TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 329: Mỗi ngày thủ tiết có cảm giác gì

Rất nhanh, một tin tức được đăng trên trang nhất khiến người đời mở rộng tầm mắt.

Hai dòng họ Lâm- Tống đồng tâm hiệp lực, cùng nhau khai sáng đế quốc thương nghiệp. Lâm Bồi và Tống Vĩnh Niên cùng tiếp nhận phỏng vấn. Bọn họ còn nắm tay nhau, cùng tươi cười chụp ảnh chung. Một tháng trôi qua, đám cưới bị kịch làm người ta thổn thức bỗng trưng ra một tấm ảnh gia đình. Tình thế đảo ngược thế này thật khiến người ta khó hiểu.

Tập đoàn Lâm thị và Quốc tế Lam thành gần như báo tin về chiến lược hợp tác cùng một lúc, đồng thời dùng ảnh cưới của Tống Đình Uy và Lâm Tiêu làm vật đệm, ý chỉ hai nhà đang hợp lại làm một. Bên trên là tin tức tương đối chính thức từ chính phủ, mà tin đồn có liên quan đến việc này lại càng đặc sắc hơn.

Một số trang mạng lớn cùng lên tiếng, đại khái nói rằng đám cưới của Tống Đình Uy và Lâm Tiêu bị kẻ có ác ý phá hỏng. Sau khi đôi vợ chồng trẻ trải qua hiểu lầm, ốm đau, sống chết đã quyết định không truy cứu nữa, mà sẽ trân trọng duyên phận của nhau. Bình luận của cư dân mạng nhanh chóng bùng nổ.

– “Người có ác ý ấy chính là Dư Hoan bị cưỡng gian rồi bị giết chết đó sao? Hình như tôi phát hiện ra điều gì đó.” _ “Vậy cũng được nữa hả? Nếu đây là thứ gọi là chân ái, vậy thì tôi không hiểu nổi.”

“Thương nhân toàn bàn chuyện lợi ích, bạn nhìn đi, giá cổ phiếu của Lâm thị và Quốc tế Lam Thành đều tăng nhanh, nhất là Quốc tế Lam Thành, vừa lên sàn mà giá đã tăng vọt.”

_ “Đại tiểu thư nhà họ Lâm cũng điên rồi, tôi không tin Tổng Đình Uy sẽ trung thực. Ngồi đợi scandal về bạn gái tiếp theo của anh ta, tôi dám chắc sẽ không quá lâu đâu.”

Cho dù phía Chính phủ che giấu kín thế nào, cho dù thủy quân mạng nhiều hơn nữa, cũng không ngăn được hàng tỷ cư dân mạng khám phá chân tướng. Nhưng, độ hot trên internet cuối cùng cũng chỉ là bọt biển, gây sốt một ngày thì đã bị tin tức của những ngôi sao khác dìm xuống.

Mà nhà họ Tống và nhà họ Lâm liên thủ mạnh mẽ, giá trị bản thân đã tăng lên gấp bội. Đây chính là kết quả hợp tác mang tính chiến lược đôi bên cùng có lợi của hai nhà bất kể hiềm khích trước đây.

**

Trong thư viện ở đại học B. Quần chúng ăn dưa nhìn thấy tin tức hai nhà hợp tác đầu mở rộng tầm mắt, huống chi là Lâm Thiển và Lâm Du. Lâm Thiển bất bình sâu sắc thay cho Lâm Du. Kết cục của vở hài kịch này là hai nhà Tống - Lâm vẫn là người một nhà hòa thuận, chỉ có Lâm Du là bị ra rìa.

“Chị đừng khó chịu, em phải nói, giá trị làm người của bác trai và bác gái đã méo mó rồi. Chị phải sạch quan hệ với họ thì chỉ có tốt.” Lâm Du cúi đầu, nói lí nhí: “Không phải chị phải sạch quan hệ với họ, mà là họ phải sạch quan hệ với chị.” “...” Lâm Thiển rất bất đắc dĩ. Mỗi lần gặp phải đề tài này, cô chẳng biết phải an ủi cô ấy thế nào.

Trong thư viện khá yên tĩnh, đến mức có nữ sinh đứng sau giá sách bàn luận mà các cô cũng nghe rõ mồn một. Bạn học A: “ôi, cậu tin Tống Đình Uy và Lâm Du trong sạch sao? Tớ chẳng tin.” Bạn học B: “Ai mà tin cái loại đã được tẩy trắng đó chứ! Chắc chắn là hai nhà bắt tay nhau, vẫn là tổ hợp Tống Đình Uy và Lâm Tiêu kiếm tiền khá hơn nên Lâm Du mới thất bại hoàn toàn. Ai bảo cô ta không phải con ruột cơ chứ!”

Bạn học A: “Thật ra Lâm Du cũng thảm lắm. Bị anh rể chơi thì thôi đi, sau khi mọi chuyện bại lộ còn bị đuổi ra khỏi dòng họ nữa, thật sự là mất cả chì lẫn chài.”

Bạn học B: “Tuy vậy, nhưng không phải người ta có một cô bạn thân rất lợi hại sao? Đùa thôi, bây giờ ai mà dám đi gây chuyện với Lâm Thiển? Lâm Du chỉ cần nịnh nọt cô ta là đủ rồi.”

Bạn học A: “Nói cũng phải.” Lâm Thiển vốn đăng kích động, nghe thấy mấy câu bẩn tai này thì lập tức ngồi không yên, bèn dằn cây bút trong tay xuống bàn, muốn đi qua lý luận vài câu. “Em ngồi xuống đi Lâm Thiển.” Lâm Du kịp thời ngăn cô lại, “Bỏ đi, đừng gây chuyện.” Lâm Thiển so đo, “Là mấy đứa đó gây chuyện trước mà. Cả ngày chỉ biết bàn tán sau lưng người khác, không sợ cắn phải lưỡi rồi chết sao?”

Mặc dù Lâm Thiển không hành động, nhưng trong lúc nói chuyện, cô cố ý lớn tiếng, hai nữ sinh đằng sau vội vã chạy té khói. Lâm Du cười khổ, “Như thể đã là gì, chị vẫn chịu được mấy lời xầm xì này mà.”

Lúc này, Phạn Phạn luôn vùi đầu nhắn tin Wechat bỗng ngẩng lên nói: “Không sao đâu Lâm Du, bọn tớ vẫn nịnh nọt cậu Thiến mà. Dù sao cậu ấy cũng là phú bà, cậu ấy có cơm ăn thì chúng ta cũng có một ngụm canh để uống.”

Bầu không khí lập tức dễ chịu hơn.

Lâm Du cười nói: “Một ngụm canh đâu có đủ, ít nhất mỗi bữa phải có thịt, có cá.” Phạn Phạn, “Ôi trời, vậy tớ phải tiếp tục giảm cân thế nào đây?” Lâm Thiển cũng tươi cười, “Phạn Phạn, chị ấy không cần nịnh bợ tớ. Có bạn trai chị ấy ở đây, chị ấy không đói chết đâu.” Phạn Phạn tò mò nhìn sang Lâm Du, “Giữ bí mật giỏi nhé, khi nào thì cậu chịu nói đây? Là ai vậy?” Lâm Du hơi xấu hổ, mím môi cười nhẹ. Phạn Phạn: “Còn giữ bí mật với tớ? Đúng là thiếu nghĩa khí!” Lâm Thiển giải thích hộ: “Không phải chị ấy cố tình không nói đâu, chỉ là mới quen nhau gần đây thôi. Hơn nữa nhà họ Lâm gặp phải vài chuyện không hay nên chị ấy không muốn liên lụy đến bạn trai.” “Ừm, hiểu rồi, vậy bây giờ có thể nói cho tớ biết chưa?” Lâm Thiển: “Cậu biết người yêu trong mộng của chị ấy không?” Phạn Phạn gật đầu. Lâm Thiển: “Giấc mộng của chị ấy đã thành sự thật rồi.” Phạn Phạn trợn mắt kinh ngạc, nhưng ngay sau đó thật lòng chúc mừng, “Tốt quá rồi, chúc mừng cậu nhé” Lâm Du vờ như rất tùy ý, “Cảm ơn, cậu cũng không tệ mà, chúc mừng chúng ta cùng nhau thoát ế” Thật ra, khỏi nói trong lòng cô vui vẻ cỡ nào, hễ mà ai chúc phúc cuộc tình này của cô là cô đều rất cảm kích. Lâm Thiển đề nghị: “Hay chúng ta đi ăn lẩu nướng đi?”

Không có chuyện gì mà một bữa ăn ngon không giải quyết được. Nếu có, vậy thì ăn hai bữa. Mới chỉ đầu tháng mười một thôi mà nhiệt độ ở thành phố B đã rất thấp, mà hệ thống sưởi ấm cũng chưa được bật lên. Thời tiết lạnh thế này, có thể ăn một bữa lẩu nóng hổi thì còn gì bằng.

Mưa gió cũng không ngăn được ba chị em nâng cốc trò chuyện vui vẻ.

Phạn Phạn vẫn đang giảm béo, cứ la hét không ăn cái này không ăn cái kia. Nhưng vừa mở nồi lẩu ra thì cô nàng lại là người ăn nhiệt tình hơn bất kì ai khác. “Cậu Thiển, cậu thử nói với anh nhà cậu cho Tiểu Cao nghỉ vài ngày được không? Tớ với anh ấy đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, thế nhưng ngay cả gặp mặt chúng tớ cũng không có cơ hội.”

Lâm Thiên cười cười, “Được, khi nào gặp lại anh ấy tớ sẽ nói.”

Phạn Phạn nghe xong liền thở dài liên tục, sao cô lại quên Cao Kỳ Khâm và Cố Thành Kiêu cùng một đội cơ chứ? Nghỉ thì cùng nghỉ, có việc thì cùng bận rộn. Hơn nữa, cấp dưới còn có thể đào ngũ, còn làm lãnh đạo, chỉ e rằng càng bận rộn hơn.

Phạn Phạn hỏi: “Cậu Thiển, vậy mỗi ngày cậu thủ tiết có cảm giác gì?” Lâm Thiển trừng cô nàng, “Nói gì thế? Gì mà thủ tiết, tình bạn mong manh chấm dứt tại đây nhé!” Phạn Phạn cầu xin tha tội: “Tớ sai rồi, nhưng vẫn là ý đấy.”

Lâm Thiển bỗng nhiên có tính tự giác và cảm giác tự hào của vợ quân nhân, cô nói: “Anh ấy bảo vệ mọi người, tớ trông nom gia đình nhỏ. Anh ấy bảo vệ tổ quốc trong khói lửa chiến tranh rợp trời, tớ rửa bát nấu nướng trong những năm tháng bình yên. Trong tài khoản của anh ấy, một nửa của anh ấy, một nửa là của tớ, hiểu không? Sau này cậu cũng sẽ là vợ lính, hiểu đạo lý này không?”

| Tải iWin