Chương 1314
Sau khi hôn mê khoảng ba tháng thì cô sinh con, mặc dù cô đã chiến thắng bản thân trên phương diện khác và trở nên tự tin hơn, nhưng cô lại hoàn toàn thất bại trong chuyện giường chiếu.
Trước đây Quan Triều Viễn thường xuyên chê thể lực của cô quá yếu, cô nằm trên giường lâu như vậy, lại bởi vì dưỡng sức đến nỗi quá an nhàn suиɠ sướиɠ nên cơ thể cô đã mập hơn, không được như xưa nữa.
Hơn nữa người ta đều nói phụ nữ sau sinh sẽ càng khó thỏa mãn đàn ông trong chuyện giường chiếu.
Lần đầu tiên làm sau khi sinh khiến Tô Lam rất căng thẳng, đúng lúc Quan Triều Viễn lại có nhu cầu sinh lý lớn như vậy.
Quan Triều Viễn đã quay lại, “Ngủ đi.”
Có vẻ như anh không hề tức giận, nhưng chính vì anh không tức giận nên Tô Lam càng tự trách mình hơn.
Thật ra trước khi anh hôn mê, hai người cũng rất ít khi làm chuyện đó, tính ra thì đã hơn nửa năm Quan Triều Viễn không chạm vào cô rồi.
Anh cũng ngày càng biết nhẫn nhịn và kiềm chế hơn.
“Chồng ngủ ngon.” Tô Lam dịch người về phía Quan Triều Viễn và dựa sát vào anh.
“Ngủ ngon.” Quan Triều Viễn không nhiều lời.
Một đêm cứ trôi qua như vậy.
Khu biệt thự núi Kim Cương
Tô Lam xuống xe rồi đi thẳng đến biệt thự của Mục Nhiễm Tranh, gần đây anh đều không về nhà mà luôn ở trong căn biệt thự này của mình.
Sau khi chuông cửa vang lên ba lần, Mục Nhiễm Tranh mới lười biếng xuống mở cửa.
Khi Tô Lam nói rõ mục đích đến đây, Mục Nhiễm Tranh lập tức đáp lại hai từ bằng giọng chắc như đinh đóng cột: “Không thể!”
“Tại sao không thể?”
“Bởi vì không thể cho nên không thể, có ai mà không biết tôi chưa từng nhận phim cung đình thời nhà Thanh chứ! Nếu cô muốn tiết kiệm tiền thì trong tay tôi có chút tiền tích góp, có thể giúp đỡ cô một chút, sau đó mời diễn viên nam khác trong công ty đi.”
Mục Nhiễm Tranh cũng rất hào phóng.
“Vậy xin hỏi một câu, anh có bao nhiêu tiền tiết kiệm?”
Tô Lam bày ra vẻ bát quát.
“Mẹ tôi nói tôi lớn rồi nên để tôi tự kiểm soát thu nhập của mình, trừ khoản chi tiêu trong một năm qua thì chắc còn hơn mười triệu.”
Mục Nhiễm Tranh vừa chơi game vừa trả lời.
Tô Lam lập tức làm động tác tính toán, có ai quay phim truyền hình mà chê trong tay mình có nhiều tiền đâu, nếu có thể có được hơn mười triệu của Mục Nhiễm Tranh thì có lẽ những tháng ngày của đoàn phim sẽ trôi qua dễ chịu hơn.
“Nhưng tôi vẫn muốn thảo luận với anh một chút, về vấn đề nam chính, người duy nhất trong công ty có thể đảm nhận vai chính là anh. Ngoại trừ tôi thì trong bộ phim này đều là tiểu hoa của công ty, đều không có lưu lượng, hơn nữa tôi vừa mới nhậm chức, độ nổi tiếng cũng không còn cao như trước, trông cậy vào anh cả đấy!”
Tô Lam lập tức đứng sau lưng Mục Nhiễm Tranh và xoa vai anh.