Ý kiến của các tu sĩ hoàn toàn không giống giau,có người nhìn Thiên Toàn Kiếm Tôn mà tin tưởng mười phần.Bọn hắn không cho rằng Lâm Hiên có thể diệt sát một lão quái vật Phân Thần kỳ.Chuyện như vậy quá mức không hợp lẽ thường,hơn phân nửa là do duyên cớ khác.
Tuy nói có bổn mạng pháp bảo làm chứng nhưng thứ này có thể nhờ cơ duyên mà tìm được thì sao.
Chưa hẳn là do hắn đánh giết mà dành được a!
Tại bổn môn ,đại danh của Thiên Toàn Kiếm Tôn đã vang dội cả vạn năm.Lâm Hiên chỉ làm ra vài việc khiến người ta bất ngờ thì sao có thể so được với Thiên Toàn Kiếm tôn chứ.
Đương nhiên hiện tại không phải là không có người ủng hộ Lâm Hiên,vẫn có hai phần tu sĩ Động Huyền kỳ đang ngồi đây tin tưởng hắn có thể sáng tạo kỳ tích.
Tiếng nghị luận của song phương không ngừng vang lên,càng lúc càng gay gắt.Ý kiến bất đồng thì không tránh khỏi sẽ có tranh chấp.Mà lúc này Lâm Hiên cùng Thiên Toàn Kiếm tôn còn chưa động thủ,thắng bại chưa phân nên đám khán giả tranh luận càng quyết liệt,không ai phục ai.Thỉnh thoảng lại có tiếng cãi lộn vang lên nhưng Lâm Hiên không vì thế mà chịu ảnh hưởng gì cả.
Thẳng đến khi Thiên Toàn Kiếm Tôn mở miệng: "Lâm sư đệ, ngươi tin rằng mình có thể thắng sao, nếu hiện tại nhận thua vẫn còn kịp.Ta và ngươi dù sao cũng là sư huynh đệ đồng môn, nếu chẳng may làm sư đệ bị thương thì thật không tốt."
"Thật sao?" Lâm Hiên nở nụ cười: "Sư huynh nếu có bổn sự này thì Lâm mỗ có làm quỷ dưới kiếm cũng không sao.Hay là huynh vốn miệng hùm gan xứa,ngoài miệng nói nghe có vẻ lợi hại lắm nhưng thực ra trong tâm đã bắt đầu sợ hãi."
"Tiểu tử, đừng có nói bậy."
Thiên Toàn Kiếm Tôn giận tím mặt.Vốn hắn không nghĩ rằng dùng mấy câu là có thể khiên Lâm Hiên cúi đầu nhận thua,nói nhiều như vậy cũng chỉ là để công tâm mà thôi.
Nếu có thể làm loạn tinh thần đối phương thì một lát nữa giao đấu sẽ giành được lợi thế. Không ngờ tên tiểu tử này miệng lưỡi lại sắc bén như vậy, trông tính cách cứng rắn mà nói năng cũng không chịu kém ai. Nói một câu đáp một câu, vừa cay độc vừa chuẩn, đánh trúng điểm yếu trong nội tâm kẻ khác. Nhìn bên ngoài Thiên toàn kiếm tôn có vẻ tự tin đấy nhưng ngay khi đối mặt với Lâm hiên, tâm hắn đã có chút không yên rồi.
Diệt sát được béo gầy Song Tử ma thì cũng thường thôi.Nếu đổi lại là chính mình thì sau khi thi triển tất cả vốn liếng cũng chém rụng được hai huynh đệ này.
Nhưng còn có một điều khiên hắn không khỏi khiếp sợ đó là bạch cốt trường mâu của Thiên Thi môn Cổ Lão Ma !
Tuy Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng từng nghĩ là thứ này không phải do Lâm HIên đơn đả độc đấu mà giành được,hơn phân nửa là nhân lúc người ta gặp khó khăn mà thả đá xuống giếng,hoặc là may mắn gặp dịp Cổ Lão Ma bị trọng thương,pháp lực hao kiệt mà chiếm được đại tiện nghi.
Nhưng nghĩ vậy cũng chỉ là tự an ủi mình thôi, vạn nhất không phải thì sao?
Mà cho dù mình có đoán đúng là Cổ Lão Ma bị trọng thương đi nữa thì cũng chẳng phải là quả hồng mềm.Người khác không biết chứ Thiên Toàn Kiếm Tôn đã tận mắt thấy qua cảnh một gã tu sĩ Phân Thần kỳ đang trong tình trạng dầu hết đèn tắt,nhúc nhích một ngón tay cũng không được,vậy mà khi đối mặt với mấy tên tu tiên giả Động Huyền Kỳ không có hảo ý vẫn có thể chém giết gần hết bọn chúng.
Vượt cấp khiêu chiến chẳng qua chỉ là một câu chuyện cười mà thôi,cho dù muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của cũng phải cẩn thận bị lửa bén thân a!
Cho nên, mặc kệ Lâm Hiên làm cách nào mà lấy được bổn mạng pháp bảo của Cổ Lão Ma thì chứng tỏ thực lực của hắn không yếu.Nhưng vì danh dự cùng tiền đồ của bản thân thì trận chiến này không thể không đánh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tâm tình đang căng thẳng lại bị Lâm Hiên chọt vào chỗ đau,Thiên Toàn Kiếm tôn không giận tím mặt mới lạ,đồng thời làm thế cũng che giấu được nỗi sợ hãi trong lòngn hắn.
Nhưng bất kể như thế nào thì lúc này hắn cũng phải ra tay thôi.Nếu còn dây dưa đấu võ mồm với Lâm Hiên nữa thì lòng tin của hắn chỉ càng thêm dao động mạnh hơn.Chỉ mong là mình nghĩ quá phức tạp,Lâm Hiên lấy được bảo vật của Cổ Lão Ma chẳng qua là nhờ vận khí *** chó!
Thiên Tỏa Kiếm Tôn thầm cầu nguyện.
Nhưng mà điều hắn muốn có thể thành sự thực sao?
Đương nhiên,trong lòng hắn mặc dù đang rối loạn vô cùng nhưng ngoại nhân lại không thể nào biết được.Chỉ thấy Thiên Kiếm Phong chủ hét lớn một tiếng,sau lưng chợt tỏa hồng mang chói mắt,cùng với nó là bức tường lửa phóng lên tận trời.
Thanh thế chiêu này không tầm thường,Lâm Hiên dưới tình huống không để ý cũng bị dọa cho nhảy dựng.
Tiếng rồng ngâm vang dội truyền khắp không gian,bức tường lửa bỗng nhiên co rụt lại rồi tách sang hai bên.Từ giữa biển lửa,một con hỏa long năm đầu giương nanh múa vuốt phóng vọt ra.
Hỏa Long dữ tợn vô cùng, mỗi một đầu đều dài hơn mười trượng, hơn nữa diện mục khác nhau ,nhìn qua vô cùng chân thật.Chúng nhào về phía Lâm Hiên,chưa đến nơi mà độ nóng chung quanh đã tăng vọt lên rất nhiều,một cỗ sóng lửa ập vào mặt.
Công kích thật cuồng mãnh,nếu đổi lại là một gã tu sĩ tu vị hơi kém một chút có lẽ không thể không lựa chọn né tránh chiêu này,tuy chưa đến mức bị thua nhưng kể từ đó bản thân sẽ rơi vòa hoàn cảnh bất lợi.
Mà Lâm Hiên đương nhiên không chọn cách tránh lui ấy. Ánh mắt hắn lóe ra một tia lăng lệ,bàn tay vừa lật, chiếc hồ lô hỏa hồng sắc liền hiện ra.
Lâm Hiên tung chiếc hồ lô lên khung trung,sau đó khẽ quát:"đi!"
Lời còn chưa dứt,một màn sương mù màu đỏ từ bên trong hồ lô đột nhiên phun ra.Hàng nghìn hàng vạn thiên lôi sa cuồn cuộn tuôn trào,sau đó hợp lại thành một đạo gió lốc đường kính hơn trượng rồi chia thành năm đầu văn long hùng hổ nhào tới hỏa long của đối phương.
Song phương vốn không cách xa nhau nên cũng không có bao nhiêu khoảng trống để di chuyển.Oanh một tiếng kinh thiên động địa truyền vào tai mọi người.Thiên lôi sa vừa chạm vào hỏa long tức thì bạo liệt.
Một hai hạt thiên lôi sa thì không đáng nhắc tới nhưng số lượng nhiều như vậy tập trung cùng một chỗ thì uy lực không tầm thường chút nào.Hỏa long bị tạc bay ngược trở về.
Hỏa diễm tản ra để lộ bản thể của hỏa long,không ngờ là năm chuôi tiên kiếm hàn quang rực rỡ.Năm thanh kiếm đều là bảo vật hỏa thuộc tính nhưng kích cỡ lại hoàn toàn bất đồng,hơn nữa tài liệu luyện chế cũng khác nhau.
Lâm Hiên khẽ nhướng mày,không ngờ còn có loại pháp bảo cổ quái như vậy,bất quá lúc này cũng không có thời gian nghiên cứu.
Mục đích của Lâm Hiên là tử tâm địa hỏa,hắn không có hứng thú cùng Thiên Toàn kiếm tôn ở đây so chiêu so thức.Đánh bại đối thủ,nhanh chóng chấm dứt trận đấu vô nghĩa này là hơn.
Lâm Hiên nghĩ vậy,đầu vai khẽ động,thân hình liền biến mất không còn tăm hơi.
Cửu Thiên Vi Bộ!
Lâm Hiên lựa chon thời cơ vô cùng chính xác,vừa tránh được năm thanh tiên kiếm giáp công,vừa dùng thế bôn lôi lao về phía đối phương.
Công thủ hợp nhất,nhoáng một cái đã xuất hiện cách người đối phương hơn một trượng.
"Thuấn di!"
Đồng tử Thiên Toàn Kiếm Tôn hơi co lại, trên mặt lộ vẻ sợ hãi.Nhưng tục ngữ nói người nổi danh tất có thực tài,hắn là Thiên Kiếm Phong chủ đồng thời cũng có tiếng là đệ nhất nhân dưới Phân thần kỳ mà bị đánh bại dễ dàng như thế thì cũng quá kỳ quái đi.Thấy Lâm Hiên xuất hiện trước mặt mình,hắn tuy kinh ngạc nhưng không chút nào bối rối,tay phải nâng lên điểm ra một chỉ.
Động tác phiêu dật xuất trần nhưng lại khiến trong lòng Lâm Hiên vang lên một hồi báo động,thân hình lại lóe lên lần nữa,xung quanh hiện lên vô số tàn ảnh mà chân thân Lâm Hiên đã biến mất vô tung vô tích.
Tiếng xoạt tựa như miếng vải bị xé chợt vang lên,tất cả tàn ảnh đều biến thành những mảnh nhỏ.
Tê...
Những tu tiên gia đang quan chiến xung quanh không nhịn được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.Bọn họ đều là Tu tiên giả động huyền kỳ nên tất nhiên là biết nhìn hàng.Một kích vừa rồi của Thiên Toàn kiếm tôn không ngờ lại có thể xé rách không gian.
Tuy những tu sĩ đang ngồi đây cũng có thể tung ra công kích có hiệu quả tương tự nhưng có thể cử trong nhược khinh như thế thì thật không được mấy người.Mà đối phương còn không dựa vào pháp bảo để thi triển mà dùng chỉ thay kiếm,điều này thật bất khả tư nghị.
Kiếm khí mà cũng có thể xé rách không gian sao?
Mọi người đều tán thưởng không thôi,cũng rất bội phục thần kỹ của Thiên Toàn Kiếm Tôn.
Nhưng kẻ đang được mọi người kính ngưỡng kia giờ phút này lại đang vừa sợ vừa giận,không ngờ tiểu tử ấy lại né được tuyệt chiêu của mình?
Đừng nhìn hắn sử dụng vô cùng tiêu sái,nhưng kỳ thật đó là công phu áp đáy hòm của hắn a.
Lúc trước vì luyện thần kỹ này mà hắn đã phải ăn không biết bao nhiêu đau khổ.Vung tay làm kiếm chính là tuyệt chiêu sở trường thuộc hàng đặc biệt cuả hắn.Ưu thế của nó là không cần sử dụng bảo vật,tay không cũng có thể thi triển được,kể từ đó tốc độ ra chiêu nhanh hơn mà đối thủ nếu không phòng bị tất không chết cũng phải lột một lớp da.
Nhất là tình huống vừa rồi, Lâm Hiên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ muốn tập kích mình,đúng là thời điểm phòng bị của hắn kém nhất.Hơn nữa Thiên Toàn kiếm tôn còn biết rõ Lâm Hiên sử dụng thần thông kia là một loại pháp thuật thuấn di,giữa hai lần sử dụng tất có một khoảng nghỉ ngắn.Mình đã căn đúng thời khắc đó để ra chiêu vậy mà hắn còn trốn được.Vốn cho rằng một chiêu này vừa ra,đối phương không lập tức nhận thua cũng nhất định bị thương.Vậy mà Lâm Hiện lại nhẹ nhàng tránh thoát,hơn nữa còn làm bại lộ con bài chưa lật của mình.
Thiên Toàn Kiếm Tôn ảo não không thôi, chiêu này chỉ thích hợp dùng để tập kích mà thôi, một khi đối phương đã có phòng bị thì hiệu quả của nó giảm đi rất nhiều.
"Nguy hiểm thật!"
Cách nơi vừa rồi hơn mười trượng,thân hình Lâm Hiên chợt hiện.Biểu hiện ra có vẻ thong dong nhưng kỳ thực sau lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.Giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ, thật đúng là ông trời phù hộ mà.Nếu không phải là mình vừa mới học được bí tịch võ công Bách linh chân giải khiến thân thể nhạy cảm hơn,trong lúc ngàn cân treo sợi tóc,bản thân mình lại dùng linh lực thay thế nội công rồi thi triển thân pháp đến mức tận cùng thì chỉ sợ không tránh nổi một kích vừa rồi của đối phương.
Tuy thân thể Lâm Hiên kiên cường dẻo dai nhưng vẫn chưa đủ để đỡ được công kích có thể xé rách không gian.
Đương nhiên, có thể tránh thoát một kích này cũng là do trình độ cùng nhãn lực của Lâm Hiên.