Ở trong một sát na, hai cánh hợp lại, như hai tay của hắc ám chi thần ngăn trở Lý Thất Dạ oanh tới một quyền.
"Phanh" một tiếng nổ vang thật lớn, chỉ sợ là hắc ám chi thần chiếm được cũng không được, đôi cánh hắc ám ở dưới một quyền này của Lý Thất Dạ trong nháy mắt băng diệt, ngay cả bốn phía không gian đều ở dưới một quyền này nát bấy.
Về phần Tư Mã Ngọc Kiếm, nàng ở dưới một quyền của Lý Thất Dạ, cả người đều bị đánh bay, tiên huyết điên cuồng phun ra, sắc mặt trắng bệch.
Thế nhưng, ở trong nháy mắt sinh tử này, Tư Mã Ngọc Kiếm hai tay vừa lộn, một bàn long đồng rất lớn khiêng ở tại trên vai, bàn long đồng này cả vật thể đen kịt, tựa hồ như thân thể hắc long chế tạo ra. "Ầm" một tiếng, ở trong chớp nhoáng này, bàn long đồng bắn ra một đạo sí diễm như nguyệt mang, sí diễm này rực cháy không gì sánh được, thế nhưng, nó lại vô cùng xán lạn, nó vừa bắn ra trong nháy mắt đã có tốc độ cực nhanh.
Hơn nữa, nó cực kỳ lợi hại, trong nháy mắt đâm xuyên qua không gian, bắn thẳng về phía yết hầu của Lý Thất Dạ. Ngay khi sí diễm bắn ra một lúc lâu, mới vang lên nó bắn ra nổ vang, điều này có thể thấy được sí diễm là nhanh chóng cỡ nào.
Thấy sí diễm lợi hại vô cùng như vậy phóng tới, coi như là thần vương đều hít thở không thông một chút, hắn đều sẽ cảm thấy sí diễm có thể trong nháy mắt bắn thủng cổ họng của hắn, trong nháy mắt đem hắn đánh chết.
Sí diễm này bắn ra quá nhanh, ngay khi nó bắn ra, thời gian tựa như đình chỉ lại, hình như tất cả mọi người thấy được một màn hình ảnh động tác chậm vậy, tựa hồ, vào giờ khắc này tất cả mọi người đều cùng thời gian đồng bộ như nhau.
Đối mặt với sí diễm đột nhiên oanh tới, Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười, khí lực bừng sáng, trong nháy mắt điên cuồng gia tốc, Phi Tiên Thể vừa ra, tốc độ của nó đã vượt qua tất cả.
Cùng lúc đó, Lý Thất Dạ đánh ra một quyền, Vạn Đạo Quyền chi Kim Cương Bất Diệt Quyền, một quyền này đánh ra, trực tiếp đánh về phía sí diễm đang phóng tới. "Phanh" một tiếng vang lên, tất cả mọi người thấy được trước mắt một màn giống như động tác chậm. Dưới một quyền, sí diễm dĩ nhiên như thủy tinh bình thường nát bấy, đầy trời trong suốt phấn tiết bắn ra, mà thanh âm vỡ nát là qua thật lâu mới truyền tới.
Thấy một màn như vậy, Tư Mã Ngọc Kiếm nhất thời sắc mặt trắng bệch, Bàn Long Thí Thần Đồng này chính là một trong bảo vật áp hòm của nàng, nàng còn dư lại không có mấy cái, không được vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ không dùng nó đến bảo mệnh.
Đồng này vừa ra, có đi không có về, nó có tốc độ cực nhanh, nó có lực phá hoại cực kỳ đáng sợ, có thể trong nháy mắt bắn thủng tất cả, coi như là thần hoàng binh khí đều sẽ thoáng cái bị bắn thủng.
Nàng đã từng dùng đồng này ám sát Bạch Kình Thần Hoàng, từ đó có thể thấy uy lực của đồng này là kinh khủng tới mức nào.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Thế nhưng, Bàn Long Thí Thần Đồng dùng một lần sẽ trở thành phế thãi, do đó, không đến vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ không vận dụng vật ấy, nhưng mà, hiện tại nàng dĩ nhiên thất thủ, không thể làm bị thương Lý Thất Dạ chút nào.
Tư Mã Ngọc Kiếm làm sao sẽ biết, Lý Thất Dạ lấy Phi Tiên Thể gia tốc, lại lấy Vạn Đạo Quyền chi Kim Cương Bất Diệt Quyền đánh về phía sí diễm.
Ở dưới Phi Tiên Thể gia tốc, Vạn Đạo Quyền chi Kim Cương Bất Diệt Quyền là loại uy lực bực nào, coi như là Bàn Long Thí Thần Đồng một kích tuyệt sát cũng bị phá huỷ.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tư Mã Ngọc Kiếm đều sống ở trong đó, nàng đều thoáng cái bị chấn nhiếp, trong khoảng thời gian ngắn đều có chút khó phục hồi tinh thần lại, đều quên cả đào tẩu. - Bàn Long Thí Thần Đồng, thế gian còn dư lại vài món đây?
Nhìn Tư Mã Ngọc Kiếm ngây ngẩn ra, Lý Thất Dạ lộ ra dáng tươi cười nồng đậm.
Tư Mã Ngọc Kiếm sắc mặt đại biến, phục hồi tinh thần lại, đã xoay người muốn chạy trốn.
Bất quá, lúc này, nàng muốn chạy trốn đều đã muộn, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Bây giờ muốn đi, đã muộn, mau mau thúc thủ chịu trói đi.
Lời nói vừa rơi xuống, năm ngón tay mở ra, hướng phía Tư Mã Ngọc Kiếm chộp tới.
Lúc này, thủ chưởng của Lý Thất Dạ che đậy thiên địa, trấn áp vạn vực, ở phía sau, mặc kệ Tư Mã Ngọc Kiếm trốn tới chỗ nào, cũng không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.
Mắt thấy, Tư Mã Ngọc Kiếm sẽ rơi vào trong thủ chưởng của Lý Thất Dạ, vừa lúc đó, "Đang" một tiếng, kiếm ngân vang thiên địa, một kiếm ra khỏi vỏ.
Ở trong chớp nhoáng này, có người xuất thủ, trường kiếm trong tay hắn đảo qua, một kiếm hóa vạn nhạc, nguy nga cao vót, rất nặng trầm ổn, bàn thạch bất động, một kiếm hoành thiên, đâm hướng bàn tay to của Lý Thất Dạ phủ xuống. "Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một chưởng thiên địa, thoáng cái nghiền nát vạn nhạc che ở trước mặt hắn, người xuất thủ cũng là bình bịch bịch liền lùi lại vài bước. - Tốc Đạo Thiên Thần
Lúc này, tất cả mọi người thấy rõ ràng người xuất thủ, không khỏi kinh hô một tiếng nói rằng.
Xuất thủ cứu Tư Mã Ngọc Kiếm chính là Tốc Đạo Thánh Địa hiện giữ thánh chủ, cũng chính là sư đệ của Tư Mã Ngọc Kiếm, Tốc Đạo Thiên Thần.
- Lý huynh cao tuyệt vô song, ngươi đại nhân có đại lượng, chuyện này bỏ qua thế nào?
Tốc Đạo Thiên Thần vội vàng hướng Lý Thất Dạ ôm quyền nói rằng.
- Cút, chuyện của ta không cần ngươi tới quản.
Tư Mã Ngọc Kiếm cũng không lĩnh tình của Tốc Đạo Thiên Thần, nàng lạnh lùng nói rằng.
Tốc Đạo Thiên Thần sắc mặt bất biến. Nghiêm túc nói rằng:
- Sư tỷ. Bảo hộ mỗi một một đệ tử Tốc Đạo Thánh Địa an nguy là trách nhiệm của ta không thể thoái thác.
- Ta đã không phải người của Tốc Đạo Thánh Địa, lập tức cút cho ta, cút càng xa càng tốt!
Tư Mã Ngọc Kiếm sắc mặt băng lãnh không cảm kích chút nào.
- Sư tỷ chưa bị trục xuất khỏi sư môn, vĩnh viễn là Tốc Đạo Thánh Địa đệ tử.
Tốc Đạo Thiên Thần lắc đầu nói rằng.
Lý Thất Dạ nhìn hai người bọn họ, không khỏi lộ ra dáng tươi cười, nói rằng:
- Hay cho một sư tỷ đệ tình thâm nha, hai người các ngươi ai tiến lên đây nhận lấy cái chết đây?
- Họ Lý, việc người nào làm người đó tới gánh. Ta sẽ cùng ngươi đánh một trận.
Tư Mã Ngọc Kiếm băng lãnh vô tình, một kiếm nơi tay, vẫn là sát ý tận trời, chiến ý dâng cao.
Tốc Đạo Thiên Thần vội vàng ôm quyền, hướng Lý Thất Dạ cầu tình nói rằng:
- Lý huynh, sư tỷ của ta chỉ là muốn mượn chuyện này ma luyện đại đạo mà thôi, hi vọng Lý huynh có thể tha thứ nàng một lần. Lý huynh tổn thất, Tốc Đạo Thánh Địa chúng ta nguyện ý bồi thường. - Ta cùng với Tốc Đạo Thánh Địa không quan hệ!
Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh như băng nói rằng.
Nhìn Tư Mã Ngọc Kiếm, lại nhìn một chút Tốc Đạo Thiên Thần, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra dáng tươi cười nồng đậm. Cuối cùng, vừa cười vừa nói:
- Con người của ta luôn luôn nhân từ làm đầu. Có thể từ trong tay của ta chạy thoát một lần, lúc này đây ta cũng tha thứ cho ngươi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, sau đó xoay người rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!