Nói thí dụ như đầu Côn Bằng này có quan hệ tốt với Cự Tiên tộc, có ghi chép cổ xưa nói Cự Tiên tộc thủ hộ một đầu Côn Bằng, bởi vì này đầu Côn Bằng còn rất nhỏ, tuổi nhỏ, cũng có ghi chép cổ xưa ghi lại, Côn Bằng thủ hộ Cự Tiên tộc, bởi vì Cự Tiên tộc chảy xuôi huyết thống tuyệt thế vô song...
Về phần cách nói nào là chính xác, vậy không người nào có thể hiểu, chẳng còn ai ngược dòng tìm hiểu được nữa.
Cách nói này đáng suy nghĩ sâu xa, nếu như nói Cự Tiên tộc thủ hộ đầu Côn Bằng này, đầu Côn Bằng này còn rất nhỏ, tuổi nhỏ, như vậy Côn Bằng trưởng thành có bao nhiêu? Như vậy một đầu Côn Bằng sinh trưởng tới cực hạn sẽ như thế nào?
Nếu như nói nó còn rất nhỏ, Côn Bằng còn nhỏ thi thể đã ngàn vạn dặm, Côn Bằng thành niên hoặc là nói sinh trưởng đến cực hạn thì chẳng phải há miệng có thể cắn nuốt sao trời sao?
Giống như mặt kính vừa biểu hiện, Côn Bằng như vậy có thể du lịch biển sao, Côn Bằng thật lớn, đối với nó thì tất cả là nhỏ bé.
Đồng thời Lý Thất Dạ còn biết một bí mật, nếu như nói đầu Côn Bằng còn tuổi nhỏ, như vậy chỉ có thể nói nó sinh không hợp thời, nếu nó đã trưởng thành, nó sẽ không gặp vận mệnh bất hạnh, chết ở nơi này.
Hoặc là nói, thực sự có một ngày như vậy, dùng Lý Thất Dạ vừa nói, không biết bao nhiêu kỷ nguyên bị cải biến, có vô số chủng tộc, sinh linh đều bị cải biến, lịch sử sông dài sẽ hoàn toàn khác biệt.
Đương nhiên lịch sử chưa từng có giả thiết, hơn nữa, Côn Bằng vẫn rất thần bí, giống như nó ẩn giấu thế gian, rất ít người tìm được.
Lý Thất Dạ nhìn qua hư vô, hắn ngồi xuống chìm đắm trong hư vô, thân thể thần du thái hư, chìm đắm trong hư vô này.
Nhìn qua hư vô, trong mắt Lý Thất Dạ ẩn chứa ảo diệu đại đạo, dường như đại đạo như sơ không sai, đại đạo biến hóa xưa nhất, đại đạo chuyển hóa nhỏ nhất, tất cả đều trong hư vô này, đều được đại đạo như sơ ghi lại.
Dường như trong hư vô này, ngươi có thể tìm ra bất cứ công pháp gì của thế gian, dường như ở chỗ này, ngươi có thể tìm được bất cứ chiêu thức nào của thế gian, dường như đại đạo của thế gian đều ở nơi này.
Hoặc nói, nơi đây có áo nghĩa ban đầu của đại đạo.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Ngay thời điểm Lý Thất Dạ đang tìm hiểu trong tháp bát giác, ở nơi khác của đại lục, trên ngọn núi kia có tiếng "Oanh" vang lên, kinh động cả đại lục.
Tất cả mọi người nhìn qua, trên bầu trời có cánh cửa mở ra, đây là khu vực Lý Thất Dạ tiếp bác với cấm khu Cốt Hải, dẫn lực lượng cấm khu áp chế Mộng Trấn Thiên.
Thời điểm pháp tắc của cấm khu trấn áp Mộng Trấn Thiên, nhưng mà vào thời điểm này có chấn động lớn sinh ra, tất cả đã xảy ra biến hóa.
Vốn hiển hiện cánh cửa trên bầu trời mở ra, hắc ám quang mang trấn áp Mộng Trấn Thiên nhưng bị hắn luyện hóa.
Vào thời điểm này, pháp tắc của Mộng Trấn Thiên biến thành cái lò lớn, dùng uy lực không thể tưởng tượng nổi tinh luyện hắc ám quang mang, nghe từng đợt âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, hắc ám quang mang này chậm rãi chuyển hóa, từ hắc ám quang mang biến thành tiên quang.
Nhìn qua một màn rung động này, vô số người trong nội tâm rất chấn động, vào giờ phút này mọi người dường như cảm nhận được cái gì đó.
- Quá cường đại rồi, không ngừng có thể luyện hắc ám thẩm phán thành lực lượng bản thân, luyện hóa lực lượng cấm khu cho mình dùng.
Có người nhìn thấy cảnh này, có Đại Hiền hít khí lạnh, hoảng sợ nói ra.
Mọi người đều biết, lực lượng cấm khu người ta tránh còn tránh không kịp, quản chi là Thần Hoàng cường đại đều khó thưa nhận lực lượng này, càng đừng nói luyện hóa lực lượng cấm khu cho mình dùng, luyện hóa hắc ám thẩm phán cho mình dùng.
Làm như vậy là hành vi cực kỳ nghịch thiên, thậm chí có thể nói, chỉ có thiên tà tự tin tuyệt đối mới được như vậy, không cẩn thận sẽ bị hắc ám thẩm phán cắn trả, lập tức tan thành mây khói. - Không hổ là người có cơ hội trở thành Tiên Đế nhất, cảnh giới này đó là thật, trụ cột vững chắc, đã vượt qua người ta tưởng tượng, không có nửa điểm đùa nghịch hoa chiêu.
Có ngươi cùng thời đại với Mộng Trấn Thiên cảm khái nói ra.
Mộng Trấn Thiên vẫn cường đại như thế. Quản chi là cùng thời đại với Đạp Không Tiên Đế, hắn cũng rất cường đại, Đạp Không Tiên Đế đã từng bại trong tay hắn, vào khi đó hắn là thiên hạ vô địch chân chính.
Trong thời đại đó, ngay cả Đạp Không Tiên Đế đều bái hắn làm huynh trưởng, từng có người nói, thậm chí Đạp Không Tiên Đế sau khi trở thành Tiên Đế vẫn xưng hắn là huynh trưởng.
Mộng Trấn Thiên hắn đã từng là kiêu ngạo của Thiên Linh Giới, nhưng mà về sau không biết nguyên nhân gì, hắn rời khỏi trnah đoạt thiên mệnh, đem vị trí Tiên Đế chắp tay tặng cho Đạp Không Tiên Đế.
Sau đí Thiên Linh Giới vẫn truyền cách nói như vậy, nếu như năm đó Mộng Trấn Thiên không rút ra khỏi tranh thiên mệnh. Hắn sẽ trở thành Tiên Đế, chỉ sợ không có phần cho Đạp Không Tiên Đế.
Hiện tại khí diễm của Lý Thất Dạ đã lớn tới mức áp đảo tất cả thế hệ trẻ, uy danh của hắn đã vượt qua Thất Hải Nữ Võ Thần, Già Hải thiên tử, có thể đuổi theo Mộng Trấn Thiên.
Phát sinh chuyện như vậy, hoặc nhiều hoặc ít Mị Linh nín thở. Tại Thiên Linh Giới mà nói, Mị Linh là con cưng của trời, bọn họ là thiên chi kiêu tử, bất luận bọn họ ngoài miệng phủ nhận thế nào. Trong nội tâm của bọn họ vẫn kiêu ngạo như vậy.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ khí thế độc ác trùng thiên, không chỉ ép Hải Yêu thở không nổi, càng làm cho Mị Linh ảm đạm thất sắc.
Nhân tộc tại Thiên Linh Giới cuối cùng vẫn là số ít, nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ một nhân tộc trong Thiên Linh Giới làm cho Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc phải ảm đạm thất sắc.
Cục diện như thế đương nhiên trong lòng Mị Linh không có tư vị. Đặc biệt là người xem trọng Mộng Trấn Thiên, cho rằng Mộng Trấn Thiên nhất định có thể trở thành Tiên Đế của Mị Linh tộc, khi thời điểm thấy Lý Thất Dạ cường hoành thì bọn họ sinh ra không ít lo lắng.
Tất cả mọi người ý thức được, cho tới ngày hôm nay, con đường tương lai của Mộng Trấn Thiên chỉ sợ là tràn đầy nguy cơ, Lý Thất Dạ xuất hiện, chỉ sợ sẽ sớm khiêu chiến địa vị của Mộng Trấn Thiên, thậm chí trở thành cường địch tranh đoạt thiên mệnh của Mộng Trấn Thiên.
Oanh —— một tiếng vang thật lớn, thời điểm này Mộng Trấn Thiên phóng ra từng đạo tiên quang, mỗi một đám tiên quang vô cùn sáng ngời, thời điểm tùng sợi tiên quang tản ra giống như khổng tước xòe đuôi.
Thời điểm này, trong ngọn núi sinh ra lực lượng khó hiểu, sau đó nghe được "Oanh, oanh, oanh" vang lên, cả Cốt Hải dường như đang lay động.
Lay động tiết tấu rất nhẹ, giống như cái nôi rung chuyển nhẹ nhàng, không ngừng làm người ta cảm thấy thoải mái, khiến người ta cảm thấy thư thái, vào lúc này có rất nhiều người cảm thấy mình không phải đang thân ở trong hiểm địa, mà là trở về tron bụng mẹ, là an toàn như vậy.
Đáng sợ hơn là, vào thời điểm này, không ít đồ vật gì đó trong Cốt Hải hòa cùng tiên quang của Mộng Trấn Thiên tỏa ra, đại đạo của Mộng Trấn Thiên suinh ra tiết tấu.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!