Trận chiến sắp diễn ra, người trong thiên hạ vô cùng chờ mong, rốt cuộc là Phi Tiên Giáo chiến thắng, hay là Thanh Long quân đoàn tràn ngập thằng bí chiến thắng?
Đương nhiên thời điểm bão tố đang tiến đến, lòng người trong Bắc Uông Dương vô cùng bàng hoàng, đại chiến sắp diễn ra, rất nhiều môn phái truyền thừa đều sợ chiến hỏa thiêu đốt lên tông môn của mình. Một khi chiến tranh diễn ra, đây tuyệt đối là chiến tranh cấp tai nạn hủy diệt, không biết sẽ có bao nhiêu môn phái truyền thừa bị chiến hỏa quét qua. - Rút lui đi, rời khỏi nơi này, nếu không sẽ dẫn đến tai ương diệt môn.
Có số ít trí giả nhìn thấy bão tố tiến đến, động viên toàn bộ tông môn rút lui khỏi Bắc Uông Dương, đi tha hương.
Nhưng người chân chính nguyện ý rút lui đã ít càng thêm ít, môn phái nguyện ý rời khỏi Bắc Uông Dương rải rác không có mấy, cho dù là bất cứ người nào cũng không muốn bỏ lại cơ nghiệp của mình mà đi tha hương, không có mấy người và môn phái chính thức làm như vậy.
Thời điểm chiến tranh chưa diễn ra, Lý Thất Dạ ở trong thành Minh Châu đón tiếp một vị khách. Vị khách này đến từ Phi Tiên Giáo, là Lâm Thiên Đế.
So sánh với lần trước, Lâm Thiên Đế biến hóa không nhỏ, thân thể thần thái uể oải rất nhiều, không còn thần sắc tự tại như trước kia.
- Xem ra ngươi mang tin tức xấu đến gặp ta.
Nhìn xem thần sắc Lâm Thiên Đế không phấn chấn, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lâm Thiên Đế cười khổ một tiếng, cuối cùng đành phải nói:
- Không dối gạt Lý huynh, chúng ta thất bại, các lão tổ thất thế, mấy vị đế tử triệt để trở về, nắm giữ quyền hành Phi Tiên Giáo. Hiện tại Phi Tiên Giáo do đế tử, Long tổ cầm giữ.
Nghe Lâm Thiên Đế nói như vậy, Lý Thất Dạ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn chỉ tươi cười và nói:
- Xem ra đám đế tử kia tiến vào tiên lao không những không chết, lại thu hoạch rất lớn, thật sự là họa phúc khó lường.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Là rất cường đại.
Lâm Thiên Đế đau khổ nói:
- Lão tổ ba mạch chúng ta chiến bại, không địch lại mấy vị đế tử, lão tổ bị mất đi tự do, bị giam lỏng trong tông môn.
Lần này ba mạch liên thủ đoạt quyền, nhưng mà mấy đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế nhất mạch lại cường thế quay về, lão tổ ba mạch liên thủ không địch lại bọn họ, cuối cùng chiến bại, lão tổ ba mạch bị giam lỏng, quyền hành trong Phi Tiên Giáo cũng rơi vào trong tay Nhân Hiền Tiên Đế nhất mạch. - Có thể đánh bại mấy lão đầu tử trong ba mạch các ngươi, xem ra có chút bổn sự đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Xem ra bọn chúng đạt được kỳ ngộ không nhỏ trong tiên lao, một phen trắc trở lúc trước lại biến thành tài phú to lớn với bọn chúng.
Tiên lao của Phi Tiên Giáo là Phi Tiên Đế tìm được trong di tích cổ xưa, tiên lao cực kỳ hung hiểm, một khi đi vào, không chỉ nói ngươi là Truyền Kỳ Thần Hoàng, cho dù ngươi là hoành kích Tiên Đế cũng trải qua cửu tử nhất sinh.
Cho tới nay, đệ tử Phi Tiên Giáo đều thăm dò tiên lao, nhưng người chân chính còn sống đi ra chính là Tàm Long Tiên Đế khi còn chưa trở thành Tiên Đế.
Hiện tại mấy đế tử Nhân Hiền Tiên Đế sống trong tiên lao thời gian dài và đi ra, sống sót trở về, từ đó có thể nghĩ bọn họ đạt được kỳ ngộ to lớn trong tiên lao.
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, hắn không biết nên nói cái gì mới tốt, cho dù hắn là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất Phi Tiên Giáo, nhưng thế cục Phi Tiên Giáo đã như vậy, một đệ tử như hắn không thể cải biến cái gì. So sánh với Nhân Hiền Tiên Đế nhất mạch cường đại mà nói, cho dù hắn muốn thay đổi cũng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi.
Cuối cùng Lâm Thiên Đế đành phải nói ra:
- Lão tổ bảo ta tiện thể nhắn với Lý huynh, mấy vị đế tử tạm thời mất tích.
- Mất tích?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Mất tích là có ý gì? Bọn chúng đột nhiên hư không tiêu thất trong Phi Tiên Giáo sao?
- Cái này...
âm Thiên Đế há miệng muốn nói, nhưng không biết trả lời ra sao, có chút chuyện hắn không có biện pháp mở miệng, bởi vì có chút chuyện không tiện nói.
- Ta hiểu rồi.
Lý Thất Dạ đã tính trước, nhàn nhạt nói:
- Có phải lão tổ các ngươi nghi ngờ có kẻ quấy phá sau lưng mấy đế tử Nhân Hiền Tiên Đế, hoặc đám lão tổ các ngươi muốn rửa tội danh cho Phi Tiên Giáo.
- Lý huynh không nên hiểu lầm, lão tổ bọn họ cũng không phải có ý này.
Lâm Thiên Đế vội vàng nói:
- Lão tổ bọn họ chỉ suy đoán, với tình huống các đế tử năm đó, không thể lung lạc nhân tâm đến mức đó được.
Nói đến đây, hắn do dự một lúc.
- Thú vị, năm đó đám tiểu tử tóc vàng con Nhân Hiền Tiên Đế đều bị Nhân Hiền Tiên Đế phủ bụi, về sau tuy xuất thế, nhưng thời đại không giống rồi.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Đế, từ từ nói:
- Chỉ bằng đám đế tử này không thể nào lung lạc đám nhân vật quan trọng trong Phi Tiên Giáo tham gia kế hoạch này được. Đám lão tổ Phi Tiên Giáo các ngươi cũng hiểu rõ trong lòng, làm sống lại huyết mạch Cổ Minh, đây là tội diệt tộc.
Chuyện này bị Lý Thất Dạ chính miệng vạch trần, sắc mặt Lâm Thiên Đế trắng bệch, từ khi lão tổ nói cho hắn biết những chuyện này, hắn cũng từ trong lời các lão tổ biết được hậu quả nghiêm trọng của nó. - Đây là chuyện chọc thủng trời rồi!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Nếu như nói người trẻ tuổi đang làm, chỉ có thể nói người trẻ tuổi vô tri, nhưng về sau mấy lão đầu tử nặng ký trong Phi Tiên Giáo lại trộn lẫn vào chuyện này, tuy bọn chúng sau đó tự sát, nhưng cũng không thể rửa được tội danh tham gia vào trong đó. - Có lẽ bọn chúng cho rằng, đây không phải kế hoạch thay máu, đây là đại kế muôn đời của Phi Tiên Giáo các ngươi, Phi Tiên Giáo các ngươi sẽ đời đời xuất hiện Tiên Đế, thống trị cửu giới.
Lý Thất Dạ nói đến đây liền cười nhạt.
- Lý huynh, chuyện này... Đây không phải là ý của các lão tổ, bọn họ không có suy nghĩ này.
Lâm Thiên Đế lúc này bị dọa sợ, lập tức giải thích.
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Nếu như bọn họ gia nhập kế hoạch năm đó, bọn họ không khả năng sống đến bây giờ, bọn họ nên đến lúc an hưởng tuổi già.
Lý Thất Dạ nói câu này làm nội tâm Lâm Thiên Đế buông lỏng một hơi, nhưng trong lòng của hắn bất đắc dĩ thật sâu.
- Đây là việc rất thú vị.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Mấy lão đầu tử nặng ký trong Phi Tiên Giáo các ngươi đều là người trải qua mưa gió, chỉ bằng mấy tên đế tử vừa đi ra khỏi phủ bụi nhiều năm, lại nghe bọn họ thuyết phục tham gia vào chuyện diệt tộc sao? Đây là việc không có khả năng, thời điểm Nhân Hiền Tiên Đế vẫn còn, bọn họ còn có thể mượn một chút đế uy của phụ thân, nhưng Nhân Hiền Tiên Đế không còn nha! - Từ chuyện này mà nói, nếu như ai có quyền uy có thể điều hành Phi Tiên Giáo tham gia vào chuyện diệt tộc này, cũng chỉ có A Tu La.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Không, không phải A Tu La cổ tổ.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!