Chỉ thấy các đạo phù văn chậm rãi xoay tròn,sau đó bắt đầu tổ hợp thành một pháp trận huyền ảo.
"Cái này..." Lâm Hiên thấy vậy thì trừng lớn con mắt.Hắn chưa từng nghe qua thiên kiếp còn có thể mượn lực lượng từ trận pháp để công kích.Bất quá chỉ có thể than mình không may chứ biết làm sao bây giờ.
Điều duy nhất Lâm Hiên có thể làm lúc này là cố uống thêm mấy ngụm linh tửu.Đáng tiếc là vạn niên linh nhũ đã tiêu hao hết,nếu không hi vọng độ kiếp thành công sẽ gia tăng thêm mấy thành.
Hắn vừa nghĩ đến đây thì trận pháp trên đỉnh đầu cũng hoàn thành.Từ trận pháp buông xuống một cỗ linh áp kinh khủng.Kỳ lạ ở chỗ cỗ linh áp này lại giống với khí thế tỏa ra từ người tu sĩ Yêu tộc,tuy không bằng cấp độ Phân Thần kỳ nhưng nếu lấy tiêu chuẩn Động Huyền kỳ thì còn đáng sợ hơn nhiều.
Trên bề mặt trận pháp thỉnh thoảng xuất hiện liệt hỏa cùng hồ quang điện.Dần dần,một quả cầu lửa đường kính hơn mười trượng được hình thành,sau đó nó lấy tốc độ khó tin lao xuống người Lâm Hiên
Đây là công kích cuối cùng sao?
Đồng tử Lâm Hiên khẽ co lại,hắn thấy bên trong hỏa cầu một hư ảnh mơ hồ,dường như là Tất Phương.
Hỏa cầu ẩn chứa linh lực hơn xa những công kích trước đó.Lâm Hiên biết vậy liền hét lớn một tiếng rồi đem pháp lực toàn thân rót vào Huyền Băng trước người.Huyễn linh thiên hỏa bị kích thích đến cực hạn,lam mang lập tức nổi lên sẵn sang đón đỡ công kích sắp tới.
Oanh!
Tiếng bạo liệt vang vọng khắp không gian.Lâm Hiên cảm giác như mình dính phải trọng chùy ,nhất thời nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi.Sắc mặt của hắn trắng bệch nhưng lúc này căn bản không phải lúc xem xét thương thế,hai tay liên tiếp kết ấn hướng Huyền băng trước người đánh ra.
Uy lực Hỏa cầu mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng,cho dù là Huyễn linh thiên hỏa cũng không ngăn cản nổi.Chỉ vừa tiếp xúc,Huyền băng lập tức bị hòa tan.
Chẳng lẽ mình phải vẫn lạc tại đây sao? Lâm Hiên cắn răng, hai tay không ngừng đánh ra các đạo pháp quyết.Bức tường hàn băng liên tục được hình thành thay thế cho số đã tiêu hao.Bất quá như muối bỏ biển mà thôi.Tốc độ hình thành Huyền băng căn bản là không kịp.Chênh lệch giữa hai bên quá lớn!
Lâm Hiên đang chuẩn bị phun ra một ngụm bổn mạng nguyên khí thì tiếng xoẹt xẹt đột nhiên vang lên,vô số tinh mang nổ bắn ra.Từ trong hỏa cầu mọc ra gai nhọn rậm rạp,tuy nhỏ nhưng sắc bén vô cùng. Thoáng cái,đã ghim lên mặt tường băng.Trên bức tường trải rộng các vết rạn rồi rất nhanh liền sụp đổ.
Kết quả như vậy khiến Lâm Hiên không kịp trở tay.Trong lúc nhất thời, mặt hắn trắng như tờ giấy.Mà hỏa cầu đương nhiên sẽ không quản tâm tình hắn như thế nào,vẫn hung hăng "đập" xuống.
"Không xong!" Lâm Hiên thất thanh kinh hô, lần đầu tiên hắn cảm giác tử vong cách mình gần đến vậy.Tâm trí hắn có cứng cỏi cũng có mức độ thôi,giờ phút đối mặt với tử vong cũng khiến trên mặt hắn xuất hiện vẻ sợ hãi.
Nhưng bất kể thế nào, Lâm Hiên quyết không từ bỏ.Ý niệm trong đầu nhanh chóng xoay chuyển,một bên điên cuồng rót pháp lực vào Huyền thanh tử mẫu thuẫn,một bên cố gắng suy tư nghĩ cách ứng phó nếu vòng phòng hộ bị phá.
Lâm Hiên đột nhiên hét lớn một tiếng,từ sau lưng hiện ra hư ảnh Phượng Hoàng,hai cánh khẽ vỗ, tiếng kêu thanh thúy không ngừng vang vọng. Bạn đang đọc truyện tại - www.
Phượng Minh cửu thiên! Rồi dung nhập vào thân thể Lâm Hiên.
Sau khi yêu hóa,ngoại hình của hắn cũng không thay đổi nhiều.Trên ngực,bụng,cánh tay,mắt cá chân xuất hiện một số đồ án hỏa hồng sắc.Con mắt trở nên hẹp dài (mắt híp đấy ^^)
Phượng Hoàng biến thân!
Đây là lần thứ hai Lâm Hiên thi triển Phượng Hoàng biến thân.Xem ra hắn tính nếu Huyền thanh tử mẫu thuẫn bị công phá thì đành dùng thân thể để chọi cứng cùng thiên kiếp a.
Tuy cường độ nhục thể của Lâm Hiên hơn xa yêu tộc cùng giai nhưng có chịu được sức hủy diệt của thiên kiếp hay không thì hắn cũng không chắc.Chỉ có thể liều một phen!
Đúng như Lâm Hiên dự đoán,Huyễn linh thiên hỏa cùng Huyền thanh tử mẫu thuẫn chỉ trụ được thời gian một tuần trà,liền hóa thành bọt khí tan vào hư vô.
Ngay khi hỏa cầu gần đến, Lâm Hiên hét lớn rồi thử sử dụng Cửu thiên vi bộ nhưng không thành công.Thiên kiếp chỉ ẩn chứa một phần nhỏ thiên địa pháp tắc nhưng như vậy cũng đủ để vô hiệu hóa mọi thần thông không gian.Lâm Hiên chỉ chuyển di được một trượng mà thôi,chút khoảng cách này căn bản là không có ý nghĩa.Hỏa cầu đã giáng xuống đỉnh đầu….
Trong khoảng khắc,toàn thân Lâm Hiên chìm trong biển lửa,không ngừng bị kiếp viêm thiêu đốt. Bất quá ngọn lửa vẫn chưa tiếp xúc với người hắn mà bị một tầng Cửu thiên linh thuẫn ngăn cản.Dù biết là vô ích nhưng Lâm Hiên vẫn sử dụng thần thông phòng ngự cuối cùng này. Pháp lực cấp tốc trôi qua, Lâm Hiên cũng không biết mình có thể kiên trì bao lâu, nửa canh giờ, một canh giờ….Chỉ có thể tận sức người mà nghe mệnh trời thôi.
Oanh!
Tiếng bạo liệt đinh tai nhức óc vang lên,bụi đất bốc lên tạo thành đám đám mây hình nấm.Chỗ Lâm Hiên vừa đứng xuất hiện một cái động lớn, đường kính chừng hơn mười trượng,sâu không thấy đáy.
***
Thời gian chậm rãi trôi qua.Kiếp vân cùng phù văn quang trận đều biến mất.Phóng nhãn nhìn lại, phạm vi hơn mười dặm nơi đây đã biến thành một mảnh phế tích,ngay cả vài tòa núi cũng bị san thành bình địa.
Bóng dáng Lâm Hiên cũng không thấy đâu.Hắn đã vẫn lạc hay cơ duyên xảo hợp mà chuyển nguy thành an…(mời xem hồi sau sẽ rõ ^^!)