"Chấn hưng Bách Thảo môn?" Thượng Quan Mộ Vũ có điểm kinh ngạc, theo sau lại thở dài: "Tiền bối, chấn hưng một môn phái nào có đơn giản, không phải chỉ có một hai cao thủ liền có thể. . ."
"Lâm mỗ hiểu" Lâm Hiên đem ngọc giản trong tay ném qua cho Thượng Quan Mộ Vũ:"Trong này có ghi lại hai bộ công pháp, một là Ngũ Hành Chân Giải. Hai là Ngọc Nữ Thất Tâm Quyết. Về ưu khuyết của chúng, đạo hữu về chuyên tâm xem xét ắt có thể nhận ra. Sau này tùy các ngươi lựa chọn nên tu luyện thế nào cho tốt"
"Đa tạ tiền bối." Thượng Quan Mộ Vũ cảm kích tiếp nhận rồi cẩn thận lên tiếng:"Không biết tiền bối còn phân phó gì nữa chăng?"
"Không, hiện tại ngươi có thể lui đi" Lâm Hiên bắt đầu trục khách, không ngờ Thượng Quan Mộ Vũ không cáo từ mà hé mở đôi môi anh đào: "Tiền bối, thiếp còn có một chuyện nhờ người định đoạt."
"Cứ nói"
"Sự tình là như vậy, khi an bài động phủ cho môn nhân đệ tử đã phát hiện không ít tinh thạch bảo vật lưu lại, vãn bối đã thu thập mang đến cho người"
"Cái này thì không cần, các ngươi cứ giữ lấy"
Thấy Lâm Hiên có vẻ không để ý, Thượng Quan Mộ Vũ ngây người: "Giữ lấy? Tiền bối, giá trị của số bảo vật này…"
Nàng còn chưa dứt lời thì Lâm Hiên mỉm cười cắt ngang:"Được rồi, môn chủ không cần nhiều lời, ta đã nói không cần là không cần"
Thượng Quan Mộ Vũ cảm động đến rơi nước mắt, liên tiếp đa tạ sau đó mới rời đi.
Nhất thời động phủ trở lại yên tĩnh, Lâm Hiên thở dài. Nguyệt Nhi không ở bên người khiến hắn thấy tịch mịch vô cùng, có điều cố gắng đề cao thực lực mới là quan trọng nhất.
Hắn phất tay áo một cái, Huyễn Linh Thiên Hỏa bay vút ra. Bên trong ba màu sắc biến ảo còn có lẫn những điểm đỏ tươi quỷ dị chớp lóe không ngừng. Đây là Hóa Huyết Thần Vụ của Bệnh Ma đã bị Thiên Hỏa cắn nuốt khi trước.
***
Nửa tuần trăng chậm rãi trôi qua.
Quanh một hòn đảo nhỏ đang bốc lên những cơn sóng dữ ngập trời. Một con bạch tuộc khổng lồ dài hàng trăm trượng đang vung những cái xúc tua cực lớn đánh tan bức tường thành làm bằng cự thạch.
Đây là Hải thú Chương Ngư cấp ba có thực lực tương đương với tu tiên giả Ngưng đan hậu kỳ. Lúc này trên bầu trời có vài gã tu sĩ đang liều mạng thi pháp ngăn cản nó.
Trên đảo này có một tòa thành của phàm nhân. Đám tán tu này vốn được phàm nhân cung phụng nên có nghĩa vụ hộ đảo. Nếu không có tu tiên giả, phàm nhân rất khó sinh tồn tại hải vực hiểm ác này.
Chẳng qua trong này chỉ có một gã Ngưng Đan Kỳ, còn lại đều là tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ, hoàn toàn không phải đối thủ con Chương Ngư quái dị kia.
Mắt thấy ngăn không được, không ngờ đám tu sĩ quay đầu bỏ chạy. Chương Ngư không đuổi theo mà trực tiếp tấn công lên đảo.
Nhất thời tiếng kinh hô cùng kêu cha gọi mẹ vang lên liên tiếp, phàm nhân không thể bay lên trời mà chạy, chắc chắn sẽ táng thân trong mồm bạch tuộc.
Không ít người đã tuyệt vọng thì trước mắt chợt lóe thanh quang, một thiếu niên vận thanh bào đột ngột hiện ra trước mặt quái vật.
Thiếu niên kia so với Chương Ngư thì vô cùng nhỏ bé. Bất quá theo bản năng, quái vật mơ hồ cảm thấy sợ hãi. Nó muốn quay đầu bỏ chạy thì thiếu niên đã phất tay áo một cái, một đạo hỏa diễm bốn loại màu sắc bay vút ra. Ngoài tam sắc là xanh biếc, lam nhạt cùng u tối thì còn có thêm một màu đỏ tiên diễm loá mắt.
Sau khi dính phải hỏa diễm. Trong tiếng gầm rú thảm thiết, toàn thân bạch tuộc biến thành màu đỏ, giãy dụa một cái thì huyết nhục nhanh chóng khô héo đi.
Lực sinh mệnh cùng pháp lực của Chương Ngư đều bị Huyễn Linh Thiên Hỏa hấp thu không còn, có hiệu quả tẩm bổ cho ma hỏa.
Trên mặt Lâm Hiên đầy vẻ vui mừng, Huyễn Linh Thiên Hỏa luyện hóa được Hóa Huyết Thần Vụ thì uy năng càng mạnh, gia tăng thêm thần thông cắn nuốt.
Vù! Không thấy Lâm Hiên có động tác gì mà Huyễn Linh Thiên Hỏa liền rời khỏi thi thể Chương Ngư, lần nữa trở lại ống tay áo. Theo sau thân hình hắn hóa thành một đạo kinh hồng nhằm nơi chân trời bay đi.
Gió biển thổi qua, cảnh vật trên tiểu đảo lại lần nữa bình lặng trở lại, bất quá các phàm nhân vẫn nơm nớp lo sợ ngẩng đầu.
"Là mộng sao?" Không ít người đều nghĩ như thế. Nhưng ngoài cảm kích còn có sự tức giận. Các vị tiên sư nhận cung phụng của bọn họ đã bỏ chạy lo lấy bản thân, nếu như không phải có tiên sư thiếu niên kia trợ thủ thì tất cả phàm nhân nơi đây đã nằm trong bụng quái vật.
"Phì…!" Một lão nhân tóc bạc có vẻ tức giận, theo sau lại cung kính quỳ xuống hướng về nơi Lâm Hiên vừa rời khỏi dập đầu bái lạy. Những người khác cũng rất nhanh quỳ xuống, tạo thành một mảnh đen ngòm.
Lâm Hiên đương nhiên không biết điều này. Màn cứu người vừa rồi chỉ là một cái nhấc tay với hắn, nhân tiện thử luôn uy lực của Huyễn Linh Thiên Hỏa.
Sau thời gian một bữa cơm hắn đã trở lại Hắc Phong đảo, đám đệ tử Bách Thảo Môn tuần tra nhìn thấy thì phi thường cung kính hành lễ. Với những gì Lâm Hiên đã làm cho môn phái này. Chỉ sợ trong lòng đệ tử Bách Thảo Môn hiện tại, địa vị của hắn đã không kém tổ sư Bách Thảo Tiên Tử.
Lâm Hiên trở lại phòng luyện công thì phất tay áo một cái. Huyết quang chợt lóe. Một thanh kiếm bị tàn phá xuất hiện, linh quang cũng ảm đạm cực hạn.
Hóa Huyết Ma Kiếm! Tuy kiếm này đã bị hủy những bên trong còn phong ấn yêu hồn Hắc Thủy Mã Hoàng.
Khi giao thủ cùng Bệnh Ma, Lâm Hiên đã phát hiện Hắc Thủy Mã Hoàng liên lạc cùng bí thuật của chủ nhân như ngàn tơ vạn mối. Thần thông thiên phú của Hắc Thủy Mã Hoàng cũng một dạng như Hóa Huyết Thần Vụ.
Hiện tại đem dung nhập vào Huyễn Linh Thiên Hỏa, sau đó luyện hóa thì có thể gia tăng thuộc tính cắn nuốt.
***
Lại thêm một tuần trăng trôi qua. Vầng thái dương đã lên cao, tuy nhiên trong động phủ vẫn tối như ban đêm.
Lâm Hiên giơ tay phải lên. Huyễn Linh Thiên Hỏa chớp lóe, không ngờ hóa thành hình thái của Hắc Thủy Mã Hoàng. Hắn vẫy tay một cái, có Linh thức ở trong nên Hỏa diễm liền mười phần như thuận bay qua.
Hắn phát ra một tia thần niệm. "Tê. . ." Tiếng dị trùng kêu vang. Hắc Thủy Mã Hoàng há mồm phun ra một đạo hà vụ màu đỏ sẫm. Công kích này có thuộc tính cắn nuốt là chủ yếu nhưng còn mang theo một chút kịch độc, băng phong cùng hủ thực.
Hóa thân thành hình thái Hắc Thủy Mã Hoàng, uy lực của Thiên Hỏa so với trước đã tăng thêm một bậc.
Lâm Hiên kiểm tra thêm mấy lần mới thao túng Hắc Thủy Mã Hoàng lần nữa hóa thành Huyễn Linh Thiên Hỏa.
Theo sau hắn điểm một ngón tay, tiếng phượng hót truyền vào trong tai. Như ấu điểu rời vỏ, Thiên Hỏa lại lần nữa huyễn hóa thành một con Phượng Hoàng mỹ lệ.
Phượng Hoàng tuy có một chút linh thức nhưng không thể so sánh nổi với Hắc Thủy Mã Hoàng vừa rồi.
Dù sao Linh thức của Huyễn Linh Thiên Hỏa được sinh ra trong quá trình tiến giai, phí sức chín trâu hai hổ mới thêm được một điểm. Mà Linh thức của Hắc Thủy Mã Hoàng là có được do trực tiếp luyện hóa hồn phách kỳ trùng này nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Lâm Hiên lại thử một chút uy lực cắn nuốt của Phượng Hoàng, căn bản không thể so sánh với hình thái Hắc Thủy Mã Hoàng.
Thu hồi Thiên Hỏa thì trên mặt hắn lộ vẻ suy nghĩ. Nếu Thiên Hỏa có thể dung hợp thêm hồn phách kỳ trùng dị thú rất có thể đề cao uy lực. Nguồn: http://
Sáng ngày thứ hai sau khi rời tĩnh thất, Lâm Hiên phát ra một đạo Truyền Âm Phù gọi hai đồ nhi tới động phủ.
Từ Bệnh Ma, hắn đã biết hai nàng là Lôi hồn Băng Phách chi thể, tu luyện công pháp thượng cổ mới là thích hợp nhất. Đáng tiếc còn chưa có manh mối.
Lần này hắn ban cho hai nàng vô số linh đan diệu được, phân phó hai nha đầu không cần lo lắng về đan dược, có thể dùng thoải mái để trùng kích bình cảnh.
Hai thiếu nữ nhận được ân điển thì nhìn nhau mừng rỡ không thôi, dõi mắt khắp Tu Tiên Giới, tuyệt không có người sư phụ thứ hai như Lâm Hiên.
Về tâm đắc tu luyện Cửu Thiên Huyền Công thì hắn đã ghi lại trong một ngọc giản. Hai nàng có thể một đường tu đến Nguyên Anh.
Sau khi nghe sư tôn phân phó hết thảy, Thượng Quan Nhạn mới hé mở đôi môi anh đào: "Sư tôn, không biết lần này người bế quan chừng bao lâu?"
"Ngắn thì bảy tám chục năm dài thì mấy trăm năm. . ."
"Lâu như vậy sao?" Thượng Quan Linh kinh hãi: "Chẳng lẽ sư tôn muốn tu luyện đến Động Huyền kỳ?"
"Nha đầu ngốc. Động Huyền nào có dễ như vậy, có thể đến Ly Hợp Kỳ đỉnh phong là vi sư đã cảm thấy mỹ mãn." Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Sư tôn thật quá khiêm nhường, người khác thì không nói. Theo đồ nhi, bình cảnh Động Huyền Kỳ muốn làm khó sư tôn thật không dễ" Thanh âm ôn nhu cùng tin tưởng của Thượng Quan Nhạn vang lên. Trải qua nhiều phen kinh ngạc như vậy, nàng đã hiểu được sư tôn không phải nhân vật đơn giản.
"Đúng, đúng." Thượng Quan Linh cũng phụ họa theo tỷ tỷ.
Lâm Hiên cười mà không nói, chần chờ một chút mới mở miệng: "Được rồi, lần này vi sư bế quan sẽ rất dài. Hắc Phong đảo là nơi hoang vắng cùng cấm chế uy lực vô cùng, Bách Thảo Môn hẳn sẽ không gặp vấn đề gì. Bất quá nếu có cường địch hoặc các ngươi tu luyện gặp phải vấn đề vô phương giải quyết, có thể tới tìm ta"
Không ngờ Thượng Quan Nhạn nghe thì lắc đầu: "Sư tôn, điều này sao có thể, chúng ta làm vậy sẽ gây nguy hiểm cho người"
"Yên tâm, vi sư làm vậy đương nhiên mười phần thập nắm chắc."
Lời còn chưa dứt thì linh quang chợt lóe, một Nguyên Anh đen nhánh cỡ một tấc, dung mạo ngũ quan giống hệt Lâm Hiên xuất hiện ở đỉnh đầu hắn.
Hai nha đầu sợ ngây người, sao bỗng nhiên sư tôn để Nguyên Anh xuất khiếu làm gì. Tuy nhiên càng làm cho bọn họ kinh ngạc là Lâm Hiên lại mỉm cười.
"Chẳng lẽ sư phụ tu luyện thần thông đệ nhị Nguyên Anh?" Thượng Quan Nhạn thảng thốt mở miệng
"Xem ra kiến thức của Nhạn nhi thật không tệ! Đúng là đệ nhị Nguyên Anh" Lâm Hiên có điểm bằng lòng rồi bình thản lên tiếng:"Nhạn nhi Linh nhi, các con đã thấy vi sư có thể để một Nguyên Anh ly thể. Cho dù đang khi bế quan Sinh Tử cũng có thể xuất quan một chút. Đương nhiên không bị quấy rầy là tốt nhất."
"Vâng, đồ nhi hiểu, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không tới quấy rầy sư tôn tu luyện"
"Ừm, các con có thể lui xuống."
"Sư tôn, chúng đồ nhi ở chỗ này cung chúc người tu hành tiến triển cực nhanh, sớm ngày tiến giai Động Huyền Kỳ"
Hai nha đầu không hẹn mà cùng một lời, theo sau thân thể yêu kiều khẽ bái, song song lui ra ngoài.
Sau khi hai nha đầu rời đi, Lâm Hiên đánh ra một đạo pháp quyết mở ra cấm chế, hoàn toàn tiến vào khổ tu.
Đầu tiên hắn tính tu luyện đến trung kỳ đỉnh phong. Chính là thông qua phục dược đả tọa không ngừng gia tăng pháp lực.
Ở di tích Đan Nguyệt tông, Lâm Hiên từng thu được một lượng phế đan Ngọc Linh Đan rất lớn. Hắn đã tinh chế thành công trung phẩm đan. Hiện tại cần thử tinh chế ra thượng phẩm đan.
Bất quá trải qua đủ mọi thử nghiệm, trong một tuần trăng chỉ thu được ba viên thượng phẩm đan mà thôi. Hơn nữa xác suất thành công chỉ có một thành.