Động tác của Hai Nguyên Anh càng lúc càng nhanh, mười ngón tay không ngừng biến ảo các loại pháp ấn huyền bí,rồi đánh vào trong các trụ nước trước mặt.
Âm thanh rồng ngâm vang vọng khắp không gian,bốn đầu giao long lập tức hiện ra.Chúng bay múa vờn quanh rồi tụ lại một chỗ với đầu hắc long lúc nãy, cả năm hung dữ cùng hướng về yêu đan bay đến.
Ngũ long hí châu!
Ô! Ngay tại một khắc này, yêu đan tựa hồ cũng cảm thấy nguy hiểm, mặt ngoài đại phát linh quang, phù văn xuất hiện cũng càng lúc càng nhiều.Chúng nối thành một mảnh rồi tạo thành một vòng bảo hộ kỳ quái xung quanh yêu đan.
Điều này đương nhiên không phải do Lâm Hiên điều khiển, mà là vì đối mặt với nguy hiểm nên bản năng của yêu đạn tự hành phát ra bảo hộ. vẻ mặt Lâm Hiên dở khóc dở cười, đương nhiên sẽ không để yêu đan tạo trở ngại cho mình.
Một đạo thần niệm phát ra,linh quang bên ngoài yêu đan dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy nhanh chóng ảm đạm xuống, phù văn cũng dần tán đi khiến chiếc vòng bảo hộ kia hóa thành bọt khí rồi tan biến vào hư vô.
"Không tệ, không tệ. " Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ thỏa mãn, mà năm đầu giao long thấy vậy cũng nhào đến chỗ yêu đan. Cả hai quá trình, đều là do chính Lâm Hiên khống chế,phối hợp cực kỳ tinh tế xảo diệu.
Sau khi ngũ long tiếp cận yêu đan thì một màn không thể tưởng tượng nổi liền xuất hiện.
Năm đầu giao long tỏa ra linh quang chói mắt, thân hình đồng thời rút nhỏ lại hơn trăm lần,rồi cứ thế chui vào yêu đan không thấy tung tích nữa.
Linh quang tỏa ra từ yêu đan nhấp nháy liên tục,sau một hồi như vậy thì trên thân lộ ra một dấu ấn hình rồng. Thể tích yêu đan tựa hồ co rút lại một chút. Uy áp cũng yếu bớt đi,chỉ tương đương với động huyền trung kỳ mà thôi.
Phong ấn phi thường thuận lời, kể từ lúc này Lâm Hiên đã có thể dùng đệ nhất Nguyên Anh làm chủ mà không cần lo lắng trong lúc đấu pháp hoặc tu luyện xuất hiện tình huống bất ngờ gì nữa.
Ngưng lại Nội Thị Thuật, hắn chậm rãi mở mắt. Trên mặt biểu lộ vẻ hài lòng.Đừng nhìn hắn phong ấn một bộ phận pháp lực của yêu đan thì thực lực sẽ giảm sút,chứ thật ra lại tăng lên so với lúc trước một chút. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tại trước lúc độ Nguyên Khí Chi Kiếp, chủ Nguyên Anh của Lâm Hiên là Động Huyền Trung kỳ mà đệ nhị Nguyên Anh cùng yêu đan tuy thua kém một chút, nhưng cũng là Sơ kỳ. Hiện tại Nguyên Anh cùng với yêu đan đều là Trung kỳ, chỉ có mỗi đệ nhị Nguyên Anh ở Sơ kỳ mà thôi. Kể từ đó, thực lực Lâm Hiên tuy không thể nói là đột nhiên tăng mạnh, nhưng cũng là tăng lên không ít.Đây là còn chưa nói đến cơ thể hắn được thiên kiếp dịch cân tẩy tủy nên mạnh mẽ lên rất nhiều.
Bất quá ngoài mừng rỡ,trên mặt Lâm Hiên còn hiện lên vài phần mê hoặc.Hắn đặt tay lên cằm trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi lại lần nữa nhìn vào đan điền. Lúc này hắn không phải muốn xem xét Nguyên Anh hay Yêu Đan, mà là dõi mắt về hướng Tinh Hải.
Ở nơi đó có một bảo vật đang lơ lửng trên không.
Biểu hiện ra không có gì thần kỳ, ngược lại còn giống như Ngọc tỷ của Hoàng đế thế tục. Nhưng mà người không thể xem vẻ bên ngoài, nước biển không thể nhìn từ trên bờ.Đã là Bảo vật thì "nhìn càng nát càng là hàng ngon ^^".
Ngũ Long Tỷ không có gì đặc biệt khiến người ta phải chú ý nhưng thực chất lại không phải vật tầm thường.Nó chính là một kiện pháp bảo thần bí nhất mà Lâm Hiên có được. Cụ thể là cái gì, Lâm Hiên cũng không hiểu,nhưng ngay cả Băng Phách Ma Tổ đều muốn có được nó thì chắc chắn không phải "đồ chơi trẻ em".
Lâm Hiên cũng từng suy đoán qua, tuy không chắc lắm nhưng ít nhất cũng phải là Tiên Thiên Linh Bảo. Thậm chí... Lâm Hiên nhớ đến Tiểu Đào bên cạnh Nguyện Nhi. Thứ này dù không thấy Thông Linh nhưng cũng rất có khả năng là Tiên Phủ Kỳ Trân.
Tóm lại thì nó cùng với Lam Sắc Tinh Hải ở cùng một chỗ,lại cùng là bí mật lớn nhất của mình, đối với con đường tu tiên phía trước là sự trợ giúp không thể thiếu được. Lâm Hiên biết thực lực của mình hiện tại quá thấp nên không mất công đi nghiên cứu Ngũ Long Tỷ làm gì.
Dù sao có nghiên cứu ra cũng không thể dùng. Tục ngữ nói thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội. Bảo vật này ở trong tay Lâm Hiên vốn đã khiến hắn nơm nớp lo sợ ,không dám để lộ ra ngoài. Nếu không dẫn đến các Đại Năng Tu tiên giả đuổi giết tranh đoạt,thì không phải là mình đành ôm nó chờ chết sao?
Đối với bảo vật Ngũ long tỷ, Lâm Hiên tạm thời bảo trì yên lặng theo dõi.Tóm lại là trước cứ giữ lấy, sau này có cơ hội thì dùng. Loại ý nghĩ đó đương nhiên là đúng, nhưng cảnh ngũ long hý châu phong ấn yêu đan vừa rồi,Lâm Hiên rõ ràng cảm thấy nó bỗng nhiên nhúc nhích.
Đáng tiếc chỉ là thoáng qua một lát mà thôi, Lâm Hiên đang muốn nghiên cứu thì nó lại lâm vào trạng thái ngủ say. Mà khi đó lại là thời khắc mấu chốt để phong ấn yêu đan, Lâm Hiên cũng đành bỏ qua, dù sao sự tình có nặng nhẹ a.
Hôm nay, phong ấn đã thành công. Lâm Hiên lại không phát hiện Ngũ Long Tỷ có dị biến gì, chẳng lẽ một màn vừa rồi chỉ là ảo giác hay sao? Lâm Hiên nghĩ vậy rồi lại lắc đầu. Hắn xác định chính mình không có nhìn lầm. Bất quá có làm lại lần nữa cũng không tìm được điểm mấu chốt, Lâm Hiên cũng đành buông tha.
Mình ngay cả tu vi Phân Thần Kỳ còn chưa đến, dù có nghiên cứu ra bí mật của Ngũ Long Tỷ thì hơn phân nửa cũng không dám dùng. Cần gì phải phí công vô ích. Lâm Hiên tạm nghỉ một lát, tay áo phất một cái, một cái túi màu đen từ bên hông liền bay vút ra. Nhìn vật ấy, trên mặt Lâm Hiên hiện lên vài phần do dự.
Đột nhiên khẽ đảo cổ tay,hắn lấy ra một chồng trận kỳ bố trí ngay tại quanh phòng luyện công. Động tác của Lâm Hiên phi thường nhanh,thoáng cái, một trận pháp ngay ngắn xuất hiện trước mắt. Trận pháp hóa thành một tầng quang tráo màu vàng đem phạm vi mấy trượng xung quanh bao lại.
Sau đó,Lâm Hiên đem cái túi linh quỷ màu đen ném vào bên trong màn hào quang,đồng thời tay phải đánh tiếp một đạo pháp quyết.
Miệng túi mở rộng, thi khí màu xám trắng cuồn cuộn lan tỏa, tiếng gào bạo ngược vang vọng khắp căn phòng.Trước mắt Lâm Hiên hiện ra một con quái vật. Luyện thi! Nhưng nó không giống với nhưng con mà hắn thấy trước đây.Toàn thân ánh màu ngân sắc nhàn nhạt, so với Luyện thị bình thường thì cao lớn hơn nhiều,nhưng cái khiến cho người ta chú ý là sau lưng nó có một đôi cánh màu bạc nhìn rất giống dơi. Ngân Sí Thi Vương!
Khác với đồng giáp thi bình thường,tên Thi Vương này là do Cổ Lão Ma nuôi dưỡng vạn năm, phí sức chín trâu hai hổ vất vất vả vả mới tạo thành.
Thực lực của hắn không phải chuyện đùa, tuy không bằng lão ma,nhưng để chiến thắng những tu tiên giả vừa mới tiên giai Phân Thần Kỳ là đủ rồi. Hơn nữa Thi Vương mình đồng da sắt, cơ hồ đã đến mức đao thương bất nhập, khí lực to lớn,lại hiểu được ngôn ngữ.
Giờ đây Cổ Lão Ma vẫn lạc, Ngân Sí Thi Vương dĩ nhiên là biến thành "hàng" của Lâm Hiên. Nếu như có thể đem nó thu phục thì chính là một sự trợ giúp khó có được. Lâm Hiên nghĩ nghĩ như vậy.
Đương nhiên, hắn cũng đoán trước Ngân sí thi vương khó có thể nhận mình làm chủ.Lão ma đã phí tâm huyết cả vạn năm,hơn nữa tuy hắn từng đấu với tu sĩ phân thần kỳ nhưng để thu phục được thi vương lại là chuyện khác,nhất định là tốn nhiều khí lực.
Nhưng bất kể thế nào thì chính mình cũng nên thử một lần.