TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bách Luyện Thành Tiên
Chương 550: Hậu duệ Tu La Tộc

Bất kể mấy người Lâm Hiên nghĩ thế nào, năm tu tiên giả Ly Hợp Kỳ Lý gia cũng đã tới.

Cầm đầu là một đại hán đầu trọc mắt hổ cao gần hai thước, tướng mạo uy mãnh đầy sát khí.

Bốn lão giả còn lại vận y phục hồng trắng lam vàng màu sắc khác nhau. Từ diện mạo tương tự có thể thấy, dù không phải thân huynh đệ thì hơn phân nửa cũng có quan hệ huyết thống rất gần. Bạn đang đọc truyện tại - www.

Gã đại hán đầu trọc là Ly Hợp trung kỳ còn những người khác đều là sơ kỳ.

Năm người nhìn qua quang cảnh hoang tàn chung quanh. Thấy lầu các bị san phẳng, đám đệ tử không còn ai sống sót thì trên mặt lộ vẻ bi phẫn.

"Hảo hảo..." Gã đại hán giận dữ cười, vẻ mặt hết sức đáng sợ: "Không ngờ dám động vào tu tiên giả Lý gia, mấy người các ngươi đều phải chết."

Lời còn chưa dứt thì tiếng xương cốt bạo liệt lách cách truyền vào tai. Thân hình đại hán tăng vọt, bắp thịt cuồn cuộn như sắp nứt ra.

"A!"

Đại hán ngửa mặt lên trời rống một tiếng sau đó tiến lên một bước, lăng không đánh ra một quyền.

Nhất quyền này thanh thế thật uy mãnh, trùng hợp đứng mũi chịu sào lại là tên gia hỏa lỗ mãng Kim Nghĩa.

"Ha ha."

Kim Nghĩa thấy thì lộ vẻ hưng phấn, hắn rất hiếu chiến mà đối phương cũng là luyện thể giả thì thật có ý tứ.

Trong mắt hiện tinh quang, Kim Nghĩa cũng dương thanh thổ khí đánh ra một quyền.

Vô thanh vô thức một cỗ khí thế kinh người tỏa ra, uy lực của vụ va chạm khiến khoảng không giữa hai người như nổ tung. Một trận cuồng phong tràn qua tiếp tục cày xới vùng hỗn độn này thêm lần nữa.

Giao thủ bất phân thắng bại. Hai người đều lùi về sau một bước.

Lúc này bốn lão giả tụ chung một chỗ, đều tế ra phi kiếm bay múa xung quanh. Kiếm quang càng lúc càng dày đặc tạo nên thanh thế kinh người.

"Kiếm trận"

Mấy người Lâm Hiên nhãn quang uyên bác, thấy cảnh này thì vẻ mặt có điểm khó coi. Năm tên gia hỏa này thấy đồng bọn bị diệt sát mà còn dám tới, quả nhiên có chỗ ỷ vào.

Thấy lão giả áo trắng lấy ra một tấm phù văn hết sức thâm ảo thì Tiêm Mạc Lam Y nhíu mày. Chợt ngón tay điểm về phía trước, hung hăng vũ động chiết phiến trên tay trái.

Lập tức một cơn lốc mênh mông xuất hiện rồi hóa thành mấy trăm lưỡi Phong đao lớn tới cả thước. Trong tiếng xé gió bén nhọn bắn tới đối phương.

Tròng mắt Lâm Hiên co lại. Thực lực của Tiêm Mạc Lam Y thật không thể xem thường. Nhưng bốn lão giả không tránh né mà cũng không thấy tế ra pháp bảo phòng ngự.

Lúc này bạch y lão giả đã dụng tới tấm phù. Lập tức từng luồng sóng linh lực quỷ dị lấy bốn người làm trung tâm khuếch tán ra tứ phía.

Cảnh vật trước mắt hóa thành mơ hồ, trong đầu Lâm Hiên chợt có cảm giác mê muội. Hắn cả kinh vội hít vào một hơi, pháp lực cấp tốc lưu chuyển thì cảm giác bất ổn này mới biến mất.

Có điều khi nhìn lại thì hắn chấn động. Cảnh vật trước mắt hoàn toàn khác với trước, đang ở trong một vùng băng thiên tuyết địa.

"Ồ... Trận phù phong ấn huyễn thuật, thật có chút ý tứ!" Lâm Hiên thì thào.

Dù bị nhốt trong ảo trận nhưng bốn người vẫn đứng ở một chỗ.

Còn Kim Nghĩa là ngoại lệ, không thấy bóng dáng đâu. Chỉ nghe những tiếng bạo liệt đoành đoành truyền lại, hiển nhiên đang chiến đấu kịch liệt cùng gã đại hán đầu trọc kia.

Không thấy bóng dáng bốn lão giả kia, chắc chắc được ảo trận che giấu tùy thời mà động.

"A Di Đà Phật." Một tiếng phật hiệu truyền vào tai, cả người Kim Hoằng đại sư chợt lóe hoàng quang. Còn Tiêm Mạc Y Lam và Minh Tuyền tiên tử thì vẻ mặt cảnh giác.

Lâm Hiên đồng thời vận khởi hai loại linh nhãn thuật, đề phòng đối phương đánh lén.

Bầu trời đầy tuyết rơi dưới linh nhãn hóa thành hư vô. Tuy nhìn thấu được một bộ phận nhưng cả huyễn thuật là một thể, nhất thời hắn chưa rõ toàn bộ huyền cơ bên trong.

Chợt thân hình Lâm Hiên lóe lên, biến mất không thấy đâu.

Phốc phốc phốc...

Tiếng xé gió truyền vào tai. Mấy đạo kiếm quang xẹt qua chỗ Lâm Hiên vừa đứng, đương nhiên đánh vào khoảng không.

Ba người Kim Hoằng đại sư cũng bị công kích. So với Lâm Hiên thì chật vật hơn một chút nhưng đều là hữu kinh vô hiểm.

Tuy đã thi triển bí thuật hóa giải nhưng bị động như vậy hiển nhiên không ổn.

"A Di Đà Phật, để lão nạp thử huyễn thuật này xem."

Tay áo lão hòa thường phất một cái, một cái bát vàng tỏa linh quang chói mắt bay ra.

"Đi." Bảo này vừa rời tay thì chợt lóe kim quang rồi to lên, từ bên trong tỏa ra một vùng hắc vụ. Âm khí cuồn cuộn kéo tới kèm theo tiếng rống thê lương như vạn quỷ kêu khóc làm tâm thần người ta chấn động.

"Ồ..."

Lâm Hiên có phần bất ngờ. Kim Hoằng thiền sư là Phật Môn đại năng, không ngờ còn tu luyện thêm cả công pháp quỷ đạo.

Lúc này trong miệng lão lại truyền ra thanh âm hùng hậu:

"Úm, ma, ni, bá, di, mu "

Lục ngôn Hàng Ma Chú?

Sau tiếng "bá, di, mu" thì bát vàng càng tỏa kim quang chói mắt. Âm vụ chợt tắt nhưng cuồng phong nổi lên gào thét xung quanh, một cánh tay rất dài mọc ra từ âm vụ lộ ra phía ngoài.

Cánh tay ngăm đen phủ đầy những chiếc vảy sáng bóng, năm ngón sắc nhọn dài tới hơn trăm trượng, là một quỷ trảo đáng sợ mang theo lệ khí vô tận, hướng về đỉnh đầu hung hăng một trảo.

Uy lực một trảo này thật kinh thiên, không gian mơ hồ một trận rồi cảnh vật trắng xóa tứ phía chợt tan biến.

Tiểu đảo kia lại hiện lên trong tầm mắt, không ngờ huyễn thuật quỷ dị đã bị phá!

"Không có khả năng "

Trên mặt bốn lão giả đầy vẻ kinh ngạc, còn chưa có phản ứng thì gương mặt anh tuấn của Tiêm Mạc Y Lam hiện nét cười độc ác. Huy động chiết phiến bắn ra những khối lôi hỏa màu hắc hồng công tới, uy lực vượt xa phong đao vừa rồi.

"Đi"

Minh Tuyền tiên tử thì vươn ngón tay trắng nõn điểm về phía trước. Tức khắc cuồng phong nổi lên, vô số những mảnh Hàn Băng cứng rắn dị thường bắn vút đi.

Đồng bạn đã xuất thủ, Lâm Hiên cũng tiện tay bắn ra mấy chục đạo kiếm khí màu xanh ở một bên giáp công.

Bốn gã lão giả mặc dù kết trận phòng ngự nhưng nhất thời cũng luống cuống tay chân.

Đối phương thủ bại chỉ là sớm muộn, hai tay Kim Hoằng thiền sư tạo thành chữ thập, thấp giọng tụng kinh không thôi.

"A "

Tiếng kêu thảm thiết truyền đến. Không còn huyễn thuật che dấu, bốn tu tiên giả Lý gia không thể xoay chuyển chiến cuộc.

Lão giả áo vàng trong đó đã bị đâm thủng ngực. Hoàng quang chợt lóe, một anh nhi cao một tấc ôm một thanh tiểu kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu, ánh mắt tràn ngập oán độc nhìn Minh Tuyền tiên tử, hận không thể đem nàng ăn tươi nuốt sống.

Lão trọng thương ngã xuống, kiếm trận cũng bị bài trừ.

Ngay sau đó lại nghe tiếng kêu thảm thiết, một lão bị chém mất đầu tuy nhiên Nguyên Anh đã kịp độn ra. Một lão thì tốt hơn, chỉ bị mất một cánh tay nhưng máu chảy như mưa.

"Không ổn, mau lui"

Lão giả áo trắng có thực lực mạnh nhất. Tuy chưa bị thương tổn nhưng lúc này vẻ mặt cuồng biến. Lão phất tay áo một cái, mấy chục viên lôi châu bay vút ra. Lập tức một cỗ linh lực cuồng bạo tràn ngập bốn phía.

Sát Lôi Châu!

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại liền thi triển Cửu Thiên Vi Bộ né tránh.

Sát Lôi Châu dùng sát khí luyện chế thành, căn cứ vào nồng độ sát khí mà uy lực cũng khác nhau, mấy chục viên này cùng tế ra thì uy lực tuyệt không nhỏ.

Oanh!

Tiếng nổ bạo liệt đáng sợ truyền ra, mấy chục viên lôi châu va chạm khiến từng trận cuồng phong gào thét. Non nửa đảo nhỏ chìm dần vào mặt biển.

Thừa dịp bốn người nhượng bộ lui binh, các tu sĩ Lý gia đã hội hợp trở lại. Gã đại hán đầu trọc lộ vẻ dữ tợn, phen đại chiến vừa rồi hắn bình thủ với Kim Nghĩa, không ngờ hai huynh đệ đã mất đi thân thể.

Mấy tên gia hỏa đáng sợ này đến từ đâu? Chẳng lẽ là tu sĩ chấp pháp của Thánh Thành phát hiện mưu đồ của gia tộc nên tới thanh lý?

Nhất định là vậy, tu sĩ Ly Hợp Kỳ bình thường sao có thực lực cỡ này!

Nghĩ đến đây bộ dáng của đại hán càng âm lãnh. Nếu đã vậy thì không thể để những người này còn sống trở về.

Hắn quay đầu đưa ánh mắt đảo qua, bốn người còn lại đều gật gật đầu.

Lần mưu đồ này có lợi ích lớn lao đối với bọn họ nhưng với cả Đông hải Tu Tiên giới mà nói thì là một trường hạo kiếp. Một khi để lộ tin tức thì chắc chắn bọn họ sẽ thành công địch của Nhân, Yêu, Hải tam tộc.

Như vậy nào còn chỗ sinh tồn, tuyệt đối không để năm người trước mắt chạy thoát.

Rống!

Lão giả áo lam bị đứt một tay hét to. Bành một tiếng, không ngờ thân thể tự bạo thành một đoàn huyết vụ, sau đó bị Nguyên Anh hấp thu.

Tức thời hai mắt nguyên anh biến thành màu máu, thần tình hung lệ.

Lâm Hiên kinh ngạc mà Y Lam công tử cũng không khỏi lắp bắp: "Đối phương…muốn làm gì, đánh không lại muốn tự sát?"

"Quản hắn làm gì, trước tiên diệt sát chúng"

Kim Nghĩa hét to, thân hình vừa động thì lại một tiếng bạo liệt truyền vào tai, lão giả áo trắng chưa bị thương cũng tự bạo thân thể.

"Không thể nào "

Kim Nghĩa chợt dừng lại. Bên kia tà khí trùng thiên, hắn không ngốc mà lao tới làm hòn đá dò đường.

Lúc này bốn Nguyên Anh đã lơ lửng bên người đại hán đầu trọc. Hắn quát lạnh một tiếng, bốn Nguyên Anh lóe lên. Phân biệt từ đầu, ngực, bụng dưới và lưng tiến vào thân thể hắn.

Ngay sau đó ánh sáng đỏ như máu yêu dị bao bọc thân thể đại hán đầu trọc, nhìn qua như một cái kén tằm. Bên trong không ngừng truyền ra những thanh âm quái lạ, vừa nghe đã biết đang biến hóa dung hợp.

Bộ dáng đám người Lâm Hiên có điểm khó coi. Đối phương thi triển bí thuật quỷ dị thật không dễ đối phó.

Kim Nghĩa hét lớn một tiếng. Từ trong miệng một phóng ra đạo kim sắc quang hà, bay múa hóa thành một thanh Tiễn Đao cự đại, hung hăng chém tới đối phương.

Phản ứng của Tiêm Mạc Y Lam và Lâm Hiên cũng không chậm.

Một người chợt lóe chiết phiến, chi chit Phong đao xen lẫn lôi hỏa ào ào bắn tới. Một người thì bắn ra mấy trăm đạo kiếm khí cuồng bạo.

Minh Tuyền tiên tử thì phất ngọc thủ một cái. Bảo vật như dải lụa lại biến thành một con Băng xà không lồ thôn vân nhả vụ, hàn khí tựa hồ có thể đông lạnh cả không gian.

"A Di Đà Phật "

Kim Thiền đại sư vốn không tán thành xuất thủ nhưng giờ đã thành thế cưỡi hổ, bấm tay bắn nhanh ra vài viên phật châu.

Các phật châu chợt lóe hào quang hóa lớn tới mấy trượng. Chúng tỏa ra linh áp khiến người cứng lưỡi, dù là núi chắn trước mắt cũng dễ dàng đánh nổ.

Bình tâm mà nói, năm người chưa dốc toàn lực nhưng một kích liên thủ này thanh thế cực kỳ kinh người.

Chỉ thấy chiếc kén huyết sắc chợt lóe, giống như thuấn di xuất hiện bên ngoài mấy ngàn trượng.

Năm người cũng không ngạc nhiên. Pháp quyết điểm ra, công kích chuyển biến đuổi theo phía sau.

Thình lình chiếc kén không trốn nữa mà quay tròn một chỗ.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một làn sóng khí đỏ như máu khó có thể tưởng tượng bạo phát ra, như một con Hùng sư phát uy điên cuồng công kích. Không ngờ đem một kích liên thủ của năm người hóa thành hư không.

Lâm Hiên nhướng mày mà bốn người khác cũng trợn mắt.

Sóng khí mạnh mẽ quét ngang bốn phía. Trong chớp mắt hết thảy đều hóa thành hư vô. Chỉ còn một vùng huyết nhục xuất hiện trong tầm mắt. Chúng chuyển động quỉ dị như những xúc tua bạch tuộc. Mùi máu tanh bốc lên nồng nặc khiến người buồn nôn.

Năm người đưa mắt nhìn nhau, bộ dáng trở nên cực kì ngưng trọng.

Đột nhiên trong biển huyết nhục truyền ra một tiếng rống to đầy đau đớn. Sau đó huyết vụ cuộn thành một cơn lốc co rút lại. Một lát sau một con quái vật chậm rãi hiện ra.

"Này. . cái này. . " Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, các tu tiên giả khác cũng đều giấu được vẻ hoảng sợ.

Không rõ gia hỏa trước mắt là người hay là ma vật nữa. Thân cao quá ba thước mà lại có năm cái đầu, một lớn bốn bé. Thân thể một màu đỏ rực nổi gân xanh nổi cuồn cuộn, khiến người có cảm giác có thể nức toác phun máu bất cứ lúc nào.

Cái đầu lâu cực lớn là của đại hán đầu trọc, trên má có một vết chàm yêu dị cỡ đồng tiền. Răng nanh lộ ra bên ngoài, trên trán còn mọc ra một cái sừng quỷ.

Bốn cái đầu nhỏ còn lại. Hai cái nằm ở đầu vai, hai cái mọc ở lồng ngực. Tuy nhỏ hơn nhưng trông dữ tợn đến cực điểm, chính là bộ mặt của bốn lão giả đã mất đi thân thể kia.

"Đây là bí thuật gì? "

"Chưa từng gặp qua, quỷ khí dày đặc thế này chẳng lẽ chúng là quỷ tu?"

"A di đà phật. Bọn họ không phải là quỷ tu! Chỉ sợ bí thuật quỷ dị này không phải của Linh Giới. Có lẽ đến từ Âm ty giới, hẳn là Tu La tộc!" Âm thanh của Kim Hoằng đại sư truyền vào tai, khuôn mặt đầy vẻ ngưng trọng.

"Cái gì? Đại sư, ta nghe không lầm chứ? Tu La tộc? Ý của ngươi là bọn họ gian tế đến từ âm ty giới?" Kim Nghĩa trừng to hai mắt, có điểm không thể tin được.

"Sao có thể? Trường đại chiến trăm vạn năm trước, không phải Tu La vương đã chết trong tay Chân Tiên rồi sao? Nghe nói Tu La tộc, vương tộc cường đại nhất của âm ty giới cũng từ đó mà suy sụp, bọn họ tự lo cho mình còn không kịp, chạy tới Linh Giới chúng ta làm cái gì? "Minh Tuyền tiên tử cũng cố gắng phản bác.

"Lão nạp cũng không rõ nữa. Bất quá trường đại chiến năm đó vẫn còn có không ít âm ty quỷ vật chạy trốn xuống Nhân giới mai danh ẩn tích. Thậm chí dùng bí thuật thay đổi hình dáng, lưu lại không ít hậu nhân tới bây giờ" Lão hòa thượng thở dài một hơi rồi nói.

"Ý đại sư là mấy người trước mắt này chính là hậu nhân hỗn huyết của âm ty quỷ vật cùng nhân tộc chúng ta? "

"Lão nạp làm sao có thể rõ ràng cụ thể. Có lẽ bọn họ là hậu nhân của âm ty giới hoặc cũng có thể là Tu La tộc phái đến thăm dò Linh Giới chúng ta. Nhưng bất kể thế nào thì cũng không có gì khác biệt. Trưởng lão hội Thánh Thành đã truyền Truy Sát lệnh, ta nghĩ mọi người đều hiểu rõ"

"Hắc hắc. . Đúng là tốt đến không thể tốt hơn. Tự dưng xuất thủ với gia tộc tu tiên này khiến Kim mỗ còn chút áy náy. Có điều bọn họ đã có quan hệ cùng âm ty quỷ vật thì chính là tử địch của Linh Giới chúng ta. Sau này còn có thể tới Thánh thành lĩnh thưởng" Kim Nghĩa liếm liếm đầu lưỡi, kinh hỉ mở miệng.

Lâm Hiên im lặng không nói. Tu La tộc? Đây chẳng phải là tộc nhân của Nguyệt Nhi sao? Không biết lúc này tiểu nha đầu lưu lạc ở nơi nào, nhưng ngàn vạn lần đừng để bị phát hiện thân phận.

Hắn đang lo lắng thì đám người đã động thủ. Liên tiếp những tiếng ầm ầm ầm truyền vào tai. Lôi hỏa, phong đao cùng hàn băng chớp mắt đã bao trùm quái vật.

Cả người Kim Nghĩa chợt lóe kim quang phóng xuất ra uy áp ngập trời. Hai nắm hợp lại trước ngực. Thiên địa nguyên khí chung quanh điên cuồng tiến vào thân thể. Sau đó âm thanh xương cốt bạo liệt vang lên. Thân hình của hắn bạo trướng, nhất là tay phải dài tới hơn một trượng, cơ bắp nhìn qua như sắt thép lao về đối phương.

Chỉ thấy trên mặt quái vật lộ nụ cười dữ tợn. Một tầng hộ tráo đỏ như máu hiện quanh người. Mặc kệ băng trụ hay là lôi hỏa, tất cả công kích không có lấy nửa điểm tác dụng!

Mắt thấy Kim Nghĩa vọt tới trước người, miệng quái vật khẽ nhếch. Hai chiếc răng nanh sắc bén chợt lóe hàn quang.

"Không ổn!" Sắc mặt Kim Nghĩa đại biến. Toàn thân lóe linh quang, mặc cho bụng dưới đau quặn vội ngừng lại. Có điều mười ngón tay quái vật nắm chặt thành quyền. Sau đó thân hình khẽ chuyển, tung ra một hữu quyền tuyệt đẹp.

Khoảng cách giữa hai người tới mấy trượng nhưng trong không khí đã phát ra tiếng bạo hưởng kịch kiệt khiến người khiếp sợ!

Một cái động sâu không đáy màu đen, khí thế dường như nuốt chửng vạn vật hung hăng cuốn về phía Kim Nghĩa.

"Lực Chi Khí Toàn!" Sắc mặt Kim Nghĩa đại biến. Sức mạnh này còn xa hắn mới đạt tới! Thần niệm vừa động thì một cái khải giáp kim sắc liền xuất hiện trên người. Áo giáp này bề ngoài tầm thường lại rất nặng, rõ ràng lấy phòng ngự làm trọng điểm. Đương nhiên sức nặng cực kì đáng sợ, nếu không phải hắn là luyện thể cao thủ mà là tu sĩ bình thường mặc vào đã bị đè úp xuống.

Đồng thời khi mặc khải giáp, tay trái hắn vỗ tại bên hông tế ra một tấm thuẫn bài kim sắc cũng rất dày và nặng hơn một trượng.

Vừa nhìn như trọng giáp mà bộ binh quân đội thế tục thường sử dụng.

Ngay sau đó Lực Chi Khí Toàn đã ầm ầm đánh đến chạm vào cự thuẫn. Chỉ là một động xoáy cỡ nắm tay nhưng uy lực lại khiến người nghẹn họng nhìn trân trối.

"Rắc" một tiếng lớn. Tấm khiên đại giảm linh quang rồi bị đục thủng một lỗ lớn, phút chốc biến thành một khối sắt vụn từ trên trời rơi xuống.

| Tải iWin