Chương 1118
“Chứ còn gì nữa! LOVE đã trở thành nhãn hiệu hàng đầu trong nước trong thời gian ngắn như vậy, cô Tô, cô để lại đường sống cho chúng tôi với được không?”
Những người này anh một lời tôi một câu, ai ai cũng lấy lòng Tô Nhược Vân.
“Cô Tô, bộ quần áo này của cô đẹp quá, không biết do ai thiết kế vậy?”
Tô Nhược Vân vẫn giữ vẻ cao quý.
“Tới tham gia Cúp Tân Thượng thì dĩ nhiên phải mặc trang phục của nhà thiết kế nhà mình rồi, bộ này do thầy Lâm của chúng tôi tự tay thiết kế, tên là Ánh trăng hồ sen.”
“Ôi, cái tên hợp với bộ quần áo này quá! Phối với khuôn mặt không có gì để chê của cô Tô thì đúng là hoàn mỹ!”
Tiếng nịnh nọt không ngớt bên tai.
Tô Nhược Vân mỉm cười nhận những lời khen này.
“Cô Tô, năm nay tôi muốn mở một cửa hàng, không biết có thể làm đại lý cho LOVE được không? Tôi vừa mới giành được một mặt tiền cửa hàng trong Plaza mới mở ở trung tâm thành phố, chỉ cần cô Tô bằng lòng thì có thể khai trương trong vòng một tháng.”
Sếp Trương của Thời Đại Hoa Danh vội đưa tấm danh thϊếp qua.
“Plaza ở trung tâm thành phố mà ông nói là Minh Uy Plaza à?”
“Đúng vậy.”
Tô Nhược Vân mừng thầm, cô ta đang định đàm phán cửa hàng ở Plaza đó, cô ta muốn phát triển LOVE trở nên lớn mạnh.
“Được, lát nữa chúng ta nói chuyện.”
“Vô cùng vinh hạnh.”
Tô Nhược Vân đi một vòng, quay về phòng nghỉ của thương hiệu mình, những thương hiệu lớn đều có phòng nghỉ riêng.
Cô ta vừa đi vào ngồi xuống, đã có bảy tám người muốn bàn chuyện hợp tác với cô ta, có thể thấy độ hot của LOVE ra sao.
“Thầy Lâm, ban nãy có không ít người muốn hẹn bàn chuyện mặt tiền cửa hàng với tôi, tôi nghĩ có thể tung ra kiểu mới được rồi, nếu lần này có thể giành được giải nhất Cúp Tân Thượng thì sau này LOVE của chúng ta sẽ là vô địch.”
“Cô Tô, cô yên tâm đi, tôi âm thầm dò la rồi, tôi ở trong nghề bao năm lâu nên quen biết rất nhiều nhà thiết kế, không có mấy ai sánh ngang được với tôi, lần này tôi chắc chắn sẽ giành được giải nhất.”
Lâm Uy Lãng ngẩng cao đầu.
Tô Nhược Vân thấy Lâm Uy Lãng đã tính kỹ nên cũng hơi yên tâm.
Bỗng nhiên bên ngoài có tiếng ồn ào, hình như mọi người thấy chuyện gì đó bất ngờ nên thi nhau chạy ra ngoài.
Người có thân phận như Tô Nhược Vân đương nhiên sẽ không chạy ra ngoài hóng hớt như những người kia.
“Cô Tô, tôi phải đi xem người mẫu rồi, xin phép đi trước.”
“Được, ông cứ làm việc của ông đi, đừng để xảy ra sai sót.”
Lâm Uy Lãng rời khỏi phòng nghỉ.
Tô Nhược Vân ngồi trên ghế đang định trang điểm lại.