- Trở về đi.
Thấy Bất Tử Môn chủ đưa tiễn xa như vậy, Lý Thất Dạ phất phất tay, nhàn nhạt nói.
Bất Tử Môn chủ cung kính bái tạ, chân thành nói:
- Ngày khác công tử nếu tới Bất Tử Môn, tiểu nhân sẽ vạn dặm thân nghênh.
Trong nội tâm Bất Tử Môn chủ thập phần cảm kích Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Về sau chỉ sợ là khó tương kiến, ngươi cũng tự giải quyết cho tốt, nếu ngươi có tạo hóa tốt, có thể trung hưng Bất Tử Môn, nếu như tạo hóa không tốt, chỉ sợ Bất Tử Môn cũng ngày càng suy sụp. - Tiểu nhân hiểu.
Bất Tử Môn chủ nói ra:
- Công tử nói từng câu từng chữ vẫn khắc vào lòng của ta, tiểu nhân sẽ toàn lực trung hưng Bất Tử Môn!
Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt, Bất Tử Môn chủ có năng lực, có chí khí, đáng tiếc sanh ra ở Thần Chỉ Châu, nếu như không có đại tạo hóa, không được quý nhân tương trợ, muốn ngăn cơn sóng dữ trung hưng Bất Tử Môn, nói dễ vậy sao, cũng chỉ kêu gào khí thế cho có là hết.. - Tiểu nhân không tiễn xa.
Bất Tử Môn chủ lại bái, nói ra:
- Hôm nay có nhân vật như công tử ở Thần Chỉ Châu, Thần Chỉ Châu sẽ đại phóng dị sắc, tin tưởng không cần phải bao nhiêu thời gian, có thể nhìn thấy công tử sánh vai với thế hệ như Trích Nguyệt tiên tử. - ý nói Trích Nguyệt tiên tử đến Thần Chỉ Châu?
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nghe được Bất Tử Môn chủ nói như vậy, ánh mắt Lý Thất Dạ nhảy lên, chậm rãi nói ra.
Bất Tử Môn chủ lập tức cung kính nói:
- Vâng, Mộng Trấn Thiên, Trích Nguyệt tiên tử, Chân Vũ thần nữ đều đến Thần Chỉ Châu, đồn đãi nói, Thần Chỉ Châu có tiên dược truyền sinh xuất thế. Gần đây Cổ Linh Uyên cũng ngồi không yên, phái ra vô số đệ tử đi tìm kiếm, thậm chí ngay cả Hắc Ám Cổ vương tử cũng xuất thế, Thần Chỉ Châu thật sự có khả năng có tiên dược trường sinh, công tử có muốn tìm hay không?
Nhưng mà lúc Bất Tử Môn chủ nói tin tức xong, ngẩng đầu nhìn lên thì đám người Lý Thất Dạ đã sớm không thấy, hắn ngây ngốc tại chỗ, qua thật lâu thở dài rời đi.
Thời điểm không nghe hết lời của Bất Tử Môn chủ, Lý Thất Dạ đã mang theo Diệp Tiểu Tiểu, Tư Mã Ngọc Kiếm rời khỏi, hắn đi tới Thần Thụ Lĩnh.
- Tự đại vương, vì cái gì ngươi vội vã như vậy?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ lập tức đi nhanh như thế, Diệp Tiểu Tiểu hỏi.
- Ta muốn gặp một người.
Lý Thất Dạ trầm mặc một lúc, cuối cùng nhất hắn chậm rãi nói ra.
- Trích Nguyệt tiên tử sao?
Diệp Tiểu Tiểu tuy rất cẩn thận, nàng nhìn ra được, thời điểm Bất Tử Môn chủ vừa nhắc tới Trích Nguyệt tiên tử tới Thần Chỉ Châu, nàng nhìn thấy thần sắc Lý Thất Dạ biến đổi, cảm xúc chấn động rất lớn. - Đúng!
Lý Thất Dạ trầm mặc một hồi, cuối cùng chậm rãi gật đầu nói nói:
- Ta có một tâm sự, phải chấm dứt nó.
- Oa ——
Nghe được Lý Thất Dạ nói vậy, Diệp Tiểu Tiểu quát to một tiếng, nói ra:
- Ngươi không phải thầm mến Trích Nguyệt tiên tử sao? Tuy ta chưa từng gặp qua Trích Nguyệt tiên tử, nhưng mà ta cũng đã được nàng xinh đẹp thế nào, giống như thiên tiên. Ngươi không phải là nghe nói dung mạo Trích Nguyệt tiên tử đẹp như thiên tiên, cho nên tương tư đơn phương đấy chứ?
Nghe được Diệp Tiểu Tiểu nói thế, Lý Thất Dạ dở khóc dở cười, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn thập phần nghiêm túc nói ra:
- Trích Nguyệt tiên tử, nàng, nàng thật rất mỹ lệ, đep như thiên tiên.
Nói đến đây, trong lòng Lý Thất Dạ thở dài, Mộc Nguyệt Ly, đây là cái tên khó quên cỡ nào, năm đó trải qua quá nhiều, đi tới hôm nay, hắn phải đối mặt.
Trong tương lai, hắn sẽ đi tới cuối cùng thế giới một chuyến, hoặc là không trở về nữa, ân oán đã qua, các quá khứ phải chấm dứt.
- Ngươi thực nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử?
Diệp Tiểu Tiểu cũng thập phần tin tưởng, nói ra:
- Đồn đãi nói, Trích Nguyệt tiên tử lánh đời thì chưa từng ai gặp qua nàng.
Thấy thái độ Diệp Tiểu Tiểu bán tín bán nghi, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không nói thêm gì.
Thời điểm Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu cùng Tư Mã Ngọc Kiếm xuất hiện tại Thần Thụ Lĩnh, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số người.
- Hung nhân đến, hung nhân đến.
Có người từ xa nhìn thấy Lý Thất Dạ, không nhịn được quát to lên.
Vào hôm nay, hung danh của Lý Thất Dạ đã hiển hách vô song, hắn khí thế ác độc chấn nhiếp thiên địa, bất luận kẻ nào nghe tên hắn cũng phải run rẩy.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đã đến, rất nhiều người nhao nhao tránh đường hắn đi, nơi Lý Thất Dạ đi qua lặng ngắt như tờ, không có bất kỳ người nào dám nói nhảm với Lý Thất Dạ.
Thời điểm Lý Thất Dạ nghiền diệt đạo thân của Mộng Trấn Thiên, rất nhiều người đã tăng Lý Thất Dạ lên cấp bậc của Mộng Trấn Thiên, rất nhiều người liệt Lý Thất Dạ vào cấp bậc của Mộng Trấn Thiên, thế hệ trẻ tuổi, bất luận là Già Hải thiên tử hay là Thất Hải Nữ Vũ Thần, uy danh đều thua Lý Thất Dạ một cấp bậc. - Ơ, tự đại vương, còn nhìn không ra nha, ngươi bây giờ đúng là uy phong lẫm lẫm.
Đi qua nơi nào, nơi đó hoàn toàn yên tĩnh, Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua Lý Thất Dạ rồi cười rộ lên.
Hiện tại cũng chỉ có Diệp Tiểu Tiểu dám nói chuyện như thế với Lý Thất Dạ như thế, cũng cũng chỉ có Diệp Tiểu Tiểu mới dám tự tại ở trước mặt Lý Thất Dạ mà không bị ảnh hưởng. - Tồn tại vô địch thiên hạ như ta, uy phong lẫm lẫm là đương nhiên.
Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nói.
- Mặt dày, cho ba phần màu sắc đã mở phường nhuộm!
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường trừng Lý Thất Dạ, nói ra:
- Ngươi bây giờ cứ tự đại đi, chờ bổn cô nương biến thành thụ tổ vô địch, đầu tiên sẽ trấn áp ngươi trọn đời không siêu sinh.
Nói xong, nha đầu chống nạnh hung dữ nói ra, bày ra tư thái muốn trấn áp Lý Thất Dạ.
Thấy bộ dáng hung dữ của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ cười một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Cho dù ngươi trở thành thụ tổ vô địch, không, quản chi ngươi trở thành Tiên Đế, ở trước mặt ta ngươi chỉ là người bị trấn áp thôi.
- Phi, phi, phi, không biết xấu hổ, lưu manh đáng chết!
Diệp Tiểu Tiểu lập tức hung dữ, lườm Lý Thất Dạ một cái.
- Tiểu nha đầu, ngươi nghĩ chỗ nào đấy?
Lý Thất Dạ dở khóc dở cười, cười trêu chọc nói:
- Tuổi còn nhỏ, cái gì không nên nghĩ nhiều, ít nghĩ chuyện xấu hổ đi.
- Tự đại cuồng, ta muốn giết ngươi.
Diệp Tiểu Tiểu lập tức bão nổi, giống như bị dẫm lên cái đuôi mèo, lập tức đuổi giết Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhanh chóng đi lên phía trước.
Rất nhanh, Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu, Tư Mã Ngọc Kiếm đi vào thành Thần Thụ, bọn họ vừa đi tới, còn không có vào thành, Cửu Chung Thần Tổ mở mắt ra. - Tiểu cô nương, chúc mừng, chúc mừng.
Ánh mắt Cửu Chung Thần Tổ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
- Đại đạo bằng phẳng đang ở trước mặt của ngươi, tương lai Thụ tộc sẽ vì ngươi mà đại phóng dị sắc.
- Đa tạ.
Diệp Tiểu Tiểu cũng biết Cửu Chung Thần Tổ nói là cái gì, nàng cũng hết sức cao hứng.
- Về sau ở thành Thần Thụ, ngươi có gì cần cứ tìm ta.
Cửu Chung Thần Tổ cũng là cười ha hả nói. Cửu Chung Thần Tổ vốn là thế hệ nghịch thiên, hắn cắm rễ ở chỗ này, hắn đã vô địch chân chính.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!