ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn qua tam trưởng lão trong chốc lát, cuối cùng hắn tươi cười, nhàn nhạt nói.
- Lý công tử là làm thế nào biết?
Tam trưởng lão vốn muốn nói chuyện, lập tức sắc mặt đại biến, không khỏi lui về phía sau một bước.
Nếu như không phải chuyện này do cao tầng Thất Võ Các bí mật thương nghị với nhau, hắn nhất định sẽ cho rằng có đệ tử đem tin tức này tiết lộ ra ngoài.
- Đoán mà thôi.
Lý Thất Dạ rỗi rãnh tự tại nói ra:
- Thất Võ Các các ngươi nhiệt tình như vậy, đơn giản là có chyện cầu ta,cCác ngươi có thể cầu ta, các ngươi không thiếu bảo vật, không thiếu công pháp, cho nên các ngươi không có khả năng mưu cầu bảo vật công pháp mà đến. Nếu như nói các ngươi muốn chiêu mộ ta, chuyện này khả năng cũng không lớn, Thất Võ Các các ngươi không thiếu nhân tài, huống chi, ta tàn sát hàng tỉ Hải Yêu của các ngươi, chiêu ta gia nhập Thất Võ Các, đối với danh tiếng của Thất Võ Các sẽ không tốt lắm. - Trên người của ta tính đi tính lại, có thể đáng để Thất Võ Các các ngươi nịnh nọt, đó chỉ có thể là dược đạo vô song của ta mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Ta từng tục thọ cho Khổng Tước Thụ, cho nên, Thất Võ Các các ngươi cũng động tâm.
- Khó lường!
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Tam trưởng lão khen một tiếng, nói ra:
- Lý công tử tâm tư cẩn thận, làm cho người ta bội phục, bội phục.
Tam trưởng lão cúi đầu, lời đã nói tới nước này, hắn cũng không có cái gì cần che giấu, nói ra:
- Đúng như công tử nói, Thất Võ Các chúng ta muốn mời Lý công tử thi triển dược đạo vô song, tục thọ cho lão tổ chúng ta. Về phần thù lao, công tử mở miệng, tất cả đều có thể thương lượng.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng không nói gì thêm, các nàng mặc dù biết Lý Thất Dạ biết tục thọ, nhưng mà các nàng cũng biết rõ chuyện tục thọ như thế này, Lý Thất Dạ sẽ không dễ dàng ra tay.
Lý Thất Dạ nhìn qua tam trưởng lão một cái, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Thù lao, chuyện như vậy ta không có bao nhiêu hứng thú. Ta gần đây không thích tục thọ cho ai, cho dù có người nguyện ý ra thù lao phong phú, đối với tục thọ, ta cũng không có hứng thú. - Thế nhưng mà Lý công tử cũng tục thọ vì Khổng Tước Thụ mà.
Tam trưởng lão vội vàng nói ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Ta tục thọ cho Khổng Tước Thụ cũng không phải vì thù lao, cũng không phải bởi vì ta thiếu nợ Khổng Tước Thụ ân tình gì đó. Ta tục thọ cho Khổng Tước Thụ, đó là bởi vì Khổng Tước Thụ vẫn che chở Nhân tộc, bằng điểm này, đã đủ rồi. - Nếu như Lý công tử có thể tục thọ cho lão tổ chúng ta, mọi chuyện đều dễ thương lượng.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, tam trưởng lão vội vàng nói ra.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta cũng không có thèm, bảo vật, ta không thiếu, tiền tài, ta cũng không thiếu. Nếu cái gì ta cũng không thiếu, vì sao phải đi làm chuyện tục thọ khổ sai như thế, đó là chuyện nghịch thiên, tuy rằng ta không quan tâm đi ngỗ nghịch lão tặc thiên, nhưng mà chút thù lao này không đáng cho ta đi làm mà thôi. - Lý công tử không ngại lại suy nghĩ thêm một chút.
Tam trưởng lão vẫn không từ bỏ ý đồ, hắn cho Lý Thất Dạ một danh sách, nói ra:
- Chỉ cần Lý công tử nguyện ý ra tay, mặc kệ thành công hay không, đều có thù lao to lớn, nếu thành công, Thất Võ Các chúng ta có thể đưa hải thần binh khí, hải thần công pháp tùy ý Lý công tử chọn một phần.
Tam trưởng lão vừa nói ra lời như vậy, ngay cả Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng phải động dung, đối với một hải thần truyền thừa mà nói, hải thần binh khí, hải thần công pháp đó là đồ vật cực kỳ quý giá.
Mặc dù nói Thất Võ Các chính là môn phái ba hải thần truyền thừa, bọn họ có được hải thần binh khí cũng chỉ có ba năm kiện, bọn họ có được hải thần công pháp cũng không nhiều.
Nhưng mà cuối cùng là hải thần binh khí, hải thần công pháp, đây đối với Thất Võ Các mà nói, vẫn vô cùng trân quý.
Đối với bất luận môn pháo hải thần truyền thừa hoặc là đế thống tiên môn nào mà nói, không đến vạn bất đắc dĩ không thể không làm, sẽ không dễ dàng xuất ra bảo vật cấp bậc như thế giao dịch với người ta, đây là hành vi phá gia chi tử. - Thú vị!
Tam trưởng lão vừa mới lật lá bài tẩy, Lý Thất Dạ cũng cười rộ lên, nói ra:
- Trong các lão tổ Thất Võ Các các ngươi, có thể đáng sử dụng công pháp và binh khí để làm thù lao, cũng không nhiều lắm.
Đối với bất luận đế thống tiên môn hay hải thần truyền thừa nào mà nói, mạng của lão tổ tuy đáng giá, nhưng mà còn không đến mức dùng binh khí và công pháp tổ tiên bọn họ đổi lấy mạng cho họ. - A, a, a, chỉ cần Lý công tử nguyện ý ra tay, mọi chuyện đều dễ nói.
Tam trưởng lão nói gấp.
- Trong Thất Võ Các các ngươi, giá trị đủ để các ngươi sử dụng hải thần binh khí, hải thần công pháp để kéo dài tính mạng, tính đi tính lại, chỉ sợ cũng cũng chỉ có một.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Các ngươi muốn kéo dài tánh mạng lão tổ là Thất thánh lão nhân đúng không?
- Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết?
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, sắc mặt ba trưởng lão kịch biến, lúc này lui ra phía sau.
- Bấm ngón tay tính toán mà thôi.
Lý Thất Dạ bình thản vừa cười vừa nói:
- Trừ lão đầu được các ngươi xưng là Thất thánh tổ ra, trong Thất Võ Các các ngươi có ai đáng sử dụng hải thần binh khí, hải thần công pháp đổi mạng, đó là phá gia chi tử, đó là thẹn với liệt tổ liệt tông, nhưng mà Thất Võ Các chỉ có một người là ngoại lệ, đó chính là Thất thánh tổ! - Thất thánh tổ?
Nghe đượcc ái tên này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng sinh ra chấn động, nói ra:
- Thất thánh tổ của các ngươi còn sống?
- A, a, a. . .
Tam trưởng lão cười khan một tiếng, cũng biết việc này không cách nào giấu diếm trước mặt đám người Lý Thất Dạ nữa rồi, đành phải gượng cười nói:
- Lão nhân gia ông ta vẫn còn trên đời, nhưng mà không có giao thiệp với trần thế.
Không hề nghi ngờ, Thất thánh tổ của bọn họ bị phủ đầy bụi, cũng chỉ có như vậy mới có thể còn sống tới bây giờ.
- Cho dù hắn dựa vào phủ đầy bụi mà sống, cũng sống không bao lâu, hắn đã sống quá lâu rồi, mặc dù có hai hải thần phủ bụi thay cho hắn, nhưng cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt vừa cười vừa nói.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, tam trưởng lão thở dài một hơi, tuy Lý Thất Dạ nói lời không dễ nghe, nhưng là sự thật.
- Thất thánh tổ, ta đã từng nghe trưởng bối trong tông môn nói qua về ống ta.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!