Nữ tử từ trên trời giáng xuống tựa như là Tiên Tử xuống phàm trần, nữ tử trước mắt được gọi là Tiên Tử không phải vì nàng xinh đẹp cũng không phải là do nàng tuyệt thế vô song. Thực tế luận mỹ mạo, luận dung mạo, nữ tử trước mặt so ra kém tuyệt thế mỹ nữ như Mai Tố Dao, Vũ Thiên Tuyền nhưng nàng tựa như là một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Mai Tố Dao, Vũ Thiên Tuyền cũng có tư thế Tiên Tử thế nhưng hai nàng đứng trước mặt nữ tử này xem có phần kém bởi vì nữ tử trước mặt này tựa như là hồn nhiên trời sinh.
Trên người nữ tử tản mát ra hào quang nhàn nhạt tựa như thời gian đang chảy xuôi vậy, khiến nàng vượt qua từ cổ chí kim. (đoạn này đọc không hiểu lão tác giả định nói cái gì nữa @@) - Lão sư.
Nữ tử từ trên trời giáng xuống nhìn thấy Lý Thất Dạ liền lộ ra bộ dáng tươi cười thân thiết khiến cho cả khung cảnh dường như cũng bừng sáng theo nụ cười của nàng. - Nha đầu.
Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhoẻn miệng cười, nụ cười của hắn cũng cực kỳ sáng lạn, nụ cười xuất phát tự đáy lòng, Lưu Kim Thắng đứng đằng sau Lý Thất Dạ cũng chứng kiến lần đầu tiên Lý Thất Dạ cười vui vẻ đến như vậy.
Vị Tiên Tử này chính là Ma Cô, nàng theo Hoàng Long và Bá Hổ đến đây cứu viện thư viện Thiên Thần.
- Trường Sinh Thể.
Lúc Âm Dương Tiên Đế nhìn thấy Ma Cô liền giật mình, không nhịn được thốt ra:
- Không ngờ thế gian này lại có người luyện thành Trường Sinh Thể.
Âm Dương Tiên Đế dù sao cũng là một vị Tiên Đế nhãn lực của hắn cũng rất cao minh, chỉ nhìn qua hắn đã biết Ma Cô là Trường Sinh Thể đại thành, coi như là Tiên Đế nhơ hắn cũng rung động không thôi, bởi vì đã qua trăm vạn năm tuy có khá nhiều người từng tu luyện qua Trường Sinh Thể thế nhưng chưa có bất kỳ kẻ nào luyện thành Trường Sinh Thể.
Bây giờ gặp được người luyện thành Trường Sinh Thể thật sự làm cho Âm Dương Tiên Đế cực kỳ rung động, quả thật giống như một kỳ tích vậy.
Thậm chí có thể nói độ khó của việc luyện thành Trường Sinh Thể còn cao hơn rất nhiều so với trở thành Tiên Đế, độ khó phải cao hơn gấp trăm ngàn vạn lần.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Hiện tại nhìn thấy một nữ tử luyện thành Trường Sinh Thể đứng trước mắt khiến cho Âm Dương Tiên Đế rung động còn hơn là chứng kiến việc nhìn thấy một Tiên Đế Tiên Vương có 12 Thiên Mệnh. - Ngươi, ngươi chính là người ở Thiên Đạo Viện.
Âm Dương Tiên Đế nhìn chằm chằm vào Ma Cô giật mình hỏi. Thời điểm ở Cửu Giới hắn đã từng nghe nói có một người được đồn đãi là trường sinh bất tử nhưng hắn chưa từng bái kiến. Hôm nay hắn mới chính thức minh bạch vị trường sinh bất tử trong truyền thuyết của Thiên Đạo Viện đến tột cùng là trường sinh bất tử như thế nào. - Đúng vậy.
Ma Cô trả lời rất trực tiếp, nói xong liền ra tay:
- Tiếp chiêu!
Nàng cũng không nhiều lời, nói xong liền tung ra Thì Quang Lưu Thảng, lập tức dẫn Âm Dương Tiên Đế vào bên trong dòng chảy thời gian.
Đối với Ma Cô thì bất kể là ai dám ra tay với lão sư chính là địch nhân của nàng.
"Tư" một âm thanh vang lên, ngay khi Âm Dương Tiên Đế bị cuốn vào trong dòng chảy thời gian thì huyết nhục chi thân của hắn lập tức hủ hóa, khô lão, quản chi hắn là Tiên Đế có huyết khí vô cùng cường thịnh khi đã rơi vào trong dòng chảy thời gian liền thừa nhận tình cảnh hủ hóa. "Oanh"
Một âm thanh vang lên, lúc này Thiên Mệnh của Âm Dương Tiên Đế hiển hiện, lực lượng Thiên Mệnh bàng bạc mênh mông, dưới lực lượng của Thiên Mệnh, huyết nhục khô lão Âm Dương Tiên Đế dần khôi phục lại.
Sau đó Âm Dương Tiên Đế cũng sải bước về phía trước, một bước dường như vượt qua ức ức vạn dặm nhưng mà mỗi bước của Ma Cô lại như là trôi qua trăm ngàn vạn năm, quản chi tốc độ Âm Dương Tiên Đế có nhanh đến đâu cũng không cách nào ngược dòng tìm hiểu nông sâu của Ma Cô.
Thời điểm còn ở Thanh Châu Luân Hồi Hoang Tổ và Lý Thất Dạ cũng đã từng ngược dòng tìm hiểu Thời Gian Trường Hà nhưng ý nghĩa lại không giống nhau, hai người Lý Thất Dạ và Luân Hồi Hoang Tổ tìm hiểu Thời Gian Trường Hà đã từng tồn tại qua nó một mực chảy xuôi hơn nữa mỗi năm trôi qua lại thay đổi một địa phương. Còn thời gian Trường Hà này là xuất phát từ bản tâm Ma Cô, một khắc ở thế giới chân thật tương ứng với ngàn vạn năm bên trong Thời Gian Trường Hà của nàng.
Huống chi Âm Dương Tiên Đế cũng không thể nào so sánh với Luân Hồi Hoang Tổ, cho nên Âm Dương Tiên Đế thi triển Nhất Bộ Nhất Thiên Địa cũng không cách nào truy cản kịp Ma Cô. - Khai mở.
Âm Dương Tiên Đế quát một tiếng, hai tay dang ra, lập tức mở ra một Âm Dương Môn, Âm Dương Tiên Đế thông qua Âm Dương Môn vượt qua tất cả chỉ trong chớp mắt đã theo kịp Ma Cô.
Đối với khả năng của Âm Dương Tiên Đế Ma Cô cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng tiện tay tung ra một chỉ, một cỗ dòng chảy thời gian điên cuồng phun ra như dòng nước lũ ập về phía Âm Dương Tiên Đế.
Nhìn thấy thời gian chảy như dòng nước lũ, Âm Dương Tiên Đế không khỏi biến sắc, dù cường đại như Tiên Đế cũng rất kiêng kị Thì Quang Lưu Thảng, một khi bị Thì Quang Lưu Thảng áo qua nhất định là tan thành mây khói. - Phá.
Âm Dương Tiên Đế thét dài một tiếng, hai mắt hóa Âm Dương nhãn, chỉ trong nháy mắt từ trong Âm Dương nhãn phun ra vô tận Âm Dương biến Âm Dương Tiên Đế như trở thành nhân quả, hình thái tựa như một cự thuẫn, bao trùm ngăn cản phía trước mặt hắn.
Thì Quang Lưu Thảng đập mạnh vào Nhân Quả Chi Thuẫn, quản chi là nhân quả tuần hoàn vô cùng nhưng dưới sức mạnh của thời gian vẫn từ từ bị hủ hóa.
- Giết!
Âm Dương Tiên Đế thét dài một tiếng, Nhất Bộ Nhất Thiên Địa thi triển đến mức tận cùng lao nhanh về phía trước giết về phía Ma Cô.
Đối mặt với Tiên Đế sát phạt Ma Cô vẫn không hề hoang mang, một âm thanh nứt vỡ khẽ vang lên, mi tâm Ma Cô mở ra, từ đó xuất hiện con mắt thứ ba, từ con mắt thứ ba dường như ẩn chứa tất cả thời gian từ thời đại Thiên Địa sơ khai, thời gian như hải dương, tất cả đều gói gọn trong một con mắt.
Con mắt thứ ba vừa mở ra liền chiếu sáng cả vùng xung quanh phía trước, Âm Dương Tiên Đế bỗng nhiên hư không biến mất, thân thể hắn lâm vào trong thế giới thời quang. Ở trong thế giới vô tận dòng chảy thời gian hắn chỉ cần một bước sai thì vạn kiếp bất phục. Trong chớp mắt một nửa thân thể Âm Dương Tiên Đế đã bị hóa thành thi khô khiến Âm Dương Tiên Đế cả kinh lui về tại chỗ.
Đây là thế giới thời gian, chảy xuôi trăm triệu năm, từ xưa đến nay muốn đi ra thế giới như vậy chỉ có hai phương pháp một là đi theo thời gian tuyến của bản thân, mà từ xưa đến nay có ức ức ức sinh linh, trong thế giới mênh mông có vô số thời gian tuyến, thời gian tuyến của mỗi người giống như là một giọt nước giữa đại dương làm sao tìm được thời gian tuyến của bản thân đây? việc này không khác gì mò kim đáy bển.
Phương pháp thứ hai là cưỡng ép chuyển qua cả thế giới thời gian, cưỡng ép từ trong thế giới thời gian giết đi ra, nhưng việc này nói dễ hơn làm.
Âm Dương Tiên Đế chỉ còn cách đứng nguyên tại chỗ không dám di động, thần thái cực kỳ ngưng trọng, hắn biết mình đã lâm vào hoàn cảnh cực kỳ khủng bố.
Chứng kiến Ma Cô mở con mắt thừ ba, Lý Thất Dạ cũng không nhịn được gật đầu tán thưởng:
- Siêu việt cực hạn, mặc dù không khai sáng ra kỷ nguyên mới nhưng cũng cưỡng ép mở ra một bộ phận, trên đời này làm được việc như vậy cũng chỉ có nha đầu ngươi mà thôi. - Theo ý lão sư thì nên gọi nó là gì đây?
Ma Cô vui mừng, dù đang quyết đấu với Âm Dương Tiên Đế nàng cũng có thể phân tâm đi chú ý việc khác.
- Thì Quang Chi Nhãn.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Ta vẫn chưa mở ra kỷ nguyên mới người đã cưỡng ép Trường Sinh Thể lật ra một tờ, tương lai ta khai sáng kỷ nguyên mới nhất định lấy một tờ này của ngươi làm bản gốc. - Thì Quang Chi Nhãn, ta thích.
Ma Cô vui mừng gật gật đầu, tựa như nữ hài tử vậy, thập phần đáng yêu, trước mặt Lý Thất Dạ nàng dễ dàng thỏa mãn như vậy, chỉ cần lão sư khen một câu nàng đã cảm giác quá đủ.
Cửu Đại Thiên Thư, mỗi một kỷ nguyên có một phương thức riêng, bởi vì chúng truyền thừa từ cổ chí kim đến hiện tại đều tồn tại, mỗi một kỷ nguyên đều dùng Thể Thư biểu hiện ra hình thức, thậm chí có những kỷ nguyên không đủ lực đều không được gọi là Thể Thư.
Lúc này Ma Cô không chỉ tu luyện Trường Sinh Thể đến cực hạn mà còn đột phá qua cực hạn, khi kỷ nguyên này còn chưa kết thúc đã lật sang trang mới của kỷ nguyên sau. Ma Cô đã sử dụng Trường Sinh Thể cưỡng ép mở ra một trang mới, nàng mở ra một tân thế giới từ Trường Sinh Thể, đạt được thành tựu Thì Quang Chi Nhãn.
Có thể nói muôn đời đến nay không có ai có thể đạt được độ cao như vậy, đã từng có Tiên Đế luyện qua tiên thể, tiên bản đại thành, thậm chí có Tiên Đế tu luyện đến cực hạn nhưng cũng không thể phá được một bước sang trang mới như Ma Cô.
Có lẽ bởi vì cả đời Ma Cô chỉ tu luyện Trường Sinh Thể, cả đời nàng chuyên chú, từ đó nàng đột phá đến độ cao như hiện tại.
Trong khoảng thời gian ngắn, khi Âm Dương Tiên Đế bị vây trong khốn cảnh hắn liều mạng suy tính ra thời gian tuyến của bản thân, chỉ có thể đi tới nếu không hắn sẽ vĩnh viễn bị giam cầm tại chỗ này, còn nếu bước sai một bước sẽ tan thành mây khói. - Hẳn là ở chỗ này.
Đúng lúc này Bách Luyện Tiên Đế cũng lao vào trong phòng, hắn dựa vào một cành cây cắm trong bùn đất tìm kiếm cuối cùng kết luận Thương Thiên Binh Thư mà mình đang tìm kiếm hẳn là ở trong phòng này.
Nhưng khi vào trong thư phòng nhìn thấy mấy người Lý Thất Dạ, Bách Luyện Tiên Đế có chút kinh nghi, hắn cũng không nhìn ra được chân căn của Lý Thất Dạ.
- Bách Luyện, đây không phải là nơi ngươi đến, trở về đi.
Lý Thất Dạ nhìn thấy Bách Luyện Tiên Đế đi vào liền nói.
Một ít thượng thần nhìn thấy cảnh này nghe thấy vậy đều bị dọa sợ, một người trẻ tuổi như Lý Thất Dạ lại dám quát Bách Luyện Tiên Đế, không biết đây là khí phách hay là gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!