Trong giây lát, thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Mọi người chưa ai hoàn hồn kịp, im lặng một hồi lâu.
Rất nhiều người chấn động, Hồi Xuân công tử chính là một trong tam công tử. Hồi Xuân công tử là thiên tài tuyệt thế. Hiện tại còn uống "Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan", thế mà vẫn không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ. - Ứng cử viên cho tam công tử mới đã ra đời.
Có người hoàn hồn, thì thào rằng.
Trong nhất thời, mọi người nhìn nhau. Lý Thất Dạ đánh bại Hồi Xuân công tử, vì vậy hắn hiển nhiên có tư cách ghi tên tam công tử.
- Quá yếu.
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng, hời hợt nói rằng, thái độ bình thản.
Mọi người rít lạnh. Không phải Hồi Xuân công tử quá yếu mà là Lý Thất Dạ quá mạnh. Lúc này mọi người đã biết, thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ không phải kẻ yếu. Hắn không trở thành thủ tịch đại đệ tử nhờ may mắn, mà là có thực lực.
Khi Hồi Xuân công tử bị khiêng trở lại thì hắn đã máu thịt lẫn lộn, thoi thóp sắp chết. Lúc này hắn không chỉ trọng thương thân xác mà ngay cả chân mệnh cũng sụp đổ, nhìn qua là biết không thể sống tiếp. Bị trọng thương như vậy, cho dù dược đạo của Vạn Thọ quốc kinh thiên cách mấy thì cũng không thể cứu nổi.
Mặc dù Vạn Thọ quốc đủ sức tái tạo thân thể của Hồi Xuân công tử, thế nhưng chân mệnh của hắn đã tan nát, Vạn Thọ quốc không có cách nào tái tạo được. Trong thế gian này, người có thể tái tạo chân mệnh ít ỏi không nhiều.
Cho dù Vạn Thọ quốc dốc hết sức của, cho dù Vạn Thọ quốc thật sự có thủ đoạn thông thiên tái tạo chân mệnh đã vỡ nát của Hồi Xuân công tử, thế nhưng cho dù Hồi Xuân công tử có được cứu sống thì cũng chỉ là một kẻ tàn phế mà thôi.
Thế gian này không có ai có thể tái tạo chân mệnh đã đổ nát trở lại trạng thái hoàn hảo cả. Nếu như thật sự có người như vậy thì hắn cũng không ở lại Vạn Thống Giới mà đã được người khác đón lên Tiên Thống Giới rồi. - Xuân nhi ---
Nhìn thấy tình trạng thảm hại của Hồi Xuân công tử, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lớn.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Tiểu súc sinh, ta liều mạng với ngươi ---
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử không sống nổi nữa, hoàng đế Vạn Thọ quốc hét lên, muốn xông lên quyết sinh tử với Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Hạo Chiến lão tổ ngăn cản hắn lại, không cho hắn tiến lên, gầm lên rằng:
- Bệ hạ, ngươi không phải là đối thủ của hắn!
Hạo Chiến lão tổ tinh mắt hơn hoàng đế Vạn Thọ quốc, hắn biết hoàng đế Vạn Thọ quốc đi lên chỉ chịu chết mà thôi.
Sau khi bị Hạo Chiến lão tổ cản lại, hoàng đế Vạn Thọ quốc vẫn phẫn nộ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hai mắt phun trào lửa giận, chỉ hận không thể xé xác Lý Thất Dạ thành từng mảnh. - Lão tổ, mời ngài ra tay giết chết thằng súc sinh này.
Hai mắt hoàng đế Vạn Thọ quốc phun trào lửa giận, nói với Hạo Chiến lão tổ.
Hạo Chiến lão tổ hít sâu một hơi, đứng dậy, ánh mắt nghiêm túc, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Khi hắn chọn đứng theo phe Vạn Thọ quốc thì đã chuẩn bị tâm lý rằng đây là một hồi chiến tranh máu tanh, không ai có thể thoát khỏi. - Lão hủ không biết tự lượng sức mình, nguyện lĩnh giáo cao chiêu của công tử.
Hạo Chiến lão tổ hít sâu một hơi, nét mặt nghiêm túc. Ngay cả Chân Thần đăng thiên sắp sửa vấn đỉnh bất hủ như hắn cũng cực kỳ cẩn thận, không dám bất cẩn. Bởi vì thực lực của Lý Thất Dạ đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn. - Thái Đại Vĩ, để ta cho ngươi lĩnh giáo cao chiêu là được, cần gì tới công tử ra tay.
Hạo Chiến lão tổ khiêu chiến, Lý Thất Dạ còn chưa nói thì Đan vương Phong Tiếu Trần đã đứng dậy.
- Phong huynh, không phải ta xem thường ngươi. Mặc dù đan đạo của ngươi vô địch, thế nhưng luận đạo hạnh thì ngươi kém ta nhiều.
Hạo Chiến lão tổ lắc đầu nói rằng:
- Vẫn là mời công tử ra tay.
- Ta biết chứ.
Đan vương Phong Tiếu Trần cười nhạt, nói rằng:
- Đánh một trận thì đã làm sao? Ngươi có thủ đoạn của ngươi, còn ta thì cũng có thần thông của ta!
"Oanh"
Phong Tiếu Trần vừa dứt lời thì hắn ôm lấy dược lô, dược lô này dâng trào lô hỏa, lô hỏa hừng hực, lại còn thuần thanh.
Thế nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là khi Phong Tiếu Trần ôm dược lô thì dược lô lan tỏa mùi thuốc. Trong nháy mắt, Phong Tiếu Trần giống như hòa làm một thể với dược lô. Đồng thời, Phong Tiếu Trần dường như trẻ ra mấy chục tuổi, mái tóc nhiễm sương đột nhiên trở nên đen óng, ngay cả khuôn mặt cũng có huyết khí hơn. Phong Tiếu Trần dường như hoàn lão hoàn đồng vậy. - Phản lão hoàn đồng sao?
Nhìn Phong Tiếu Trần trẻ ra nhiều tuổi như vậy, mọi người kinh ngạc.
Dù sao trường sinh cũng là điều mà tất cả lão tổ đều hướng tới. Bây giờ nhìn thấy Phong Tiếu Trần phản lão hoàn đồng, mọi người ai cũng giật mình, rất nhiều lão tổ tim đập thình thịch. - Phong huynh vì muốn quyết sinh tử với ta mà rút tuổi thọ của chính mình sao.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần trẻ ra không ít, Hạo Chiến lão tổ nói chậm.
- Cũng như ngươi nói, võ đạo của ta không bằng người, thế nhưng đan đạo của ta lại vô song. Ta rút ra trăm năm tuế nguyệt, dùng chút tuổi thọ này để đánh cược một lần.
Phong Tiếu Trần nói hờ hững.
Khi Phong Tiếu Trần rút ra hơn trăm năm tuổi thọ thì hắn trở nên khác hẳn. Hắn dường như gắn kết trăm năm tuổi thọ của mình vào giờ khắc này, để sức mạnh của hắn leo cao tới một trình độ hoàn toàn mới.
Chỉ nghe một tiếng "vù", chỉ thấy từng luồng ánh sáng lan tỏa. Ánh sáng này vô cùng óng ánh, vô cùng rực rỡ. Từng luồng ánh sáng đều tỏa ra hào quang của sinh mệnh, từng luồng ánh sáng đều tỏa ra hào quang của năm tháng, vô cùng bắt mắt. Đây là sức mạnh vô cùng thuần túy, tựa như có thể xé rách vạn thế, cắt dứt âm dương.
Nhìn thấy Phong Tiếu Trần chìm nổi trong tuế nguyệt. Mọi người có mặt ở nơi này đều nín thở, ngay cả nhân vật cấp bậc lão tổ cũng thấy lẫm liệt.
Gắn kết tuổi thọ, không phải ai cũng có thể làm được. Cho dù có người mạnh tới mức có thể gắn kết tuổi thọ thì cũng không dám sử dụng tùy tiện, nhất là những lão tổ tuổi tác đã cao, tuổi thọ một ngày cũng rất quý giá.
Thế nhưng Phong Tiếu Trần lại gắn kết trăm năm tuổi thọ, tiêu hao hết trăm năm tuổi thọ vào khoảnh khắc này, tác phẩm vô cùng khổng lồ. Làm như vậy là có nghĩa tuổi thọ của hắn bị rút ngắn.
Cách làm này, người trẻ tuổi không cảm nhận thấy gì, thế nhưng đối với những lão tổ như Phong Tiếu Trần thì đây là sự đánh đổi rất to lớn. Đối với bọn họ thì trăm năm tuổi thọ chính là thứ vô giá.
Thế nhưng hiện tại Phong Tiếu Trần lại dùng hời hợt, không tiếc hao tổn trăm năm tuổi thọ. Cách làm này khiến mọi người đau gan.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!