TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 3191: Bách Hoa Cốc (thượng)

Sau khi Lý Thất Dạ trèo lên sơn môn thì bị đệ tử Trường Sinh cốc ngăn cản. Lý Thất Dạ cười cợt, đưa ra công văn Trường Sinh chân nhân đã đưa. Đệ tử bảo vệ sơn môn nhìn thấy công văn của chưởng môn nhân, lập tức nghiêm túc kính lễ: - Mời công tử đi theo đệ tử vào cốc, nơi công tử ở là Bách Hoa cốc.

Bởi vì là chỉ thị của Trường Sinh chân nhân nên Trường Sinh cốc sắp xếp Lý Thất Dạ rất nhanh.

Khi đi vào Trường Sinh cốc, một luồng sinh cơ phả vào mặt. Sinh cơ này rất ngưng thực, nên khi sinh cơ này phả vào mặt sẽ làm con người ta cảm thấy toàn thân dễ chịu, quét tan mệt mỏi, làm cho người ta có cảm giác "hồi sinh đầy máu".

Đây là chỗ lợi hại nhất của Trường Sinh cốc. Bởi vì Trường Sinh cốc có nhiều linh dược đan thảo nhất Vạn Thống Giới, vì vậy Trường Sinh cốc uẩn nhưỡng rất nhiều sinh cơ, Trường Sinh cốc cũng vì vậy mà bừng bừng sức sống.

Khi Lý Thất Dạ đi theo đệ tử vào Bách Hoa cốc thì cảm nhận được bầu không khí chỉ có vào mùa xuân. Nơi đây trăm hoa đua nở, sức sống dào dạt. Cả sơn cốc bừng bừng sức sống, khiến người ta không nỡ rời xa.

Bách Hoa cốc là một tòa cung điện rất nổi tiếng. Ở Vạn Thống Giới, chỉ cần nhắc tới Bách Hoa cốc thì rất nhiều người sẽ sáng mắt, nhất là nam tu sĩ trẻ tuổi khi nhắc tới Bách Hoa cốc thì sẽ cảm thấy mê mẩn.

Bách Hoa cốc có ba thứ nhiều, một là nhiều hoa, hai là nhiều thiên tài, ba là nhiều mỹ nữ. Bách Hoa cốc là nơi tập trung những nữ đệ tử ưu tú nhất Trường Sinh cốc, tất cả nữ đệ tử có thiên phú đều hội tụ về Bách Hoa cốc.

Có thể nói, Bách Hoa cốc mỹ nữ như mây.

Trước nay, Bách Hoa cốc không có nam đệ tử vào ở. Bây giờ Lý Thất Dạ lấy thân phận nam đệ tử vào ở Bách Hoa cốc, đúng là khiến người khác phải ước ao. Đây là Trường Sinh chân nhân thực hiện lời hứa của nàng.

Bách Hoa cốc, bốn mùa như xuân. Trong cốc dạt dào sinh cơ, có cỏ cây hoa lá, có nước lành chảy xuôi, có cành liễu như khói, càng có giai nhân ra vào.

Ở Bách Hoa cốc, đâu đâu cũng đều có thể nhìn thấy giai lệ, yến sấu hoàn phì đều có, có thể nói mỹ nữ như mây.

Có thể nói Bách Hoa cốc không chỉ có khí hậu đượm lòng người mà còn có phong cảnh xinh đẹp, mỹ nữ như mây, khiến cho bất cứ ai một khi tới Bách Hoa cốc thì cũng đều lưu luyến quên lối về.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Lý Thất Dạ đi vào Bách Hoa cốc thu hút không ít ánh mắt của các giai lệ. Có mỹ nữ nhìn thấy Lý Thất Dạ thì hé miệng mỉm cười, cũng có mỹ nhân lãnh ngạo chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, cũng có giai lệ gật đầu hỏi thăm thân mật...

Mỹ nữ như mây, xem chóng cả mặt. Đổi lại là nam nhân khác rơi vào diệu cảnh như này, sợ rằng sẽ không kiềm chế nổi mà thay lòng đổi dạ. Thế nhưng Lý Thất Dạ nhìn đông đảo mỹ nhân giai lệ, chỉ cười nhạt, đi bộ từng bước, không nhanh không chậm, từng bước thưởng thức cảnh đẹp của Bách Hoa cốc.

Bách Hoa cốc bất ngờ có nam tử tới khiến rất nhiều nữ đệ tử hiếu kỳ. Càng khiến người khác hiếu kỳ hơn chính là Lý Thất Dạ còn là đệ tử thủ tịch của Trường Sinh cốc.

Vì vậy, sau khi tin tức này lan truyền ra ngoài thì có không ít nữ đệ tử Bách Hoa cốc vội vàng tới nhìn. Đương nhiên phần lớn nữ đệ tử đều đứng nhìn Lý Thất Dạ từ xa, vừa có vẻ ngạc nhiên, vừa có vẻ thẹn thùng. Dù sao cũng có rất ít nam đệ tử có thể đi vào Bách Hoa cốc.

Một số nữ đệ tử hiếu kỳ lén nhìn Lý Thất Dạ mấy lần rồi hé miệng cười nhẹ. Cũng có một số nữ đệ tử gan dạ chỉ chỉ chỏ chỏ Lý Thất Dạ, lén lút xì xầm với bạn thân mật.

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào Bách Hoa cốc thì đã gợi lên làn sóng không nhỏ, dẫn tới rất nhiều nữ đệ tử vội vàng dừng chân quan sát. Dường như Lý Thất Dạ lúc này giống như con khỉ trong lồng tre, làm mọi người tò mò quan sát.

Đương nhiên Lý Thất Dạ không bận tâm việc bị mọi người quan sát, vẫn mỉm cười đi bộ, thần thái tự nhiên.

Nhìn một người nam tử bình thường đi dạo trong Bách Hoa các mà biểu cảm lại không hề lúng túng, làm cho rất nhiều nữ đệ tử tò mò.

Cũng không thể trách những nữ đệ tử này lại tò mò như vậy. Thứ nhất, trước giờ Bách Hoa cốc có rất ít nam đệ tử đi vào, cho dù có thì cũng là tình huống đặc thù. Quan trọng hơn, vị trí thủ tịch đệ tử trước này luôn bị bỏ trống.

Bởi vì thủ tịch đệ tử thường thường đều là truyền nhân. Nếu như được chọn làm thủ tịch đệ tử thì tương lai rất có khả năng sẽ kế thừa Trường Sinh cốc, là người nắm quyền Trường Sinh đạo thống trong tương lai.

Thế nhưng hiện nay Trường Sinh chân nhân còn rất trẻ, đạo hạnh lại sâu không lường được, được trên dưới Trường Sinh cốc cùng khắp Vạn Thống giới tôn sùng. Trường Sinh cốc thật sự chưa tới lúc phải định ra người thừa kế.

Cũng chính vì vậy, vị trí thủ tịch đệ tử vẫn luôn bỏ trống. Bây giờ thình lình xuất hiện một thủ tịch đệ tử, làm sao không khiến mọi người tò mò cho được.

Nếu như là lúc bình thường, Lý Thất Dạ thình lình xuất hiện làm thủ tịch đệ tử của Trường Sinh cốc thì chắc chắn sẽ bị mọi người cho rằng là giả mạo.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại cầm công văn của Trường Sinh chân nhân đi tới đây. Những thứ khác có thể làm giả, thế nhưng công văn của Trường Sinh cốc chủ Trường Sinh chân nhân thì không thể làm giả được. Vì vậy Lý Thất Dạ đúng là đệ tử thủ tịch của Trường Sinh cốc, không lẫn vào đâu được.

Khi Lý Thất Dạ đi vào Bách Hoa cốc, thủ tịch đệ tử Lý Thất Dạ giống như con rể, bị các cô nương vây xem. Không ít cô nương còn mỉm cười khi nhìn thấy Lý Thất Dạ.

Thế nhưng, da mặt Lý Thất Dạ dày, cũng thấy nhiều sóng gió nên trong tình huống này thì vẫn bình tĩnh, tiếp tục đi bộ, từng bước thưởng thức cảnh đẹp cùng mỹ nhân ở Bách Hoa cốc. - Lưu manh.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ thưởng thức cảnh đẹp cùng mỹ nhân của Bách Hoa cốc, có nữ đệ tử hờn dỗi mắng khẽ.

Lý Thất Dạ đúng là không hề kiêng dè. Bất luận cảnh đẹp hay mỹ nhân, hắn đều nhìn ngắm cẩn thận. Ánh mắt của hắn vô cùng bá đạo, cho dù là mỹ nhân xa lạ thì hắn vẫn đánh giá từ trên xuống dưới, nhìn ngắm cẩn thận.

Thế nhưng da mặt của con gái rất mỏng, không có bất cứ nữ đệ tử nào trong Bách Hoa cốc có thể chịu đựng được ánh mắt bá đạo của Lý Thất Dạ. Trước ánh mắt đầy tính xâm lược của Lý Thất Dạ, các nàng cảm thấy mình như trần trụi, lập tức hờn dỗi. Có không ít nữ đệ tử tức tối vì cách hành sử bá đạo của Lý Thất Dạ thế nhưng lại không dám nhìn thẳng hắn, chỉ có thể mắng hắn "lưu manh".

Có thể nói, tuy rất nhiều người vẫn chưa biết được tên của thủ tịch đệ tử, thế nhưng "lưu manh" đã trở thành danh hiệu của Lý Thất Dạ.

Hờn dỗi mắng giận, oanh ngữ tước thanh, nghe rất thoải mái, rất êm tai. Đương nhiên trước nhất da mặt ngươi phải đủ dày thì mới có thể cảm thấy thoải mái khi bị nhiều người mắng "lưu manh" như vậy.

Lý Thất Dạ không hề quan tâm các nữ đệ tử mắng hắn "lưu manh". Hắn vẫn cứ cười xán lạn, nét mặt tự nhiên.

---------------

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

| Tải iWin