Chuyện này, theo cái nhìn của bất cứ ai thì cũng là chuyện rất khó tin. Bất luận đạo thống nào, nếu như có một đệ tử lập được công lao lớn đến như vậy, ban thưởng thì khỏi cần phải nói, sợ rằng trong đạo thống đó thì hắn muốn gì có nấy, tiền đồ vô lượng.
Lễ ăn mừng chiến thắng chính là thời điểm tốt để đặt vững địa vị vô thượng, bất luận là ai thì cũng sẽ không bỏ qua thời cơ tốt như vậy.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bỏ đi mất, xem thường phần công lao này, hoàn toàn không quan tâm tới. Thái độ này khiến cho mọi người không sao tin nổi.
Mọi người biết rằng, trên đại điển ngày hôm nay nếu như Lý Thất Dạ muốn kế thừa đại vị của Trường Sinh cốc thì cũng không thành vấn đề. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không có hứng thú, cứ thế đi mất.
Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ biến mất, ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân không khỏi thở dài. Trải qua mấy ngày tiếp xúc, các nàng biết Lý Thất Dạ căn bản không quan tâm tới chút quyền thế này của Trường Sinh cốc. Hơn nữa các nàng còn biết Lý Thất Dạ sẽ không ở lại Trường Sinh cốc quá lâu. Hắn chính là giao long ở chân trời, hắn nhất định sẽ bay liệng khắp cửu thiên thập địa.
Lúc này Trường Sinh chân nhân ngồi vào ngai vàng, nhìn tất cả mọi người có mặt ở đây, nói chậm:
- Hôm nay là đại điển tế tự của Trường Sinh đạo thống, tuy rằng hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện, thế nhưng là đệ tử của Trường Sinh đạo thống, chúng ta có trách nhiệm giữ gìn sự yên bình cho Trường Sinh đạo thống...
-... đạo thống này truyền thừa vạn thế, bách tộc thiên môn mọc lên như rừng, các môn phái đều có tôn chỉ của riêng mình, đều có sự tự do của riêng mình, vì vậy trước nay bách tộc thiên môn của Trường Sinh đạo thống rất là phồn thịnh. Vì vậy ta tin rằng sẽ không ai muốn Trường Sinh đạo thống rơi vào những ngày ngọn lửa chiến tranh bay tán loạn... Tiếng nói của Trường Sinh chân nhân không vang dội, thế nhưng lại truyền khắp thiên địa, truyền khắp Trường Sinh đạo thống, vô số tu sĩ đều nghe thấy rõ ràng.
Buổi nói chuyện của Trường Sinh chân nhân hiển nhiên là để xác định địa vị không thể lay động của Trường Sinh cốc ở Trường Sinh đạo thống, mà thực tế đúng là như vậy. Trăm nghìn vạn năm tới nay, Trường Sinh đạo thống truyền thừa hết thời đại này đến thời đại khác, vô số môn phái hưng suy luân phiên, thế nhưng Trường Sinh cốc vẫn luôn thống trị Trường Sinh đạo thống, bất luận sóng gió như thế nào thì cuối cùng cũng không có môn phái truyền thừa nào có thể thay thế vị trí của nó.
Trường Sinh cốc mới là chính thống của Trường Sinh đạo thống, chỉ có bọn họ mới có thể nắm vững quyền hành của Trường Sinh đạo thống, quá khứ là vậy, hiện tại là vậy, tương lai cũng là như vậy. - Trường Sinh vô lượng, vạn thế cộng tồn ---
Cuối cùng, vô số đệ tử Trường Sinh đạo thống hô lớn, quỳ lạy trên mặt đất.
- Đại điển bắt đầu ---
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Cuối cùng Trường Sinh chân nhân tuyên đại điển tế tự cử hành, chúng tu sĩ cường giả Trường Sinh đạo thống hưng phấn hô lớn, nghênh đón hòa bình sau chiến tranh.
Khói xanh lượn lờ, sau khi vái lạy liệt tổ liệt tông thì bày biện đồ cúng lên bàn thờ, cuối cùng lấy Trường Sinh chân nhân đứng đầu, cùng dâng lễ với thiên hạ.
Đại điển tế tự được cử hành đúng thời hạn. Tuy rằng lúc bắt đầu có Vạn Thọ quốc soán vị đoạt quyền, thế nhưng đại điển tế tự kỳ này vẫn được cử hành thuận lợi, vẫn do Trường Sinh cốc thống lĩnh người trong thiên hạ. Điểm khác biệt duy nhất là ngày xưa Vạn Thọ quốc có địa vị cao cả, thế nhưng hôm nay đã biến thành tro bụi, Trường Sinh đạo thống sẽ lập lại trật tự quyền lực mới, thế nhưng quyền thống trị đạo thống vẫn nắm vững trong tay Trường Sinh đạo thống.
Một hồi đại điển thịnh yến này có kẻ vui, cũng có người sầu. Những muôn phái truyền thừa kiên định đứng về phía Trường Sinh cốc hiển nhiên là người vui, lập trường của bọn họ quyết định địa vị của bọn họ ở Trường Sinh đạo thống. Còn người sầu hiển nhiên là những môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc. Cho dù Trường Sinh cốc không diệt môn bọn họ thì cũng sẽ chế tài bọn họ, sẽ khiến địa vị của tông môn bọn họ ở Trường Sinh đạo thống tụt dốc không phanh, bắt đầu suy sụp.
Đối với không ít người thì đại điển tế tự năm nay rất là kích thích, một bước thiên đường, một bước địa ngục. Đi nhầm một bước thì cả ván đều thua, không chỉ mình thua mà còn liên lụy cả tông môn truyền thừa của chính mình.
Cuối cùng, thịnh yến chấm dứt, đại biểu của các đạo thống cũng vội vàng rời ghế cáo từ.
Sau khi thịnh yến chấm dứt thì Dương Minh tán nhân là người ở lại cuối cùng, hiện tại chỉ có Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân. Hai người ngồi tại chỗ, bầu không khí rất yên ả.
Dương Minh tán nhân, Trường Sinh chân nhân, hai nàng là hai đại mỹ nữ của Vạn Thống Giới, hơn nữa hai người các nàng đều là đạo nhân. Khi hai tuyệt thế mỹ nữ cùng mặc đạo bào, có một loại ý nhị khó diễn tả bằng lời, đối với một số người thì đây là sự mê hoặc trí mạng.
Trường Sinh chân nhân hào hiệp phiêu dật, Dương Minh tán nhân cao quý quạnh quẽ, hai loại ý nhị hoàn toàn khác nhau, khiến người ta nhìn mãi không chán.
Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân được mọi người tôn xưng là Vạn Thống Giới hai đại đại nhân, không phải chỉ vì hai nàng đều chấp chưởng một đạo thống, cũng không phải bởi vì thực lực của hai nàng cao thâm mà là bởi vì hai người các nàng có mắt nhìn xa cùng đầu óc sáng suốt khác với bình thường. - Ngươi có biết thủ tịch đại đệ tử của ngươi chính là người cầm quyền vô thượng của Cuồng Đình đạo thống hay không.
Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân, nói chậm. Âm thanh của nàng lành lạnh, thế nhưng rất dễ nghe, khiến người ta rất muốn lắng nghe.
- Biết.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Với ngươi thì đây cũng không phải là bí mật gì cả.
- Ngươi có từng suy nghĩ về chuyện hắn vừa có thể điều khiển đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống, vừa có thể điều khiển sức mạnh đạo thống của Trường Sinh đạo thống hay chưa.
Dương Minh tán nhân nói.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Từng nghĩ. Hắn tài năng ngút trời, chuyện này đối với hắn chẳng có gì khó.
- Đừng quên, tên gọi ma giáo của Cuồng Đình vẫn chưa mất.
Dương Minh tán nhân trịnh trọng nói rằng:
- Nếu như Trường Sinh đạo thống rơi vào tay người khác thì không phải là cử chỉ sáng suốt.
- Thế nhưng ta nhớ tất cả đạo thống ở Vạn Thống Giới đều đã ký thỏa thuận, cũng đã thừa nhận địa vị của Cuồng Đình đạo thống rồi.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, cực kỳ mỹ lệ, cực kỳ quyến rũ.
---------------
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!