Hai ngày sau. Lâm Hiên chậm rãi mở mắt, trước người hắn, hỏa hồng sắc lưu quang bay múa, rực rỡ tươi đẹp đến cực điểm. Hắn đột nhiên vươn tay, một đám lưu quang rơi vào trong lòng bàn tay, vầng sáng tản ra, hiện ra nguyên hình là một thanh tiên kiếm tạo hình phong cách cổ xưa. Thân kiếm sắc bén đến cực điểm, hơn nữa rất mỏng, phảng phất hơi mờ, đến bóng người đều có thể làm nổi bật
"Cửu Cung Tu Du Kiếm, danh bất hư truyền!" Lâm Hiên cười lên vui vẻ, chín chín tám mươi một chuôi tiên kiếm không ngừng bay lượn xung quanh. Tình huống này không khác gì Mặc Nguyệt Thiên Vu bí thuật đã ghi lại
Nhiều phi kiếm như vậy, khi tranh đấu không những có thể tạo thành nhiều kiểu công kích, mà còn có thể bày ra kiếm trận
Cảm Thụ uy lực đáng sợ của tiểu kiếm trong tay, Lâm Hiên thập phần thỏa mãn, tuy chưa thử nhưng chắc chắn bảo vật này không hề thua kém so với hậu thiên linh bảo. Mà đây cũng mới chỉ là một loại trong cửu kiếm mà thôi
Nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên vỗ áo đứng dậy, tất cả tiên kiếm như trường kình hấp thủy, đồng loạt chui vào ống tay áo. Luyện chế bảo vật đến đây đã đại công cáo thành. Bất quá hắn không vội rời đi, còn dư một ngày, muốn tìm hiểu vì sao đại điện này lại mang cho hắn cảm giác kỳ dị đó. Đại điện rõ ràng không phải Vân Ẩn Tông xây dựng, cùng Kỳ Lân đến tột cùng có quan hệ gì?
Hắn đem thần thức thả ra, tại phụ cận tinh tế tìm tòi, một tấc thổ địa cũng không buông tha, nhưng cũng không có thu hoạch. Chẳng lẽ thực sự là mình đa tâm? Lâm Hiên lắc đầu, cảm giác nọ không phải là ảo giác, hắn lại tiếp tục kiên trì tìm kiếm
Rất nhanh, thời gian một ngày đi qua, trên mặt Lâm Hiên thoáng hiện vẻ mệt mỏi. Tìm kiếm lâu như vậy mà không hề phát hiện được điều gì.
Một tháng đã qua, mặc kệ ở đây có bí mật gì, cùng mình cũng không có quan hệ gì, nên rời đi thì hơn. Nội tâm nghĩ thế, Lâm Hiên đang muốn quay lưng rời đi thì âm thanh ầm ầm vang lên, cả đại điện bắt đầu run rẩy. Đây là báo hiệu tử tâm địa hỏa sắp tắt
"Đúng rồi, tử tâm địa hỏa." Linh quang lóe lên trong đầu Lâm Hiên, chỉ có tử tâm địa hỏa là hắn chưa tìm kiếm
Đúng lúc này, trong thân thể hắn dâng lên một cỗ rung động khó hiểu,
"Đây là..." Lâm Hiên nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm nhận, rất nhanh đã tìm được nguồn gốc phát ra rung động
Kỳ Lân quả!
Bởi vì ăn đại lượng linh dịch chiết xuất từ Kỳ Lân quả, Lâm Hiên đã lấy được thần lực, khí lực to lớn thậm chí vượt xa cùng giai Yêu Tộc.
Chẳng lẽ mình ăn đại lượng Kỳ Lân quả, cho nên mới có cảm giác này sao? Lâm Hiên nghi hoặc suy đoán
Xem ra trước đây tu tiên giả Vân Ẩn Tông tới nơi này cũng không phát hiện được điều gì dị thường. Lâm Hiên trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, lần nữa ánh mắt rơi xuống thú đầu, tay phải nâng lên, một đạo pháp quyết đánh ra. Bạn đang đọc truyện tại - www.
Oanh, ngọn lửa màu tím theo trong miệng thú đầu dâng lên, so với lúc trước còn mãnh liệt hơn nhiều. khoảng nửa canh giờ nữa địa hỏa sẽ tắt, nhưng lúc này mới chính là lúc địa hỏa phun ra cường độ lớn nhất. Hỏa Diễm phun ra, cảm giác rung động trong cơ thể Lâm Hiên càng phát ra mãnh liệt
Chẳng lẽ có bảo vật giấu trong địa hỏa ? Nếu như vậy thì quá mức nguy hiểm, tử tâm địa hỏa còn trên cả anh hỏa phân thần kỳ, muốn tìm kiếm bảo vật trong ngọn lửa, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ lập tức vẫn lạc
Nhưng cơ duyên đã tới mà cứ thế bỏ qua, thiên lôi sẽ đánh chết mất !
Lâm Hiên âm tình bất định chốc lát, lập tức đã có quyết định. Tục ngữ nói, không vào hang cọp sao bắt được cọp con, bí mật cỡ này mạo hiểm vẫn phải thử một lần
Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống, trên đỉnh đầu hiện ra một anh nhi cao cỡ một tấc, mặt mũi cùng Lâm Hiên giống nhau như đúc. Nguyên anh ngước mắt nhìn thú đầu, đè nén một tia sợ hãi dâng lên, hai tay bắt quyết, toàn thân lập tức bùng cháy huyễn linh thiên hỏa
Dùng hỏa khắc hỏa, có ma viêm này bảo hộ,hẳn có thể bình yên vô sự trong tử tâm hỏa một đoạn thời gian. Lâm Hiên đã quyết định thì không có chút mảy may trì hoãn, Nguyên anh thân hình lóe lên, bay thẳng vào trong thú đầu
Ô Ô Ô!
Bốn phía đều là một màu tím, Lâm Hiên vừa xuất hiện lập tức bị tử diễm bao vây, áp lực gia tăng gấp bội cảm giác như con mồi lạc giữa bầy sói vậy. Cũng may Huyễn Linh Thiên Hỏa thực sự thần kỳ, vầng sáng lưu chuyển không thôi, đem tử diễm ngăn trở, nhưng dù vậy pháp lực cũng tiêu hao với tốc độ kinh người
Chỉ có thể tranh thủ một chút thời gian, Lâm Hiên đương nhiên không giám trì hoãn, lập tức càng lúc càng tiến sâu vào lòng hỏa diễm. Tiến sâu vào chừng mấy ngàn trượng vẫn không phát hiện được gì, Lâm Hiên cũng không thể kiên trì thêm nữa, đang định quay về thì đúng lúc này một vật sáng loáng xuất hiện trong tầm mắt
"Ồ, đó là cái gì?" Lâm Hiên đại hỉ, còn tưởng rằng phí nhiều cố gắng như vậy cuối cùng tay không mà về, không nghĩ tới công phu không phụ lòng người. Lâm Hiên lập tức hóa thành một đạo kinh hồng bay tới đồ vật
Là một hạt châu.
Lâm Hiên lộ ra một tia nghi hoặc, nhưng lúc này không còn thời gian chậm rãi nghiên cứu, Nguyên anh lập tức phất tay, Huyễn Linh Thiên Hỏa bỗng nhiên tăng vọt, ngưng tụ thành một bàn tay chụp tới hạt châu, sau đó lập tức theo đường cũ bay về
Thú đầu há miệng, linh quang lóe lên, Nguyên Anh từ bên trong bay ra.
"Hô." Nguyên Anh một lần nữa chui vào trong thân thể, sau đó tay phải Lâm Hiên mở ra, bên trong là một hạt châu, mà rung động kỳ lạ càng phát ra mãnh liệt. Xem ra bí mật đúng là nằm trên hạt châu này. Lâm Hiên cất kỹ hạt châu rồi theo đường cũ phản hồi
Bên ngoài Thiên Hỏa Điện, một thân ảnh thướt tha đã đứng sẵn đợi hắn. Nàng này dùng khăn lụa che mặt, tuy không thấy rõ dung nhan, nhưng dáng người tuyệt đối là cực phẩm, tu vi cũng đã là động huyền sơ kỳ
"Lâm sư huynh." Thấy hắn đi ra, thiếu nữ dịu dàng khẽ chào, lộ ra rất có cấp bậc lễ nghĩa.
"Sư muội sao lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ cùng là dùng tử tâm địa hỏa luyện bảo sao."
"Đương nhiên không phải rồi." Lâm Ngọc Kiều lắc đầu: "Tiểu muội tới đây đợi sư huynh."
"Đợi ta?" Lâm Hiên trên mặt lộ ra một tia mê hoặc, sau đó con mắt có chút híp lại: "Vì cái gì?"
Nàng này cùng hắn chỉ mới gặp qua ở đại hội trao đổi, cũng không thân thích gì cả a !
"Sư huynh không nên để ý, tiểu muội tới đây là để truyền pháp dụ của nhị vị trưởng lão" Lâm Ngọc Kiều hé môi anh đào giải thích
"A?" Lâm Hiên sắc mặt bình tĩnh trở lại, hắn diệt sát Thiên Kiếm Phong Chủ, thái thượng trưởng lão triệu kiến cũng là việc sẽ xảy ra, chẳng có gì lạ, bất quá người truyền gọi lại là nàng này, không biết cùng hai vị trưởng lão có quan hệ gì đây ?
Lâm Hiên nội tâm hiếu kỳ, nhưng biểu hiện không mảy may dị sắc, cả hai toàn thân nổi lênh thanh mang, phá không bay về phía chân trời
Là một trong năm đại tông môn trong Thiên Sương Quận, Vân ẩn Tông chiếm cứ diện tích cực lớn, hai vị trưởng lão ở cách nơi này chừng trăm dặm, bất quá khoảng cách đó đối với tu tiên giả, tự nhiên không đáng nhắc tới
Rất nhanh, phía trước liền xuất hiện mảng lớn biển mây, ngọn núi ở bên trong như ẩn như hiện. Lâm Hiên hít sâu, tại đây linh khí rõ ràng hơn xa so Linh Thanh Vụ Hải
Hai người đem độn quang ngừng lại, Lâm Ngọc Kiều lật bàn tay trắng như ngọc, nắm trong tay một lệnh bài khẽ vung nhẹ, một đạo hồng quang từ đó bắn sâu vào sương trắng, sương mù liền hướng hai bên tản ra, lộ ra một thông đạo vừa một người bay qua
"Sư huynh, mời " Lâm Ngọc Kiều khoát tay làm tư thế cung nghênh.
"Sư muội đi trước là được."
Lâm Ngọc Kiều cũng là không hề chối từ, đi đầu dẫn đường, Lâm Hiên theo sau. Hai người cứ như vậy một trước một sau tiến vào, một ngọn núi rơi vào tầm mắt, núi này cao vút trong mây, dốc đứng hiểm trở, hai người phi hành ngược lên đỉnh núi, càng lên cao linh khí càng trở nên nồng đậm.