Chương 1379
Cũng chỉ đành để nguội lạnh một thời gian trước.
Đã bắt đầu ngửi thấy hơi thở của mùa xuân, vạn vật hồi sinh, tất cả đều tràn đầy sức sống.
Đêm nay sát khí bao phủ.
Tám giờ tối Tô Lam mới kết thúc công việc, vì có một cảnh mãi không qua nên kéo dài đến tận bây giờ.
“Tô Lam, cần bọn tôi đưa cô về khách sạn không? Đã rất muộn rồi.”
“Không cần đâu, tôi không vấn đề gì, mọi người thu dọn không biết đến mấy giờ mới có thể về.”
Tô Lam quyết định một mình rời đi, nhưng mí mắt cô lại giật mãi không ngừng, cô đành phải dừng lại dụi mắt.
Chắc không phải sắp xảy ra chuyện đấy chứ?
Khách sạn và phim trường cách nhau một đoạn, đoạn đường này nói xa thì không xa nhưng nói gần thì cũng chẳng gần.
Các diễn viên đều muốn nghỉ ngơi thoải mái sau một ngày quay phim, cho nên thông thường đều chọn những khách sạn ở phía sau phim trường. Đoạn đường này khá yên tĩnh, cũng không có cửa hàng mặt tiền nào khác.
Tô Lam cũng chọn khách sạn như vậy.
Lúc cô sắp về đến khách sạn thì đột nhiên cảm thấy bên cạnh như có mấy cơn gió thổi qua.
Vừa chớp mắt, vài bóng đen đã xuất hiện trước mặt cô.
Tô Lam cẩn thận quan sát, có khoảng năm người, tất cả đều bịt mặt, nhìn sơ qua thì giống như cao thủ chuyên nghiệp.
“Các người tìm tôi có việc gì sao?” Tô Lam không hề sợ hãi.
“Gan người phụ nữ này không nhỏ nhỉ, đổi lại là người khác thì đã sợ đến kêu bố gọi mẹ rồi! Tất nhiên chúng tôi tìm cô có việc rồi, lấy cái mạng của cô đấy!”
“Cô ta cho các người bao nhiêu tiền để các người làm chuyện gϊếŧ người phạm pháp này?”
“Bớt nói nhảm đi! Các anh em, lên!”
Người đàn ông đứng đầu ra dấu tay, bọn họ lăn lộn trong giới này đã lâu, tất nhiên cũng biết không cần phải nhiều lời với người phụ nữ này.
Tô Lam không chạy cũng chẳng nhúc nhích, cô cứ yên lặng đứng đó.
Lúc mấy người đàn ông này còn chưa đến gần thì một nhóm người khác đã xông ra đánh với bọn họ.
Đối phương cũng giật mình khi thấy hai nhóm người sống mái với nhau.
Sau khi Tô Lam với Mộ Dung Dịch bí mật gặp nhau, Quan Triều Viễn lại cử thêm người bảo vệ Tô Lam, người bình thường không thể đến gần cô được.
Một lúc sau, năm người đàn ông này thấy đánh không lại thì vội bỏ chạy.
“Không cần đuổi theo đâu, quay lại đi.”
Những vệ sĩ này đang định đuổi theo, nghe Tô Lam nói thế thì không đuổi nữa mà lập tức quay lại.
Người đứng đầu là Từ Phóng nói: “Mợ chủ, thật sự không cần đuổi theo sao?”
“Không cần đâu, để bọn họ đi đi.”
“Có cần nói với Sếp Quan để Sếp Quan điều tra đám người này là ai không?”
Tô Lam im lặng.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn những người này là người do Tô Nhược Vân mua chuộc.