- Đã như vầy, ta phải đắc tội rồi!
Đối mặt Lý Thất Dạ cự tuyệt. Mộng Trấn Thiên cũng thập phần trực tiếp, "Oanh" một tenegs vang lên, một tay từ trong ngọn núi kia thò ra, chụp thẳng vapf Tào Quốc Kiếm.
Mộng Trấn Thiên chưa có tới, hắn cách một phương thiên địa, hắn ra tay cứu Tào Quốc Kiếm, không hề nghi ngờ hắn tin tưởng vào thực lực của mình mười phần.
Thời điểm một tay của Mộng Trấn Thiên chộp tới, không có hào quang chói mắt hay sắc thái gì đó, cũng không có pháp tắc phóng lên trời, nhưng mà chỉ một tay chụp tới, cho người ta cảm giác như áp sập thiên địa, nghiền diệt thiên địa đại đạo, trấn áp chư thiên thần ma. Tất cả mọi người hít thở không thông.
Người đạo hạnh nông cạn không cần phải nói, trực tiếp đứng không vững, đặt mông ngồi xuống đất. Người đạo hạnh cường đại thì biến sắc, đều rất áp lực. Quản chi là Thần Hoàng, vào thời điểm này cũng phải hít thở không thông.
Thực lực của Mộng Trấn Thiên là không hề nghi ngờ, hắn giơ tay chụp một cái, giống như bàn tay của trời xanh, chưởng chấp càn khôn, chúa tể vạn giới, dường như sinh linh cửu giới trong tay của hắn, hắn một tay có thể nghiền áp, có thể nghiền tất cả tính mạng. Bất kể là tồn tại thế nào, dưới tay của hắn đều là con sâu cái kiến. Chỉ sợ là Thần Hoàng cũng không ngoại lệ!
Thấy Mộng Trấn Thiên một tay chộp tới, quản chi là Thuần Dương Tử, sắc mặt đều ngưng trọng.
Đại danh Mộng Trấn Thiên người trong thiên hạ đều nghe qua, nhưng mà ở kiếp này, đặc biệt là trẻ tuổi, chưa từng có người nhìn thấy Mộng Trấn Thiên ra tay, trên thực tế, trẻ tuổi chỉ sợ cũng không đáng được Mộng Trấn Thiên ra tay.
Nhưng mà hiện tại Mộng Trấn Thiên ra tay, thời điểm vừa ra tay vạn vực phải sợ hãi, cửu giới sợ run, thiên địa phong vân biến sắc, hắn có thực lực tiếp cận Tiên Đế. "Oanh" một tiếng vang lên, Mộng Trấn Thiên ra tay trong thời gian cực ngắn, Lý Thất Dạ cũng ra tay, lập tức tế Phong Thiên Ngũ Đạo Môn ra, ra tay là một kích thật mạnh. "Oanh" tiếng nổ lớn rung chuyển cả Cốt Hải, vào lúc này thiên địa sinh linh đều phục bái lạy trên đất, dưới một kích tối chung cực, tất cả đều trở nên nhỏ bé, tất cả đều không cách nào chống lại, dưới một kích này, quản chi là tồn tại hoành kích Tiên Đế cũng phải biến sắc.
Ngũ Đạo Vĩnh Phong, vào lúc này vạn vực bị phong ấn, vạn giới bị trấn áp, tất cả đều không thể vượt qua một kích phong ấn vĩnh viễn này.
"Phanh" một tiếng vang thật lớn, bàn tay lớn của Mộng Trấn Thiên bị Ngũ Đạo Vĩnh Phong ngăn cản, chỉ bằng một kích tiện tay của hắn, căn bản không có khả năng phá vỡ Ngũ Đạo Vĩnh Phong!
Bàn tay lớn đánh vào "Ngũ Đạo Vĩnh Phong", lực lượng rung chuyển cả Cốt Hải, sóng lớn ngàn vạn trượng xông lên vòm trời, giống như tận thế hàng lâm.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Dưới một kích mạnh mẽ như thếnaof, không biết bao nhiêu người bị dọa đến mức hồn phi phách tán, không biết có bao nhiêu người bị trấn áp quỳ trên mặt đất.
- Mộng Trấn Thiên đúng không.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Ta cũng muốn nhìn ra ngươi có bao nhiêu lợi hại.
Lời nói vừa rơi xuống, năm ngón tay một trương, hư không hòa tan.
Thời điểm này tiếng nổ "Rầm rầm rầm" làm cho cả Cốt Hải lay động, lực lượng to lớn lúc này áp đảo qua tất cả.
"Ông" một tiếng, thời điểm này trên đỉnh núi Mộng Trấn Thiên có một đạo môn cực lớn mở ra, vào lúc cánh cửa xuất hiện, "Oanh" một tiếng vang thật lớn giống như thiên lôi nổ tung..
Vào thời điểm này trong đạo môn có ngàn vạn lôi đình đánh xuống, lôi quang mang theo tia chớp màu đen xé tan tất cả, dường như hắc ám quân chủ đang phán xé kẻ thù.
Thời điểm tia chớp như hồng thủy trút xuống, chúng có thể nổ nát thiên địa, hào quang phán xét hiện ra, giống như thu gặt lấy tính mạng của tất cả sinh linh.
Trong hào quang hắc ám này, lực lượng của nó có thể chém giết Đại Thần Hoàng, hiện tại thời điểm hắc ám hàng lâm, dường như đây là phán xé lúc tận thế, nó có lực lượng hủy diệt tất cả sinh linh, tiêu diệt tất cả kẻ bất kính và khinh nhờn.
Dưới lôi quang này, rất nhiều người đều hãi hùng khiếp vía, Đại Hiền đều trực tiếp quỳ, uy lực này chẳng khác gì trời phạt, về phần hắc ám thẩm phán này, Thần Hoàng cũng sởn hết cả gai ốc, trong nội tâm sinh ra ý sợ hãi, đây là sợ hãi từ bản năng, dường như hắc ám thẩm phán này phán xét tất cả hắc ám trong nội tâm của bọn họ, dường như, mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, ngươi cũng không cách nào thoát ra khỏi phán xét.
Dưới hào quang thẩm phán này, cho dù là Thần Hoàng cũng khó kháng cự, chỉ có bỏ chạy ra thật xa!
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, đối mặt với tia chớp như vậy, đối mặt với hắc ám thẩm phán, cho dù là Mộng Trấn Thiên cũng không dám khinh thường, hắn thu hồi bàn tay lớn, vào lúc này trong ngọn núi tỏa ra tiên quang vô tận, trong tiên quang này có phượng hoàng bay múa, có chân long đằng thiên, có bạch hổ nhảy không...
Vào thời điểm này lực lượng của Mộng Trấn Thiên bao phủ toàn bộ Cốt Hải, trong lúc giật mình, hắn như hóa thành Tiên Đế, lực kháng tất cả kiếp nạn, dưới lực lượng vô địch của hắn, bất kể là ai đều phải kính sợ.
Tiên quang của Mộng Trấn Thiên chống đỡ tia chớp, nhưng mà hắc ám thẩm phán vẫn đánh xuống, dường như nó muốn thẩm phán Mộng Trấn Thiên.
- Mở!
Mộng Trấn Thiên quát to một tiếng, pháp tắc như thác nước đổ xuống, thời điểm những pháp tắc này xuất hiện, động đến lực lượng thiên địa, giống như thiên mệnh hiển hiện, dưới lực lượng này, Mộng Trấn Thiên giống như chúa tể tất cả, phán xét tất cả.
Thời điểm này, pháp tắc như thác nước hóa thành cự nhân, ngăn cản hắc ám hàng lâm, trong khoảng thời gian ngắn hai bên cùng giằng co.
Mộng Trấn Thiên muốn đánh hắc ám này trở về, nhưng mà hào quang hắc ám này lại muốn thẩm phán Mộng Trấn Thiên, trong khoảng thời gian ngắn hai bên không ai làm gì được ai. - Đây là lực lượng gì?
Nhìn thấy pháp tắc của Mộng Trấn Thiên trong thời gian ngắn không làm gì được hắc ám quang mang kia, chuyện này làm cho rất nhiều người cảm thấy bất khả tư nghị, trong suy nghĩ của rất nhiều người, Mộng Trấn Thiên chính là tồn tại vô địch, nhưng mà đối mặt với hắc ám thẩm phán này, Mộng Trấn Thiên vẫn không cách nào đánh bại nó.
Rất nhiều người cũng không biết hắc ám quang mang là cái gì, rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn nhìn qua Lý Thất Dạ.
Về phần Lý Thất Dạ chỉ cười cười, chỉ có Thuần Dương Tử nhìn ra mánh khóe, nhẹ nhàng mà thở dài nói ra: "
- Lực lượng cấm khu, đây là hắc ám thẩm phán, là không gian tiếp bác dẫn động lực lượng hắc ám trong cấm khu, nó có thể lập tức làm cho Thần Hoang tan thành mây khói ngay lập tức.
Nghe được Thuần Dương Tử nói vậy, rất nhiều người sởn hết cả gai ốc, tại Cốt Hải, nơi nào cũng có thể đi, mặc dù có hung hiểm, nhưng chỉ cần ngươi đầy đủ cường đại hoặc là vận khí tốt thì có thể còn sống.
Nhưng mà trong khu vực hạch tâm của Cốt Hải, đó chính là cấm khu của Cốt Hải, đây không phải ai cũng có thể đi, cho dù là Thần Hoàng cũng tùy thời đều có thể chết thảm trong cấm khu, đồn đãi nói, chính thức có thể đi vào cấm khu, đó là Tiên Đế. Đồn đãi nói chỉ có Tiên Đế đánh vào nơi sâu nhất trong Cốt Hải mới còn sống sót ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!