- Ngươi có dám chắc tương lai sẽ không có cuồng triều cuốn nhiễu Vạn Thống Giới? Nếu như có thì sợ rằng Trường Sinh đạo thống sẽ đứng chịu mũi sào.
Dương Minh tán nhân nói.
- Ngươi quá xem thường đồ đệ của ta rồi.
Trường Sinh chân nhân lắc đầu nói rằng:
- Chỉ là Thiên Đức Chân Thần mà thôi, sao đủ tư cách sánh ngang với hắn được chứ. Coi như là Vạn Thống Giới thì cũng không lọt nổi vào pháp nhãn của hắn.
- Xem ra ngươi rất tự tin.
Dương Minh tán nhân nói.
- Ta tin tưởng đôi mắt này.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Ngươi có thấy ta nhìn lầm người bao giờ chưa?
Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân một hồi, nói chậm:
- Mọi chuyện đều không thể khắng định, sẽ có một ngày Trường Sinh đạo thống sẽ bị hủy vì sự tự tin của ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Sao hả? Muốn so đấu với ta sao?
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, lời nói chứa đựng mấy phần khiêu khích.
Dương Minh tán nhân nhìn Trường Sinh chân nhân một lát, nói rằng:
- So đấu? Có gì để so đấu nữa chứ. Lẽ nào Trường Sinh đạo thống của ngươi muốn làm một ván phân cao thấp với Dương Minh giáo của ta sao.
Trường Sinh chân nhân cùng Dương Minh tán nhân được gọi là Vạn Thống Giới hai đại đạo nhân. Quan hệ của hai nàng rất đặc biệt, các nàng vừa như đối thủ, vừa như bằng hữu. Mặc dù giữa hai nàng chưa từng bùng nổ chiến tranh, thế nhưng đôi bên chưa từng ngừng việc so tài.
Hai nàng so tài không hẳn là đấu võ, mà hai nàng thường so tài mưu lược với nhau.
- Chiến tranh tán loạn, tục khí lắm.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
- Chi bằng đánh cược tên đồ đệ của ta. Nếu như ngươi thua thì ta làm chủ thay đồ đệ, thu cho hắn một tiểu thiếp.
- Nếu như ngươi thua thì sao?
Dương Minh tán nhân vẫn cao quý lạnh lùng, nhìn Trường Sinh chân nhân, giữa hai chân mày có nét khiêu khích.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ một tiếng, có ba phần yêu mị. Dáng vẻ này của nàng người ngoài không thể nhìn thấy. Nàng nâng cái cằm vô cùng mịn màng của Dương Minh tán nhân, cười khẽ nói rằng: - Nếu như ta thua, ta làm ấm giường cho ngươi thì sao hả?
- Bàn tính của ngươi đánh thật vang.
Dương Minh tán nhân nhìn háy Trường Sinh chân nhân, thái độ kiêu ngạo thể hiện ra hết.
- Vậy thì ngươi muốn đặt cược cái gì?
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nháy mắt, dáng vẻ y như ma nữ, rất khó liên hệ tới thân phận của nàng.
- Cần gì phải đánh cược.
Dương Minh tán nhân nói:
- Vệ đạo chính là trách nhiệm của chúng ta. Nếu như đệ tử của ngươi dẫm vào con đường ma giáo thì ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Nếu như hắn thật sự dẫm vào con đường ma giáo thì sợ rằng ngươi cũng không thể làm gì được hắn, nói không chừng ngươi sẽ bị hắn bắt làm áp trại phu nhân. Đương nhiên, tiền đề là hắn phải ưng ý ngươi mới được.
Trường Sinh chân nhân cười nói.
- Vậy thì phải xem coi hắn có năng lực đó hay không.
Dương Minh tán nhân lạnh mắt, dáng vẻ kiêu ngạo vô cùng mê người. Nhất là vẻ cao lãnh của nàng càng khiến cho người ta có dục vọng chinh phục.
- Yên tâm, đồ đệ của ta nhất định có năng lực này.
Trường Sinh chân nhân cười khẽ, xảo quyệt cười nói:
- Đương nhiên, nếu như đồ đệ của ta không thu ngươi thì ta có thể nhận ngươi thay hắn.
Nói xong thì lại nâng cằm Dương Minh tán nhân. Dáng vẻ khiêu khích lẫn nhau của hai cô gái này thật sự quá mê người.
- Ngươi nằm mơ chưa tỉnh hả?
Dương Minh tán nhân nhìn háy Trường Sinh tán nhân, lạnh nhạt nói:
- Cũng không phải ta muốn khó khăn ngươi, thế nhưng nếu như thật sự dẫm vào ma giáo thì tới lúc đó không chỉ riêng Dương Minh giáo vệ đạo mà sẽ là toàn bộ Vạn Thống giới. Chu Tương võ đình, Bàn Long đạo thống, tất cả đạo thống tuyệt đối sẽ không buông tay...
-... Tới khi đó cho dù ngươi muốn lựa chọn thì cũng không tới phiên Trường Sinh đạo thống chọn. Lẽ nào ngươi muốn Trường Sinh đạo thống được ăn cả ngã về không hay sao? Nói tới đây, thần thái của Dương Minh tán nhân rất trịnh trọng. Nàng đang nhắc nhở Trường Sinh chân nhân.
Trường Sinh chân nhân vươn người, đường cong cơ thể rất mê người, tiếc là không có ai có phúc được nhìn thấy. Nàng hờ hững nói rằng:
- Dương Minh muội muội, ta không hề lo cho hắn. Coi như hắn điên cuồng cách mấy thì hắn cũng là người lý trí hơn bất kỳ ai, hơn nữa không có bất cứ thứ gì có thể chi phối hắn, đôi mắt của hắn đã cho ngươi biết được đáp án.
Dương Minh tán nhân nhìn đường cong cực kỳ mê người của Trường Sinh tán nhân, khí chất vẫn thanh nhã như cũ, nói rằng:
- Bất luận như thế nào thì ta cũng mang thái độ cẩn thận. Cho dù ngươi tín nhiệm hắn cách mấy thì ta cũng sẽ cảnh giác hắn.
- Còn có, sợ rằng ngươi nhỏ hơn ta đấy, đừng gọi lung tung.
Nói tới đây, Dương Minh tán nhân háy nàng một cái.
- Như vậy chỉ có thể nói đây là thái độ của Dương Minh giáo các ngươi.
Trường Sinh chân nhân nhẹ nhàng nhún vai, cười nhạt:
- Thế nhưng ta càng tin tưởng trực giác của ta hơn.
- Như vậy thì ngươi hãy tự mình lo lấy.
Dương Minh tán nhân nói:
- Có một số việc nếu như đi tới bước đó thì ta với ngươi cũng không thể khống chế. Tới khi đó chớ có dẫn lửa thiêu thân.
- Lời này cũng đúng.
Trường Sinh chân nhân mỉm cười, nói rằng:
- Thế nhưng, nếu như ngươi có lòng cảnh giác thì người ngươi nên cảnh giác không phải là đồ đệ của ta mà là cái người họ Mộc kia kìa, hắn mới thật sự là người đáng để cảnh giác.
Trường Sinh chân nhân nói vậy lập tức để cho Dương Minh tán nhân nghiêm mặt, nàng nhìn Trường Sinh chân nhân, nói chậm:
- Ngươi đi Chu Tương võ đình phát hiện gì sao?
- Không phát hiện gì cả, Chu Tương võ đình quá thân cận họ Mộc rồi. Thế nhưng hắn tuyệt đối có toan tính riêng.
Nói tới đây, hai mắt của Trường Sinh chân nhân phát lạnh, trên khuôn mặt của nàng lộ ra sát ý hiếm thấy.
Rất khó tưởng tượng được người như Trường Sinh chân nhân lại lộ ra sát ý, đây tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.
- Nói như vậy, thúc giục Vạn Thọ quốc ăn tươi Trường Sinh cốc cũng có phần của hắn.
Dương Minh tán nhân cũng ngưng mắt.
Lúc bình thường Dương Minh tán nhân cùng Trường Sinh chân nhân là một đôi oan gia, hai người chỉ cần chạm mặt nhau thì tuyệt đối không thiếu được so tài, thậm chí có lúc còn đối đầu gay gắt. Thế nhưng trên thực tế mối quan hệ giữa hai nàng thì chỉ có hai nàng mới hiểu mà thôi. - Có vài thứ không phải là thứ mà Vạn Thọ quốc có thể có.
Cuối cùng Trường Sinh chân nhân nói một câu như vậy, câu nói này rất là đơn giản.
- Vì sao hắn tới, hắn muốn thứ gì? Ở trên kia Mộc gia cũng được xem là một tay che trời.
Dương Minh tán nhân nghiêm mặt.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!