Dựa theo lời Lâm Hiên phân phó, Tiên Vân Tông quả nhiên không vì mấy chuyện cỏn con mà quấy rầy hắn.
Còn Lâm Hiên mỗi ngày chỉ phục dược đả tọa, sau đó lại luyện hóa dược lực thành linh lực, toàn bộ quá trình tất nhiên là vô cùng buồn tẻ, nếu đổi lại là người thường thì tám chín phần là kiên trì không nổi, nhưng Lâm Hiên một lòng truy cầu tiên đạo nên vẫn chịu được.
Thời gian trôi qua tựa thoi đưa, bất tri bất giác đã qua tám mươi năm.
Cỏ cây còn phải khô khốc vì thời gian chứ đừng nói chi đến động phủ của Lâm Hiên, cả sơn cốc nơi hắn ở đều bị bao phủ bởi một tầng bụi đất dày đặc, nhìn chẳng khác gì một ngôi cổ mộ.
Đương nhiên là trong tám mươi năm này, Lâm Hiên không phải là không đi ra lần nào.
Đó là năm thứ ba mươi khi hắn bế quan, Tiên Vân Tông nghênh đón đại kiếp nạn đầu tiên. Nguyên do cụ thể thế nào thì Lâm Hiên cũng không rõ, tóm lại là có hơn mười tên cổ ma Động Huyền kỳ kéo đến. Chúng đệ tử tất nhiên là vô cùng kinh hoảng, đừng nói là vào thời kỳ xuống dốc của bổn tông bây giờ, cho dù lúc toàn thịnh được hai vị thái thượng trưởng lão tọa trấn cũng tuyệt đối không thể ngăn cản được.
Bây giờ có vị trưởng lão Lâm Hiên nửa đường nhập môn, nhưng nếu phải một đối mười thì bọn họ cũng không có bất kỳ hy vọng nào, dù sao trong số hơn mười lão quái vật kéo tới đây cũng có chừng ba bốn tên hậu kỳ.
Nói chung là bất luận nhìn thế nào thì lần này Tiên Vân Tông khó tránh khỏi kiếp nạn. Nhưng vào thời khắc mấu chốt, Lâm Hiên đột nhiên xuất thủ. Hắn lấy ít địch nhiều, lấy lực một người chống lại hơn mười tên cổ ma cùng giai.
Những kẻ xâm nhập khác tạm thời không nói đến, ngay cả đệ tử Tiên Vân Tông đều cho rằng Lâm Hiên là đồ đầu bã đậu, bất quá cũng rất cảm động. Tục ngữ nói vợ chộng như chim trong rừng, đại nạn mà đến liền tự mình bay. Vợ chồng còn như thế chớ đừng nói chi đến Lâm Hiên vốn chỉ có quan hệ lợi ích với bọn họ mà thôi, theo lý thuyết thì hắn phải mau đảo tẩu mới là lựa chọn chính xác. Không nghĩ tới Lâm Hiên lại thực hiện lời hứa hẹn lúc ban đầu, lưu lại giúp Tiên Vân Tông ngăn địch.
Tu Tiên giới tuy bạc tình mỏng ý, nhưng bất luận là tu sĩ hay cổ ma đều có không ít người trung thành với môn phái, bọn họ bị ảnh hưởng bởi hành động của Lâm Hiên nên không ít đệ tử Tiên Vân Tông cũng lưu lại muốn tồn vong cùng bổn môn.Bọn họ ai cũng ôm quyết tâm liều mạng.
Nhưng một màn kế tiếp lại làm cho tất cả mọi người nghẹn họng không nói nên lời. Lâm Hiên căn bản là không cần người khác giúp đỡ, hắn vừa xuất hiện liền thi triển thần thông thông nghịch thiên đem hơn mười người đối phương toàn bộ giải quyết, ngay cả hồn phách cũng không chạy thoát.
Có lầm hay không.
Tất cả Tiên Vân Tông đệ tử đều sợ ngây người. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể tin được chuyện này.
Lấy ít địch nhiều thì không có gì lạ, nhưng nhiều nhất là một đấu với hai ba người là cùng. Nào có ai nghịch thiên được như Lâm trưởng lão chứ.
Một người lại có thể thành thạo chống lại hơn mười cường giả cùng giai như vậy…Không, không phải thành thạo mà căn bản chính là áp đảo mới đúng.
Hơn mười tên Động Huyền kỳ cổ ma liên thủ nhưng chỉ chống đỡ được một nén nhang, sau đó thì không ai thoát khỏi, toàn bộ thần hồn câu diệt.
Nguy cơ giải trừ.
Vốn tưởng bổn môn sẽ rơi vào cảnh cây đổ bầy khỉ tan, ai ngờ được kết quả cuối cùng lại như vậy. Có thể tưởng tượng ra trong lòng chúng đệ tử Tiên Vân Tông bây giờ ngoài sự kinh ngạc ra còn vô cùng cao hứng.
Nhất là ba gã chủ sự ly hợp hậu kỳ, khi bọn họ đưa mắt nhìn nhau đều phát hiện ra đối phương đang kích động đến mức toàn thân phát run. Nhặt được bảo rồi! Bọn hắn tuyệt không nghĩ tới Lâm sư thúc lại bưu hãn như thế. Vốn chỉ muốn vì môn phái mà tìm một chỗ dựa tạm thời, không nghĩ tới lại vớ được chỗ dựa cực mạnh, còn hơn xa những gì bọn họ hi vọng.
Ba người thậm chí còn hoài nghi Lâm Hiên liệu có phải cao thủ Phân Thần kỳ hay không nhưng ngay sau đó đều lắc đầu phủ định. Nếu là cổ ma Phân Thần kỳ thì phải an định trong một tông môn lớn mới phải, sao có thể để ý một Tiên Vân Tông nho nhỏ cho được. Cường giả Phân thần kỳ đặt trong ma giới cũng là ghê gớm lắm rồi, chỉ cần thoáng lộ ra ý định muốn tìm một tông môn để gia nhập thì không biết sẽ có bao nhiêu thế lực cường đại tung ra các điều kiện hậu đãi để mời chào…Lâm sư thúc hẳn vẫn là Động huyền kỳ thôi nhưng lại mạnh hơn những tu sĩ cùng giai khác không biết bao nhiêu lần, chẳng lẽ đây chính là thực lực của khổ tu chi sĩ sao?
Ba người trao đổi một hồi cuối cùng rút ra kết luận như vậy. Mà cũng chẳng quản bọn họ nghĩ gì trong đầu, trải qua lần này bọn họ càng thêm kính sợ Lâm Hiên.
Vốn hàng năm bọn họ thật không muốn phải cung phụng cho Lâm hiên một lượng lớn tài nguyên, nhưng hôm nay lại cảm thấy cái giá hoàn toàn xứng đáng. Có thể lung lạc được một vị cường giả như thế thì những thứ kia thật không đáng nhắc tới.
Ba gã chủ sự còn như thế thì đám đệ tử Tiên Vân Tông khác càng không phải nói, ngoại trừ bội phục thì còn thêm sự cảm kích, vốn bọn hắn không biết nhiều về vị trưởng lão nửa đường nhập môn này nên cũng không cung kính gì mấy. Bất quá hiện tại, trong lòng bọn họ đã coi vị trưởng lão kia như thần minh.
Chuyện này đối với Lâm hiên mà nói là một thu hoạch ngoài ý muốn. Vốn hắn ra tay chẳng qua là vì thấy nơi này hoàn cảnh không tệ, lại không muốn việc tu hành của bản thân bị quấy rầy, hơn nữa đối với hắn thì đám Động Huyền kỳ kia chỉ là gà đất chó rơm mà thôi. Không nghĩ tới tiện tay cứu Tiên Vân Tông một kiếp lại khiến chúng đệ tử quy tâm.
Lâm hiên tuy không để ý đến sự trung thành của những ma tộc này, nhưng đối với hắn mà nói thì đây không phải chuyện xấu. Kế tiếp, Lâm Hiên truyền xuống pháp chỉ không cho mọi người lộ ra việc hôm nay, nhất là cảnh hắn một mình diệt sát đám cổ ma Động Huyền kỳ.
Dù sao thì chuyện đó cũng thật quá mức kinh thế hãi tục, Lâm Hiên cũng không muốn vì thế mà khiến cho thế lực nào đó chú ý. So với những lão quái vật độ kiếp kỳ thì chính mình chỉ là con sâu cái kiến, sống điệu thấp mới là phương thức bảo vệ mình tốt nhất.
Lâm Hiên hiện tại lựa chọn ngủ đông, ở ẩn, ít nhất hắn cảm thấy làm như vậy không sai.
Sự thật chứng mình đó là lựa chọn chính xác, trong hơn mười năm tiếp theo, địa vực nơi Tiên Vân Tông tọa lạc sóng êm gió lặng. Chúng đệ tử coi Lâm hiên như thần nên tất nhiên nghiêm khác chấp hành mệnh lệnh của hắn. Từ đó, Lâm Hiên không bị bất luận điều gì quấy rầy nên vẫn một mực bế quan như trước.
Nơi đây tuy không còn gợn sóng nào khiến người ta bất an nữa, nhưng trong toàn thể ma giới mà nói thì các đại sự liên tiếp xảy ra khiến người ta trông gà hóa quốc. Trong đó vùng chịu ảnh hưởng nặng nhất chính là nơi Lâm Hiên mới đặt chân lên Ma giới-Dã Ngưu châu. Không chỉ có Cô Hồn sa mạc gặp nạn, hơn trăm thế lực lớn nhỏ trong châu này cũng liên tiếp bị những tu sĩ thần bí huyết tẩy.
Những nơi đối phương đi qua đều là chó gà không tha. Đối phương dùng thủ đoạn lôi đình phá hủy hàng trăm ông môn gia tộc, các thế lực còn lại tất nhiên là vô cùng bất an nên muốn liên thủ để tự bảo vệ mình, nhưng những tin tức liên tiếp truyền về đã đánh tan hoàn toàn lòng tin của bọn họ.
Những tu sĩ thần bí này không ngờ đến từ hai nơi, Vạn Xà cung và Băng Phách hoang nguyên.
Điều này có ý nghĩa như thế nào thì tùy tiện tìm một gã tu sĩ ma tộc cũng có thể nói được rành mạch. Băng Phách thánh tổ cùng Bảo Xà thánh tổ. Hai vị này còn cường đại hơn những đại năng Độ Kiếp kỳ bình thường khác một bậc.
Chân Ma thủy tổ
Hai vị thánh tổ liên thủ, theo lý thuyết thì chỉ khi các giao diện đại chiến lần nữa bắt đầu, chứ không thì bọn họ sớm đã không hỏi thế sự rồi. Nhưng cuối cùng vẫn chẳng ai biết là vì chuyện gì mà khiến hai vị Chân Ma thủy tổ tôn quý động binh đao.
Người người đều bất an. Tại Ma giới, Chân Ma thủy tổ một khi liên thủ hành động thì uy thế đâu phải chuyện đùa. Tất cả các tông môn gia tộc dù thế lực có cường đại đến đâu cũng không có lòng phản kháng.
Lạnh run! Địch nhân quá cường đại, việc duy nhất bọn hắn có thể làm bây giờ là chờ đợi.
Hi vọng trời thương, bản thân mình chưa từng đắc tội với hai vị thánh tổ, hi vọng họ sẽ buông tha cho mình. Cũng không biết có phải lời cầu nguyện có tác dụng hay không, nhưng tóm lại là theo thời gian qua đi, ảnh hưởng đến các môn phái dần dần giảm bớt.
Các thế lực lúc này mới có thể thở dài một hơi.
Nhưng sự tình vẫn chưa dừng lại ở đây, toàn bộ Ma giới vẫn nổi lên sóng ngầm mãnh liệt như trước. Thủ hạ của hai vị thánh tổ vẫn bôn ba ra tứ phía.
Các loại tin đồn bay loạn nơi nơi.
Có người nói do tiên phủ kỳ trân xuất thế nên hai vị Thánh Tổ vì tầm bảo mới gây chiến.
Có ngừi lại nói có cường giả Độ kiếp kỳ của Linh giới lẻn vào, người đó có ý định gây bất lợi cho Thánh giới nên mới khiến hai vị Chân ma thủy tổ ra tay. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Những thuyết pháp này tuy chỉ là hồ ngôn loạn ngữ nhưng kỳ thật lại nói đúng được một phần sự thật.
Hàn Long chân nhân quả thật đã đến Ma giới, nhưng vị đại năng này chả có âm mưu gì với ma giới, chỉ là đến ngắm cảnh du lịch, thuận tiện lừa mấy vị thị nữ xinh đẹp về.
Đương nhiên cũng có lời đồn hai vị Thánh tổ phải lượng lớn nhân thủ ra là vì truy tìm cừu nhân, nhưng về phần mục tiêu là ai thì không người nào biết.
Tóm lại là có rất nhiều lời đồn khác nhau, mà Ma giới cũng dần yên ổn lại, nhưng đó chỉ là tạm thời mà thôi, trước mỗi cơn bão đều có khoảng lặng không gió nhưng thực ra phía dưới mặt nước luôn cuồn cuồn sóng ngầm.
Bất quá hết thảy điều này lại không quan hệ gì đến Lâm hiên. Mặc kệ Ma giới gió êm sóng lặng cũng tốt mà có hỗn loạn cũng thế, hắn vẫn yên lặng tu luyện qua tám mươi năm.
Tám mươi năm này Lâm Hiên vẫn khắc khổ tu luyện, ngoài lần Tiên Vân Tông gặp phải cường địch ra thì không ai đến quấy rầy hắn.
Cuộc sống tu luyện thật buồn tẻ, ngày qua ngày, năm qua năm. Tục ngữ nói cần cù bù thông minh, vất vả sẽ có hồi báo xứng đáng. Huống hồ tuy tư chất của Lâm Hiên không được tốt lắm nhưng hắn lại có thể dùng phương thức thập phần xa xỉ để tu luyện là phục dụng đan dược.
Tám mươi năm này hắn há lại không thu hoạch được gì sao? Lâm Hiên tiến bộ vô cùng nhanh. Hắn đột phá liên tiếp mấy đạo bình cảnh, hiện chủ nguyên anh đã bước vào Động Huyền kỳ đỉnh phong, khoảng cách tới Phân thần kỳ chỉ còn một bước ngắn mà thôi.
Chỉ cần vượt qua bình cảnh cuối cùng này thì Lâm Hiên có thể trở thành đại năng chính thức.
Tu tiên bát cảnh, chỉ có bước vào Phân Thần kỳ thọ nguyên mới đảm đương được cái danh xưng "đại năng". Lâm Hiên tất nhiên là cũng hướng tới cảnh giới ấy đã lâu.
Mà khác với cổ Ma, tu sĩ nhân loại muốn từ Động Huyền kỳ bước vào Phân thần kỳ thì không quản ngươi có thiên tài địa bảo gì nhưng nhất định phải có một khỏa phân thần đan.
Đây cũng là lý do Lâm Hiên mạo hiểm lẻn vào Ma giới tìm tài liệu.
Nhưng do vận khí của hắn tốt nên trên đường mới gặp được Hàn Long chân nhân. Phân thần đan trong mắt người khác vô cùng trân quý nhưng trong mắt Hàn Long chân nhân lại là đồ vật không đáng tiền, thấy Lâm Hiên liền tặng cho hắn năm viên. Sau khi dùng lam sắc tinh hải chiết xuất thì thu được ba viên phân thần đan thượng phẩm, nhưng nếu muốn tiến giai lên Phân Thần kỳ thì hắn còn thiếu một thứ.