TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 196: Chắc hắn chừa mình ra

Nhìn thấy Lạc Nam bật người đứng dậy, tứ nữ giật mình, mà toàn bộ quảng trường cũng cảm thấy kỳ lạ…

Tên này làm sao vậy? từ đầu đến cuối luôn hết sức bình thản, ngay cả giao dịch cùng lúc 3 kiện Linh Cấp cũng không nhíu mày lấy một cái…

Có thể khiến một đại phú hào như hắn thất thố như vậy, sẽ là vật gì đây?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh mắt chuyển về sân khấu, nhìn vào vật Tử Y tu sĩ vừa lấy ra…

Đó là một vật hình tròn giống cái mặt bàn tròn màu trắng, bên trên điêu khắc vô số phù văn huyền ảo đang chuyển động một cách kỳ dị, không nhận ra thứ đồ gì…

“Trận pháp sao?” Một số tu sĩ có kiến thức lẩm bẩm, nhưng vẫn không biết trận pháp này dùng để làm gì…

Bản thân Tử Y tu sĩ cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ người kia nhận ra vật trên tay hắn nên cảm thấy kích động như vậy? Không thể a…thứ này hắn phải mạo hiểm cửu tử nhất sinh, mới từ một hiểm địa lưu truyền từ viễn cổ đạt được…

Bất quá không tiếp tục suy nghĩ nhiều, nếu đã quyết định lấy ra, hắn sẽ không dây dưa không quyết…

“Như chư vị đã thấy, trên tay ta là một trận bàn (trận pháp được khắc trên bàn), có thể phóng to thu nhỏ tùy ý…” Tử Y tu sĩ trầm âm nói…

Đám người ngưng thần nghe tiếp…

“Công dụng của Trận Bàn này chỉ có một, chính là gia tốc thời gian gấp mười lần…nói cách khác ngồi bên trong tu luyện 10 ngày chỉ bằng 1 ngày thời gian thực mà thôi…” Tử y tu sĩ khàn khàn nói…

“Cái gì? Làm sao có thể?”

Hắn vừa dứt lời, toàn bộ quảng trường bậc người đứng dậy, ngay cả Thành Bích và Bảo Kiều cũng trợn mắt há mồm, bàn tay tinh xảo che lấy cái miệng nhỏ nhắn…

Hít…

Cơ Nhã tam nữ hít sâu một hơi, trách không được nam nhân nhà các nàng kích động như vậy…

Đã từ rất lâu, các vật phẩm hay tu sĩ có khả năng ảnh hưởng đến thời gian đã tuyệt tích trên tinh cầu này, chỉ còn là tồn tại trong truyền thuyết được ghi chép trên cổ tịch…

Thời Gian và Không Gian luôn là hai loại lực lượng thần bí và khó lĩnh hội nhất…

Đừng thấy Luyện Hư Kỳ tu sĩ có thể xé rách, đánh vỡ không gian hay thậm chí ngăn không cho Lạc Nam dùng Na Di Phù mà cho rằng họ hoàn toàn lĩnh ngộ được lực lượng của Không Gian đó là sai lầm…

Việc xé rách hay phá vỡ không gian chỉ đơn giản là nắm bắt được một chút quy tắc của nó…lại dùng lực lượng mạnh mẽ của bản thân tác động lên không gian mà thôi, giống như dùng sức đập phá hay xé rách một món đồ nào đó mà chẳng phải nắm bắt được lực lượng của món đồ đó để bản thân sử dụng…

Bản thân Luyện Hư Kỳ tu sĩ chỉ dám di chuyển hoặc ẩn núp trong hư không mà chưa từng phát sinh chiến đấu bên trong đó…

Bởi ngay cả chính họ nếu xảy ra sơ suất cũng có thể bị không gian tại hư không nghiền nát thành cặn bả…

Người lĩnh hội được Không Gian chân chính, phải là kẻ có Không Gian hệ linh căn, tu luyện Công Pháp sở trường về Không Gian…có khả năng lấy lực lượng không gian để bản thân sử dụng giống như Linh Lực…

Chẳng hạn như dùng Không Gian để trói chặt cơ thể kẻ thù, hay dùng Không Gian hình thành vòng xoáy nghiền nát kẻ địch thành mãnh vụn…hoặc đáng sợ hơn, chính là có thể lập tức dịch chuyển đến vùng không gian bất kỳ khác mà không cần xé rách rồi chui vào hư không di chuyển…

Đó mới là người lĩnh hội được lực lượng không gian chân chính…

Luyện Hư Kỳ, chỉ có thể tác động, mà không thể thao túng…

So với Không gian, Thời Gian càng thêm huyền diệu, càng thêm thần bí khôn lường…bởi nó quá hư vô mờ mịt, chẳng thể dùng tay nắm bắt được như Không Gian…chỉ có tu sĩ sở hữu Thời Gian linh căn, hay các loại Thể Chất có dính líu đến Thời Gian, mới cảm nhận được loại lực lượng thần bí này…

Người như thế, một nơi cấp thấp như Việt Long Tinh Cầu hoàn toàn không có…

Đó là lý do vì sao khi nghe Trận Bàn trên tay Tử Y tu sĩ vậy mà có thể gia tốc thời gian, công dụng này quá mức nghịch thiên…

Thử nghĩ trong một ngày, ngươi và đối thủ của mình đều là Nguyên Anh Viên Mãn, cả hai chẳng ai có thể đánh bại ai, quyết định trở về tu luyện…

Ngươi may mắn sở hữu Trận Bàn Thời Gian này, đồng nghĩa ngươi tu một ngày bằng người khác tu mười ngày…

Trong vòng một tháng ngươi đột phá Hóa Thần, mà đối thủ của ngươi phải mất tận mười tháng để làm được điều đó…

Chuyện này nghịch thiên đến cỡ nào đây?

Chỉ cần có não đều sẽ biết…

Lúc này, toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào Tử Y tu sĩ, trong lòng cả đám đều xuất hiện ý nghĩ:

“Kẻ này điên rồi sao? lại đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi?”

“Ta không điên…” Như hiểu được ý nghĩ của mọi người, Tử Y tu sĩ bình thản mở miệng:

“Ta quá nghèo, không đủ sức sử dụng Gia Tốc Trận này…”

“Nghèo?” Trong mắt đám người xuất hiện vẻ cổ quái, mà Lạc Nam nhận ra Tử Y tu sĩ là một Hợp Thể Trung Kỳ sắc mặt càng thêm ngưng trọng…một Hợp Thể Trung Kỳ tự nhận mình nghèo? Ngươi sẽ tin sao?

“Một ngày bên trong Gia Tốc Trận với số lượng một người, sẽ nuốt gọn 1000 Linh Thạch Cực Phẩm…” Tử Y tu sĩ thở dài nói tiếp:

“Thời gian thực tế trôi qua một ngày, đồng nghĩa ngươi tu luyện trong Gia Tốc Trận mười ngày, phải tốn 10000 Cực Phẩm Linh Thạch…từ khi ta có được Gia Tốc Trận này, chỉ tu luyện được đúng một tháng, đã trở nên không một xu dính túi…”

Đám người khóe miệng co quắp…đây cũng quá phá của đi…

Một ngày thời gian thực tế có giá 1 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…

Tu luyện một tháng 30 ngày thời gian thực tế, bằng với tu luyện 300 ngày bên trong Gia Tốc Trận, đồng nghĩa phải bỏ ra 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch…

Con số này đủ để mua một kiện Linh Cấp Pháp Bảo bình thường tại Ải Nhân Tộc…

Tu một tháng thời gian thực tế, có giá bằng một kiện Linh Cấp, chuyện này quá mức phá tài sản, chẳng khác nào đốt tiền…

Trong lúc nhất thời vô số người dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tử Y tu sĩ, trách không được tên này đem vật nghịch thiên như vậy ra trao đổi…

Nếu là bọn họ cũng không chịu nổi a…

Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng âm thầm tính toán, lần trước khi giải tán một Thất Cấp thế lực như Thanh Vân Tông, tổng số Cực Phẩm Linh Thạch của toàn tông hắn thu được là 51 vạn…

Không tính các Mỏ Linh Thạch vì đã dùng để gia tăng Linh Khí trong Linh Giới Châu rồi…

Một tháng tu luyện tốn 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch, nói dễ hiểu chính là dù bán toàn bộ Thất Cấp Thế Lực như Thanh Vân Tông, cũng không đủ để tu hai tháng…

Đây rõ ràng là một cổ máy đốt sạch tài sản của người sở hữu…

Lạc Nam âm thầm tính toán, ngay cả khi sử dụng tất cả Linh Thạch của một Độ Kiếp Kỳ như Trọng Vô Danh, cũng chỉ đủ hắn tu luyện 8 tháng thời gian thực tế, tương đương với 80 tháng bên trong Gia Tốc Trận mà thôi…

Nếu đổi lấy trận bàn này, một mình hắn tu luyện đã đốt tiền như thế, nếu để đám thê tử cùng nhau vào tu, số Linh Thạch tiêu hao còn khủng bố hơn x3 x4 x5…x10 thậm chí…x20 lần…

Lạc Nam siết chặt nắm tay, lần đầu tiên hắn thật sự chân chính có cảm giác nghèo…

Thành Bích và Bảo Kiều nhìn nhau, trách không được vị Tử Y tu sĩ là một Trưởng Lão của Bách Linh Học Phủ cũng chịu không nổi tiêu hao phải đem Gia Tốc Trận ra đổi, mặc dù lương bổng hàng năm của hắn cũng rất nhiều…nhưng để tu luyện bằng Gia Tốc Trận, còn xa xa không đủ…

Chỉ sợ chỉ có Đa Bảo Các như các nàng mới đủ khả năng duy trì Gia Tốc Bàn trường kỳ người tu luyện…

Mặc dù Gia Tốc Trận hạn chế rất lớn về mặt Linh Thạch, nhưng công dụng nghịch thiên nó mang lại không cần phải bàn đến…

Cũng có không ít người tự tin cho rằng chỉ cần bản thân sử dụng biết kiểm soát, sẽ không đến mức phá sản…

Âm thầm chờ đợi cái già mà Tử Y tu sĩ đưa ra…

“Thứ gì có thể vào mắt Hợp Thể Kỳ đây?” Lạc Nam cau mày lẩm bẩm, Hợp Thể Kỳ chắc Linh Cấp cũng có sở hữu…

Mặc dù Gia Tốc Trận tiêu hao tài sản một cách khủng bố, nhưng Lạc Nam quyết định không bỏ qua…

Hắn đã tính đến một con đường khác để thu về Linh Thạch rồi…

Tử y tu sĩ đảo mắt quanh toàn trường một vòng, cuối cùng rơi vào người Lạc Nam, quyết tuyệt nói:

“Ta muốn đổi Gia Tốc Trận lấy Dị Thủy, loại nào cũng được…”

“Haizz”

Vô số người thở dài một hơi, cảm thấy tiếc hận…

Ánh mắt của số đông một lần nữa tập trung vào Lạc Nam, chờ đợi quyết định của hắn…

Thân thể Lạc Nam lần đầu xuất hiện tia rung rẩy…nắm đấm siết chặt…

Nếu có Dị Thủy, chiến lực của hắn cùng một thê tử có Thủy Thuộc Tính sẽ gia tăng, vốn hắn muốn Luyện Hóa Dị Thủy này cùng Cơ Nhã đấy…

Bởi Thủy Nương Khanh có Dị Thủy rồi, lại thêm huyết mạch của Thủy Kỳ Lân tương lai hắn sẽ cho nàng…không cần Dị Thủy nữa cũng được…

Yên Nhược Tuyết cũng có huyết mạch của Thủy Hoang, một chủng tộc mạnh mẽ…Dị Thủy có thể tìm sau…

Nhưng nếu hiện tại đạt được Gia Tốc Trận, ngày sau sẽ trở thành một Trấn Cung Chi Vật có ảnh hưởng đến toàn bộ tương lai của Hậu Cung…

Một bên là lợi ít của hắn và Cơ Nhã, bên còn lại là lợi ít của toàn thể Hậu Cung…

Ba bàn tay mềm mại chợt nắm lấy hắn…

Lạc Nam giật mình, xoay người lại…bắt gặp ba đôi mắt xinh đẹp chân thành…

“Chàng là chủ của Hậu Cung, mọi thứ bọn thϊếp đều nghe chàng…” Tam nữ đồng lòng mở miệng…

Lạc Nam trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, bàn tay xuất hiện Hộp Đá chứa đựng Dị Thủy, nhẹ nhàng vuốt ve…

“Kim Nhi, có đáng hay không?” Hắn không quên hỏi ý kiến của nha đầu này…đây là một loại tôn trọng…

“Đáng…Dị Thủy này tên là Băng Hàn Thủy, là loại Thủy mang theo lực lượng giá lạnh của Hàn Băng…giúp tu sĩ dù không có Băng Linh Căn vẫn thi triển được Băng Hệ Vũ Kỹ…nhưng đối với công tử không quá cần thiết, vì ngày sau ngươi có thể tự mình tụ ra Băng Đỉnh…” Kim Nhi nghiêm túc phân tích:

“Hơn nữa Gia Tốc Trận còn có thể tiếp tục nâng cấp, khi đó gia tốc gấp trăm lần, ngàn lần thời gian thực…mặc dù để làm được như vậy còn rất khó khăn, nhưng nếu tương lai nâng cấp được công tử chẳng khác nào Nghịch Thiên…”

Lạc Nam thở phào, xem ra tất cả là ý trời, Băng Hàn Thủy đối với Cơ Nhã không có tác dụng gì quá lớn ngoài việc tăng tu vi…bởi nàng đã có Băng thuộc tính sẳn rồi…

Tốc biến lên sân khấu…

“Tại hạ dùng Băng Hàn Thủy đổi với Gia Tốc Trận…” Nhìn Tử Y tu sĩ, Lạc Nam dứt khoác nói…

“Ồ, Là Băng Hàn Thủy sao?” Tử Y tu sĩ ồ một tiếng, cảm thấy hài lòng khi Lạc Nam quang minh chính đại nói ra lai lịch của Dị Thủy…

Đối với Băng Hàn Thủy hắn rất hài lòng, bản thân hắn chỉ là Thủy Hệ tu sĩ mà thôi, có thêm khả năng sử dụng Băng Vũ Kỹ chẳng khác nào chiến lực gia tăng không ít…

Bất quá vì để chắc chắn, Tử Y tu sĩ vẫn yêu cầu mở ra Hộp Đá…

Lạc Nam gật đầu, hộp đá vừa mở ra, không khí cấp tốc xuất hiện từng bông hoa tuyết…nhiệt độ giảm mạnh…

Bên trong Hộp, một dòng nước lạnh lẽo chầm chậm trôi nổi, khi thì ở dạng lỏng, khi thì kết thằng băng…thần kỳ vô cùng…chính là Băng Hàn Thủy…

Bảo Kiều cười khổ nhìn một màn này, Dị Thủy nàng vừa đưa ra đã bị đem đổi mất, tránh không được u oán nhìn Lạc Nam…

Hắn lập tức cảm nhận được, chỉ có thể ném đến nàng một tia tiếc nuối trong ánh mắt…

Thành Bích che miệng cười khẽ, Dị Thủy trong tay người ta, người ta muốn đổi thứ gì có liên quan đến Kiều Kiều ngươi sao…?

“Rất tốt…lần này cẩn thận…không ít kẻ săn mồi nhìn chằm chằm ngươi đấy!” Tử Y tu sĩ nhận lấy Băng Hàn Thủy, đưa Gia Tốc Trận cho Lạc Nam, tốt bụng nhắc nhở một câu…

Với khí độ của một Hợp Thể Trung Kỳ cùng Bách Linh Trưởng Lão, hắn chưa đến mức tham niệm tài sản trên người Lạc Nam làm gì…

“Đa ta tiền bối!” Lạc Nam lịch sự chắp tay, đem Gia Tốc Trận Bàn thu vào Linh giới châu cho an toàn…

“Cáo từ!” Tử Y tu sĩ thân hình thoát cái biến mất…

Không quên giao nộp Linh Thạch cho Đa Bảo Các, hắn cần nhanh chóng trở về luyện hóa Dị Thủy…

Tử Y tu sĩ vừa rời đi, lại có hàng chục tên bám theo, trong đó còn có một tên người thân cao của Đảo Bóng Đêm, hiển nhiên muốn cướp đoạt Dị Thủy…

Đáng tiếc bọn hắn không biết rằng người mình sắp đánh cướp là Hợp Thể Kỳ…thật đáng thương a…

Tại quảng trường này, ngoài Lạc Nam và Đa Bảo Các, chẳng ai nhìn ra tu vi thật sự của Tử Y tu sĩ…theo bản năng cho rằng hắn chỉ là Luyện Hư Kỳ…

“Lễ hội lần này thành công tốt đẹp, chính thức khép lại tại đây…đa tạ toàn bộ chư vị đã nể mặt Đa Bảo Các…”

Thành Bích và Bảo Kiều hành lễ, nhoẻn miệng cười rực rỡ…

Vô số người xoay lưng đứng dậy đáp lễ, lần lượt bước ra giao nộp Linh Thạch…

Lạc Nam cùng Tiêu Thanh Tuyền và Á Nhi cũng không ngoại lệ…

Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh đã lặng lẽ đi đâu mất…

“Tổng cộng là 2000 Cực Phẩm Linh Thạch cho mỗi người sao?” Lạc Nam gật đầu, giao nộp 10000 cho cả năm người, tính luôn phần của Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh…

Lễ hội lên đến hàng vạn người, nói cách khác trong thời gian này, Đa Bảo Các bỏ túi một con số khủng bố khoảng 20 triệu Cực Phẩm Linh Thạch…dù chỉ đơn giản đứng ra làm trung gian và tổ chức Lễ Hội…tốc độ kiếm tiền làm người khác liếu lưỡi…

Bên ngoài Quảng Trường, hàng loạt tu sĩ không vội rời đi, trái lại chăm chú chờ đợi…

Không ít tên ẩn mình trong hư không, như sói đói rình mồi…

Có trên có dưới, đủ mọi thể loại tu sĩ chờ đợi Lạc Nam đi ra…

Trong vòng ngàn dặm không được động thủ, nhưng có thể theo đuôi a…chỉ cần Lạc Nam rời khỏi Đa Bảo Các ngàn dặm, lập tức trở thành con mồi ngon béo bở…

Cộp cộp cộp…

Tiếng bước chân truyền đến, Lạc Nam một tay kéo Tiêu Thanh Tuyền, tay còn lại bế tiểu nha đầu Á Nhi, thong dong bước ra…

“Cảm tạ các vị chào đón, thật nồng nhiệt khiến ta ngại quá…” Lạc Nam quỷ dị cười, bàn tay nâng lên chào hỏi…

“Chào đón ngươi cái quỷ…” Đám người phi một tiếng…

“Hừ, chết đến nơi còn ra vẻ…” Vài tên cười lạnh trong lòng…

Không ít Luyện Hư Kỳ, thậm chí có hai tên Hợp Thể ẩn núp trong hư không, dù ngươi có xé rách không gian bọn hắn cũng có thể dựa vào quỷ tích dao động bám theo...

Hợp Thể Kỳ cũng tùy từng loại, không phải ai cũng quân tử như Tử Y tu sĩ đấy…

“Haizz, đạo lý mang ngọc có tội cũng không hiểu, người này nhất định là con ông cháu cha nhà nào đó chưa trải sự đời…” Một lão già Hóa Thần ở lại tham gia náo nhiệt nhìn Lạc Nam cảm thán…

“Tu sĩ Hải Châu chúng ta từ bao giờ trở nên xấu xa như vậy?” Ái Tâm đứng trên không trung, cau mày hừ một tiếng…những tên thanh niên từng tiếp cận nàng đều ra vẻ chính nhân quân tử, không ngờ hôm nay cả đám đều có mặt muốn gϊếŧ người đoạt bảo…

“Lợi ít quá lớn…haizz” Trưởng lão của Ái gia thở dài…

Lạc Nam nhấc chân, nắm lấy Tiêu Thanh Tuyền cùng Á Nhi muốn bước đi…

Đám người tập trung cao độ, đề phòng tên này bỏ trốn bằng tốc độ khủng bố…

Thấy tình cảnh này, Lạc Nam siết chặt nắm tay…Đa Bảo Các giàu hơn hắn gấp vạn lần, sao không ai vào cướp bọn họ?

Còn không phải vì Đa Bảo Các mạnh mẽ đến khủng bố sao?

Nếu Hậu Cung của hắn cũng mạnh như vậy, thử hỏi ai dám chặn cướp công khai như vậy?

Suy cho cùng, thực lực là thứ quyết định tất cả…

...

“Đạo hữu xin dừng bước…!” Một âm thanh hối hả vang lên cắt ngang ý niệm của đám người…

Chỉ thấy thân ảnh mập mạp của Bảo Lập ngự không mà đến, khách sáo hướng Lạc Nam chắp tay:

“Hai vị chắp sự muốn gặp riêng công tử…!”

Lạc Nam nghe vậy nhếch miệng cười nhạt, hướng về mặt đất nhỏ một ngụm nước bọt:

“Đám chó ngoan mau lại liếm! Đừng quên đứng đó chờ chủ nhân về nhà…!”

Nói xong thản nhiên kéo hai nữ vào trong Đa Bảo Các…

Bỏ lại hàng vạn tu sĩ tức muốn nổ phổi…hắn dám nói tất cả người ở đây là chó sao?

Trong lúc nhất thời, một số cường giả có lòng dạ kiêu ngạo mãnh liệt xoay người bay đi…

Phần đông kẻ không biết liêm sỉ vẫn tiếp tục ở lại, trong lòng không ngừng tự nói:

“Chắc hắn chừa mình ra!”

| Tải iWin