- Đạo hữu, hạ thủ lưu tình!
Thời điểm Lâm đạo trưởng cùng Thái Dương Vương tiên thể tan vỡ, Mộng Trấn Thiên quát to một tiếng, cùng lúc đó trên bầu trời có pháp tắc hiện ra, lập tức hóa thành một cái bàn tay lớn bay qua muốn cứu Lâm đạo trưởng cùng Thái Dương Vương.
Ba —— vang vọng, Mộng Trấn Thiên ra tay trễ, Lâm đạo trưởng cùng Thái Dương Vương lập tức hóa thành huyết vụ, thi cốt không còn, trong nháy mắt sắp chết cũng không kêu một tiếng.
Oanh —— nổ vang vọng, bàn tay lớn do pháp tắc biến thành lúc này đã chụp vào Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy bàn tay lớn đánh thẳng tới, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, thu hồi trọng trì lĩnh vực cùng băng giải lĩnh vực, khí lực sáng chói, Phá Khung Phủ Thể sáng lên.
Phanh —— một tiếng, Lý Thất Dạ nhảy lên, dưới đất có dấu chân thật sâu, dường như cả đại địa bị hắn giẫm sập.
"Ba" một tiếng vang lên, trong thời gian ngắn này, Lý Thất Dạ vậy mà bay ngược lên bàn tay lớn kia.
"Oanh, oanh, oanh", thiên địa không ngừng chấn động, lúc này cơ bắp cánh tay của Lý Thất Dạ nổi rõ lên, trong thời gian cực ngắn đó, hai tay của Lý Thất Dạ giống như hóa thành bạo long trong truyền thuyết!
Vạn Đạo Quyền. Nộ Thiên Phách Quyền! Lại phối hợp thêm Phá Khung Phủ Thể! Uy lực này không cách nào tưởng tượng nổi.
Phá Khung Phủ Thể vốn là lực lớn vô cùng, nó có thể xé nát tất cả đồ vật trên thế gian, một khi Phá Khung Phủ Thể bộc phát chính là hận địa sao không to lớn.
Mà Nộ Tiên Phách Quyền là do Nộ Tiên Phách Thể chuyển hóa, nó bộc phát điên cuồng, có thể lập tức vỡ nát, làm cho uy lực tăng lên mấy chục lần, mấy trăm lần, thậm chí là mấy ngàn lần.
Dưới Phá Khung Phủ Thể, hai tay của Lý Thất Dạ mang theo lực lượng xé nát tất cả, hơn nữa Nộ Tiên Phách Quyền không ngừng bùng nổ, đôi tay của Lý Thất Dạ mang theo lực lượng khó tin, thậm chí có thể xé bỏ trời xanh!
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Tiếng "Tê ——" vang lên, bàn tay do pháp tắc biến thành của Mộng Trấn Thiên vào lúc này phá tan từng mảnh, hai tay Lý Thất Dạ bị xé rách, pháp tắc của Mộng Trấn Thiên bạc nhược yếu kém giống như trang giấy, như vậy không đáng giá được nhắc tới!
Một màn này quá mức rung động, thậm chí rung động tất cả mọi người trnee mặt đất.
Tại Thiên Linh Giới, trong suy nghĩ của Mị Linh nhất tộc, Mộng Trấn Thiên là tồn tại vô địch, hắn là cao cao tại thượng, cánh tay của hắn có thể che phủ bầu trời, trấn áp tứ phương Trong suy nghĩ của bọn họ, cho dù Mộng Trấn Thiên không phải toàn lực ra tay, pháp tắc vừa ra có thể nghiền áp chư thiên, có thể tru sát Thần Hoàng.
Nhưng mà giờ này khắc này, pháp tắc của Mộng Trấn Thiên vừa ra lại bị Lý Thất Dạ phá tan thành từng mảnh, hơn nữa là dễ dàng, giống như một trang giấy, như vậy là quá khó tin nổi. - Không có khả năng!
Nhìn thấy một màn này, thậm chí có người không muốn tin tưởng vào mắt của mình, không cách nào tiếp nhận đây chính là sự thật.
Về phần rất nhiều người, bị chấn động nói không ra lời, miệng há to, thật lâu không cách nào khép lại.
Lúc này pháp tắc của Mộng Trấn Thiên bị phá thành từng mảnh, đổi lại là trước kia, đây là chuyện không thể nào, dây căn bản là chuyện không có khả năng.
- Ngươi muốn chiến, vậy chiến đi.
Lý Thất Dạ cười một tiếng, trùng kích từ trời xuống, ra tay chính là một quyền dánh thẳng qua.
- Làm càn ——
Nhìn thấy một quyền của Lý Thất Dạ đánh thẳng vào xe ngựa, Xích Hỏa Thần Hoàng với tư cách là người đánh xe quát một tiếng, ra tay phong thiên, muốn ngăn cản Lý Thất Dạ. - Lăn ——
Lý Thất Dạ không thèm nhìn Xích Hỏa Thần Hoàng, một quyền đánh ra, một quyền này bao hàm Phi Tiên Thể, Trấn Ngục Thần Quyền, Nộ Tiên Phách Quyền, ba quyền hợp nhất uy lực không thể tưởng tượng.
Phanh —— một tiếng vang thật lớn, Xích Hỏa Thần Hoàng bị một quyền của Lý Thất Dạđánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, hắn là Đại Thần Hoàng căn bản không thể ngăn được một kích toàn lực của Lý Thất Dạ. "Phanh, phanh, phanh" vang lên, xe ngựa của Mộng Trấn Thiên không ngừng sinh ra phòng ngự, nhưng mà nhìn thấy một quyền của Lý Thất Dạ đánh tới, tầng tầng phòng ngự không ngừng biến mất, cuối cùng nghe "Ba" tiếng nát bấy vang lên, xe ngựa của Mộng Trấn Thiên lập tức bị Lý Thất Dạ đánh nát bấy, mảnh vỡ bay đầy trời. "Phanh" một tiếng vang lên, cuối cùng nhất, Mộng Trấn Thiên ra tay, hắn vừa ra tay chính là nhật nguyệt chìm nổi, ngăn cách âm dương, diễn biến lục đạo, một bàn tay hóa giải một quyền bá đạo này của Lý Thất Dạ. - Đạo hữu thân thủ thạt tốt!
Mộng Trấn Thiên ra tay hóa giải một quyền của Lý Thất Dạ, vừa cười vừa nói.
Nhìn thấy Mộng Trấn Thiên vừa ra tay lại hời hợt phá giải một quyền vô địch của Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho rất nhiều người hoang hô một tiếng, tu sĩ cường giả Mị Linh nhất tộc không ngừng lên tinh thần.
Giờ này khắc này tất cả mọi người rốt cục nhìn thấy chân diện mục của Mộng Trấn Thiên.
Chỉ thấy Mộng Trấn Thiên đứng ở nơi đó, là trấn định thong dong như vậy, là trấn định tự nhiên, hắn đứng ở nơi đó, làm cho không ai mở mắt ra được, không người nào có thể nhìn thẳng.
Thân thể Mộng Trấn Thiên tỏa ra tiên quang trùng thiên, thân thể của hắn bao bọc trong tiên quang, trong tiên quang này Mộng Trấn Thiên chính là tồn tại vô thượng, đặc biệt chói mắt, làm cho người ta không mở mắt ra được, thân ảnh Mộng Trấn Thiên nhìn qua có phần hư ảo.
Trước đó rất nhiều người tưởng tượng qua bộ dáng của Mộng Trấn Thiên, có người tưởng tượng hắn là lão giả chừng năm mươi, cũng có người tưởng tượng ra hắn là chiến tướng trấn áp cửu giới.
Nhưng mà khi thấy chân diện mục của Mộng Trấn Thiên thì vô số người ngoài ý muốn. Lúc này Mộng Trấn Thiên có bộ dáng chừng mười tám mười chín tuổi, hết sức trẻ tuổi, thân thể của hắn tỏa ra khí tức đáng sợ, có thể trấn áp chư thiên.
Lúc này Mộng Trấn Thiênđứng ở nơi đó, hắn giống như chân thần, hai mắt khép hờ, là như thế gian ban ngày cùng đêm tối, làm cho người ta kính sợ, thậm chí làm cho người ta có cả giác sùng kính.
Mộng Trấn Thiên, đây là truyền kỳ của Thiên Linh Giới, hắn tỏa ra tiên quang càng thêm chói mắt, càng thêm rung động nhân tâm, làm cho nhiều người cảm thấy nhút nhát. - Mộng Trấn Thiên!
Nhìn qua nam nhân trong tiên quang vô tận, có tu sĩ Mị Linh nhất tộc không ngừng nỉ non, thậm chí có chút ít tu sĩ Mị Linh nhìn thấy Mộng Trấn Thiên thì không biết vì cái gì, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Bởi vì đối với Mị Linh mà nói, thời đại này có Mộng Trấn Thiên đại biểu cho vinh quang của Mị Linh, đại biểu cho hy vọng của Mị Linh.
Mị Linh có vài thời đại không xuất hiện Tiên Đế, chuyện này làm cho Mị Linh với tư cách con cưng ông trời mà nói, xác thực là có chút không cách nào tiếp nhận được.
Tới thời đại này có Mộng Trấn Thiên xuất thế, không ít Mị Linh mang hy vọng trở thành Tiên Đế ký thác vào người Mộng Trấn Thiên, bọn họ khát vọng Mộng Trấn Thiên trở thành Tiên Đế, vì vinh quang của Mị Linh nhất tộc không ngừng tái hiện ra.
Có thể nói, không ít tu sĩ Mị Linh quản chi có quen Mộng Trấn Thiên hay không, tất cả dều tràn ngập hy vọng vào Mộng Trấn Thiên. Đặc biệt là hiện tại Lý Thất Dạ dáng vẻ khí thế độc ác không ai bằng, Mị Linh nhất tộc càng khát vọng Mộng Trấn Thiên có thể trấn áp Lý Thất Dạ, trọng chấn uy danh vô địch của Mị Linh.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!