“Sư phụ ngươi nói lung tung cái gì?”
Nghe tiếng cười pha lẫn chút trêu chọc của sư phụ, Ái Tâm sắc mặt lập tức đỏ bừng vì tức giận, hùng hùng hổ hổ tiến vào trong hang…
“Á Á, Xú nha đầu nhẹ tay một chút…”
Bên trong truyền ra âm thanh kỳ quái khiến Lạc Nam và Cơ Nhã hai mặt nhìn nhau…
Bẹp bẹp bẹp…
Tiếng bước chân truyền ra, cảnh tượng kế tiếp khiến Lạc Nam và Cơ Nhã một mặt mộng bức…
Chỉ thấy bàn tay trắng như phấn của Ái Tâm xách cổ áo một tên người lùn cao tuổi, thong dong bước ra ngoài…
Vừa đi vừa thò một tay nhổ râu trên cằm khiến tên người lùn la oai oái…
Người lùn dài không đến 50cm…có làn da đen sạm chật vật trong tay đồ đệ, một thân hoàng bào rực rỡ, đầu đội vương miện cao quý…vậy mà lúc này như con gà nhỏ bị xách cổ…cảnh tượng có chút kỳ khôi…
“Hì hì, lão công lại bị Tâm nhi khi dễ…”
“Đáng đời hắn chọc vào tâm tư thiếu nữ, cho nhớ đời…”
“Chúng ta tiếp tục chơi, không để ý đến hắn…”
Vài tiếng cười trêu tinh quái truyền ra, Lạc Nam và Cơ Nhã giật mình xoay người, lúc này mới biết trên ngọn Núi Lửa này không chỉ có một hang…
Ngoài hang động cao nhất của tộc trưởng, còn có những hang khác thấp xung quanh thân núi…
Bên trong mỗi hang lại là những Ái Nhân Tộc nữ tính, thân lùn mũi tẹt…lại khoác lấy y phục như cung tần quý phi, cảnh tượng có phần thú vị…
“Vị tộc trưởng này cũng thật phong lưu nha…” Lạc Nam nhếch miệng cười, những nữ nhân người lùn này rõ ràng là thê thϊếp của tên tộc trưởng…
“Xú nha đầu mau thả xuống…mặt mũi vi sư bị ngươi làm mất hết rồi…” Tên người lùn trên tay Ái Tâm vặn vẹo thân thể, đôi chân không ngừng đạp trên không trung, như trẻ con nghịch ngợm…
“Hừ, xem ngươi còn dám nói lung tung?” Ái Tâm trừng mắt, lúc này thả xuống người lùn…
“E hèm…”
Người lùn vừa rơi xuống đất, một cổ khí thế lan tỏa ra bốn phương tám hướng, áp lực vô hình khiến sắc mặt Lạc Nam ngưng trọng…
Oai phong của nhất tộc chi chủ lập tức trở lại…
“Ra mắt tiền bối…” Lạc Nam cùng Cơ Nhã hành lễ…mặc dù một màn vừa nãy khiến ấn tượng của hai người với tên này có phần kỳ quái…bất quá người ta mạnh hơn mình quá nhiều, lễ độ là nên có…
“Tên này là Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả…” Kim Nhi nhìn tộc trưởng Ải Nhân Tộc cung cấp thông tin nói…
“Tiểu tử và nha đầu không tệ, trận chiến của các ngươi với đám Lam gia ta cũng có xem…có hai loại Dị Hỏa ngay cả ta cũng hơi ghen ghét đấy…” Tộc trưởng Ải Nhân Tộc nhìn Lạc Nam vuốt râu cười nhạt…
Lạc Nam lập tức trong lòng đề phòng, lúc này mới nhớ đến Luyện Khí Sư cũng cần Hỏa hệ thuộc tính, đối phương nếu ngấp nghé Dị Hỏa của mình cũng là điều dễ hiểu…
Cơ Nhã cũng siết chặt nắm tay, linh lực toàn thân nhẹ nhàng vận chuyển…
“Ngươi lại không đứng đắn rồi?” Ái Tâm hừ một tiếng, vươn bàn tay muốn nhéo lấy lỗ tai tên sư phụ…
Thoát một cái, thân hình lùn tịt biến mất, Ải Nhân tộc trưởng hai tay chóng nạnh quát ầm lên: “Nha đầu ngươi rốt cuộc là đồ đệ của ai?”
Ái Tâm không thèm để ý, quay sang Lạc Nam cùng Cơ Nhã cười nói: “Tính cách của hắn chính là như vậy, hai vị đừng để bụng…mời vào bên trong…”
Lạc Nam gật đầu, hắn chỉ hơi đề phòng mà thôi…cũng không phải thật sự sợ hãi…
Một Hợp Thể Hậu Kỳ mặc dù rất khủng bố, nhưng còn không đủ so với nữ nhân sư phụ…
Cùng Cơ Nhã tiến vào trong hang…
Lúc này hai người mới phát hiện cửa hang mặc dù nhỏ, nhưng không gian bên trong rộng lớn đến cực điểm…
Các loại Pháp Khí liên miên bất tận được bài trí cẩn thận trên kệ thủy tinh, màu sắc lấp lánh lòe lẹt đến cực điểm, mặc dù có trận pháp cách ly, nhưng không gian lại liên tục rung động trước uy lực do chúng nó mang lại…
Hai người đánh giá một vòng, phát hiện Pháp khí nơi đây có đủ các loại…từ phòng ngự đến tấn công hay phụ trợ, không thiếu thứ gì…
Đẳng cấp kém nhất cũng là Thiên Cấp Thượng Phẩm…
Chợt, ánh mắt Lạc Nam và Cơ Nhã dồn về một hướng…
Giữa trung tâm hang động, một lò rèn rực lửa đang tung tăng nhảy nhót, bên trên lò cắm lấy một thanh Chiến Phủ dữ tợn ầm vang Lôi Đình mãnh liệt mênh mông…
“Chân Cấp Thượng Phẩm?” Lạc Nam giật nảy mình thốt lên, thanh Chiến Phủ này khí thế chỉ kém đôi găng tay Phách Thiên Già Thủ một bậc mà thôi…
“Tiểu tử ánh mắt không tệ…” Trong mắt Ải Nhân tộc trưởng xuất hiện một tia thưởng thức…
Dù là các cường giả nổi danh khi đến đây cũng không thể lập tức nói ra chính xác cấp bậc thanh Thương Lôi Chiến Phủ này của hắn…vậy mà một thanh niên lại làm được…
“Hắn thật lợi hại…”
Ái Tâm giật mình, ngay cả chính bản thân nàng lúc đầu cũng không biết rõ đẳng cấp của thanh Chiến Phủ này, phải đến khi được sư phụ tiết lộ…vậy mà Lạc Nam lập tức nhận ra từ lần đầu tiên…điều này gây cho nàng không ít rung động…
Ánh mắt Lạc Nam cùng Cơ Nhã vẫn còn ngưng trọng, bởi vì ngoài thanh Chiến Phủ kia ra, ngọn lửa đỏ rực như dung nham trong lò rèn lúc này đang khiến không gian quanh nó bóc cháy, nhiệt độ mạnh mẽ bá đạo tuyệt luân…
“Thứ này không phải Dị Hỏa, nhưng nhiệt độ không kém gì Dị Hỏa…” Cơ Nhã nghiêm túc cho ra đánh giá…
Ải Nhân Tộc trưởng vuốt râu, cười khà khà không nói…
“Thứ đó là Ngụy Dị Hỏa…một loại Lửa do sư phụ đích thân dùng vài trăm năm để ngưng luyện ra, sử dụng tổng cộng cốt lỏi hạch tâm của 900 ngọn núi lửa…, mặc dù không phải Dị Hỏa chân chính nhưng uy lực rất không tồi…” Ái Tâm nhoẻn miệng cười giải thích, giọng điệu pha lẫn chút tự hào thay cho sư phụ…
Lạc Nam âm thầm cảm phục chắp tay nói: “Tiền bối quả là kỳ nhân, tiểu tử khâm phục…”
Cơ Nhã cũng đồng ý gật đầu…
“Hừ, bớt xu nịnh…” Ải nhân tộc trưởng trừng mắt nhìn, bất quá trong mắt có một tia đắc ý…
Niềm kiêu ngạo lớn nhất của Ải Nhân Tộc luôn chính là Luyện Khí và dụng Hỏa…
Ải Nhân Tộc không cần dùng Hỏa Diễm để chiến đấu…mà mục tiêu chủ yếu chỉ để phục vụ cho việc Luyện Khí mà thôi…
Đáng tiếc trong 16 loại Dị Hỏa tại Việt Long Tinh, không có thứ nào thích hợp cho việc Luyện Khí…
Vì thế Ải Nhân Tộc trưởng đã tự ngưng luyện ra ngọn lửa cho riêng mình, so với Dị Hỏa còn hài lòng hơn…đáp ứng đầy đủ nhu cầu Luyện Khí của hắn…
“Không biết Hỏa này của tiền bối có tên hay không?” Lạc Nam mở miệng hỏi, loại Hỏa Diễm này xứng đáng được công nhận…
Ải Nhân Tộc trưởng vuốt râu, tràn đầy bá khí hùng hồn nói: “Tên nó là Thiên Hạ Đệ Nhất Hỏa…”
Bụp…
Lạc Nam cùng Cơ Nhã đồng loạt ngã quỵ, bị tính cách kỳ hoa của tên này làm cho triệt để bó tay rồi…
Ái Tâm cũng bất đắc dĩ vỗ vỗ trán, gương mặt tuyệt mỹ tức giận đến đỏ bừng, bộ ngực nhấp nhô lên xuống… thầm nghĩ sư phụ a sư phụ…ta cố gắng tạo hình tượng cho ngươi đều bị chính ngươi phá nát rồi…
“Nói đi…cần cầu bổn tộc trưởng chuyện gì? Nể mặt tiểu tử ngươi có chút giao tình với Nữ nhân kia, ta có thể xem xét…bất quá nguyên tắc vẫn phải tuân thủ…” Ải Nhân Tộc trưởng thản nhiên ngồi xuống một tòa Long Ngai nhỏ xíu rực rỡ ánh vàng, nhìn Lạc mở miệng nói…
“Nữ nhân kia?” Lạc Nam nghi hoặc…
“Chính là Tinh Linh Nữ Vương…” Ải Nhân tộc trưởng thản nhiên nói…
Lạc Nam cùng Cơ Nhã bừng tĩnh, vội vàng vui mừng ngồi đối diện…
Ái Tâm lịch sự châm trà cho ba người, không khí ấm áp trong hang động cùng một cốc trà xanh, quá mức thoải mái…
Lạc Nam từ nhẫn trữ vật lấy ra Lôi Đình Quyền Trượng cùng Thiên Lôi Thạch, kính cẩn nói:
“Ta muốn đem Quyền Trượng này sửa chửa, đồng thời tăng lên Linh Cấp Pháp Bảo…”
Ải Nhân tộc trưởng đánh giá một thoáng, vuốt râu gật đầu: “Không có gì khó khăn, bất quá Nguyên Liệu ngươi mang ra không đủ…hơn nữa còn nguyên tắc nha…”
Hắn vừa nói vừa xoe xoe hai đầu ngón tay vào nhau, bộ dạng tham tài đến cực điểm…
Lạc Nam khóe miệng co quắp, như nghĩ đến thứ gì, hắn mở miệng hỏi:
“Không biết tiền bối có thể luyện chế Chân Cấp Cực Phẩm pháp bảo hay không?”
Vừa nghe Lạc Nam hỏi xong, Ái Tâm có cảm giác không ổn…
Quả nhiên, Ải Nhân tộc trưởng râu tốc trừng lên, gương mặt đen sạm đỏ bừng, thở phì phò ra khói nóng, giận dữ quát:
“Tiểu tử ngươi là đang chế nhạo lão phu sao? biến biến biến! ta không rảnh giúp ngươi…”
Lạc Nam một mặt mộng bức…
Mà Cơ Nhã cũng cau mày, không biết tên này đột ngột phát điên cái gì…
Ái Tâm áy náy truyền âm nói: “Tu vi Luyện Khí Sư của sư phụ đã dừng lại tại Bát Cấp Hậu Kỳ hơn nghìn năm nay đình trệ không tiến…chính là tâm bệnh nghiêm trọng nhất của hắn…”
Lạc Nam một mặt bừng tĩnh, muốn Luyện ra Chân Cấp Cực Phẩm phải là Bát Cấp Viên Mãn Luyện Khí Sư mới làm được…trách không được tên này giận dữ như thế, hơn nữa Thương Lôi Chiến Phủ chính là kiệt tác đắc ý nhất của hắn, cũng chỉ là Chân Cấp Thượng Phẩm mà thôi…
“Mau biến đi!” Ải Nhân tộc trưởng xua xua tay, dùng ánh mắt giận dữ pha lẫn xấu hổ nhìn Lạc Nam cùng Cơ Nhã…
Giường như không thể tiếp tục đột phá là chuyện khiến hắn mất mặt nhất trần đời vậy…
“Tiền bối đừng hiểu lầm…ta hỏi như vậy là có nguyên do chính đáng…thậm chí ngươi nhất định sẽ có hứng thú…” Lạc Nam vội vàng giải thích, hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội…
“Hừ…” Ải Nhân tộc trưởng như trẻ con giận dỗi xoay đầu đi nơi khác…
Ái Tâm đem đầu của hắn bẻ lại…
Lạc Nam lười nói nhảm, đôi găng tay Phách Thiên Già Thủ lập tức xuất hiện trước mặt…
Vèo…
Theo một tiếng xé gió vang lên, thân ảnh của Ải Nhân tộc trưởng đã sớm biến mất…
Lạc Nam cảm thấy hoa mắt, sau đó chỉ thấy tên người lùn này không có chút xíu hình tượng nào ôm chầm đôi Găng Tay vào trong ngực, nước bọt chảy ròng ròng…
“Chân Cấp Cực Phẩm? đời này ta vậy mà rờ đến được Chân Cấp Cực Phẩm…chỉ cần tỉ mỉ nghiên cứu nó…đột phá Bát Cấp Viên Mãn có hy vọng rồi…”
Ải Nhân tộc trưởng lẩm bẩm trong miệng, nhìn đôi găng tay như Hoa Khôi của Ải Nhân Tộc đang lột tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt hắn vậy…
Mà Ái Tâm cũng kinh dị hé đôi môi thơm, không ngờ Lạc Nam lại sở hữu thứ khủng bố như vậy…trách không được hắn tiêu tiền chẳng xót tay…
Một người có Chân Cấp Cực Phẩm sẽ để ý vài thứ Thiên Cấp hay Linh Cấp sao?
Lạc Nam và Cơ Nhã ngồi im lặng uống trà, cho tên lùn này mãi mê lăn qua lộn lại với đôi găng tay…
“Quá hoang phí…quá hoang phí…sao lại xuất hiện vết rạn nứt thế này? bằng mọi giá ta phải sửa chữa…” Ải Nhân tộc trưởng rơi lệ đầy mặt vuốt ve đôi găng…
Hận không thể chuyển dời vết nứt trên đó sang thân thể mình…
“Tiểu tử, ngươi làm sao hỏng nó rồi? thật phung phí của trời mà…” Ải Nhân tộc trưởng trừng mắt nhìn Lạc Nam…
“Ta từ khi phát hiện nó đã là như vậy…” Lạc Nam chỉ có thể nói dối…cũng không thể bảo vì ta đem nó ra đỡ Tam Sắc Lôi Kiếp đi chứ…
Chỉ sợ tên này sẽ lập tức lao đến cắn người…
“Quả nhiên là như vậy…thời đại này hầu như đã không người có thể phá hỏng Chân Cấp Cực Phẩm…” Ải Nhân tộc trưởng đồng tình với lời nói của Lạc Nam…
“Không biết tiền bối có thể nâng cấp Quyền Trượng cùng sửa chữa đôi găng tay này cho ta không?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi…
Sửa chửa và Luyện Chế là hai chuyện khác nhau…với cấp bậc Luyện Khí của tên này nhất định có thể sửa được Phách Thiên Già Thủ…
“Không thành vấn đề…bất quá ta có một điều kiện…” Ải Nhân tộc trưởng mê đắm quan sát đôi găng tay chắc nịch nói…
“Không biết là điều kiện gì?” Lạc Nam tò mò hỏi…
“Ta cần nghiên cứu Đôi Găng đến khi đột phá cấp bậc đến Bát Cấp Viên Mãn thì thôi…” Ải Nhân tộc trưởng ánh mắt trở nên nóng rực, bị kẹt ở đẳng cấp này hơn ngàn năm, hắn đã không kịp chờ đợi…đây có thể nói là cơ hội ngàn năm có một a…
“Không biết tiền bối cần thời gian bao lâu để đột phá?” Lạc Nam hơi cau mày…bởi hắn không thể ở mãi Ải Nhân tộc chờ đợi được…
“Ta không dám chắc thời gian cụ thể…bất quá sẽ không quá lâu, tích xúc hơn nghìn năm cho ta tự tin như vậy…” Ải Nhân tộc trưởng vỗ vỗ lòng ngực…
Tu vi Luyện Khí của hắn cao thâm nhất tinh cầu, đã không người có thể dạy dỗ, vì thế mới bị kẹt mãi không thể tiến bộ…
Nhưng có Phách Thiên Già Thủ để tham khảo, tin chắc sẽ đạt được thành tựu…
Đối với thiên phú Luyện Khí của mình, Ải Nhân Tộc trưởng rất tự tin…thậm chí hắn còn suy đoán, nếu mình thành công sửa chữa đôi găng tay này, nói không chừng có thể lập tức đột phá…
Ải Nhân tộc trưởng không hề sinh ra tham niệm với Phách Thiên Già Thủ, bởi vì đôi găng tay không phải dạng vũ khí hắn yêu thích…nếu thành công đột phá, hắn lập tức sẽ bằng mọi giá nâng cấp Thương Lôi Chiến Phủ lên…
Lạc Nam trầm ngâm đôi chút, bắt gặp ánh mắt của Ái Tâm có phần chờ mong, cuối cùng đắn đo suy tính mở miệng:
“Tối đa bốn tháng…ta có thể để tiền bối nghiên cứu Phách Thiên Gà Thủ nhiều nhất bốn tháng nữa…”
Còn gần hai tháng là sinh nhật Tinh Linh Nữ Vương, sau khi đạt được Nhân Sâm Triệu Năm, Lạc Nam không muốn ở lại Hải Châu quá lâu…cùng lắm là gấp đôi thời gian nữa mà thôi…
Vì Nguyệt Kỳ và sư phụ…hắn phải chờ đợi…
“Không thành vấn đề…bốn tháng đã đầy đủ…” Ải Nhân tộc trưởng âm thầm suy tính một thoáng, cuối cùng gật đầu chắc nịch…
“Trong thời gian chờ đợi công tử và tỷ tỷ có thể ở lại Ải Nhân Tộc làm khách, hoặc tự do đi lại…đến thời hạn quay lại nhận hàng là được…” Ái Tâm trong lòng âm thầm vui mừng, cười rạng rỡ như hoa tulip…
Nàng không ngờ lần này mang Lạc Nam trở về, lại tạo cơ hội hiếm có cho sư phụ có thể đột phá…
Ải Nhân tộc trưởng lúc này mới nghiêm túc quan sát Lôi Đình Quyền Trượng, nhìn Lạc Nam mở miệng nói:
“Nguyên liệu nâng cấp Quyền Trượng ta có thể thay tiểu tử ngươi chuẩn bị, bất quá còn thiếu một thứ ngươi phải tự mình đi lấy rồi, Ải Nhân Đảo vừa vặn hết thứ này…”
“Không biết tiền bối cần thêm thứ gì?” Lạc Nam ngưng giọng hỏi…
“Một khối Kim Cương Khoáng…thứ này dùng để rèn đúc phần thân của Quyền Trượng…” Ải Nhân tộc trưởng gật gù…
Lạc Nam bừng tĩnh đại ngộ, Kim Nhi cũng từng yêu cầu hắn tìm thứ này…cứ tưởng trên Ải Nhân Đảo sẽ có sẳn, nào ngờ rốt cuộc cũng phải đi tìm…
Bất quá trong rất nhiều nguyên liệu, chỉ cần bổ sung một thứ đã rất tốt rồi…
“Nếu ta nhớ không lầm…trên tay lão già Ái gia kia vẫn còn một khối…” Ải Nhân tộc trưởng ý vị thâm trường liếc sang Ái Tâm…
“Không sai, trong tay gia gia quả thật còn một khối Kim Cương Khoáng, ta có thể thay công tử quay về lấy…” Ái Tâm nhìn Lạc Nam từ tốn nói...
Lạc Nam giúp sư phụ có cơ hội đột phá Bát Cấp Viên Mãn, nàng không có lý do gì từ chối giúp hắn…
“Như vậy sao được? để phu quân đi cùng muội một chuyến đi…sẳn tiện trao đổi với Ái gia gia, nếu không quá thiệt thòi cho hắn…” Lạc Nam chưa kịp mở miệng, Cơ Nhã đã thay hắn nói ra lời trong lòng…
Đây là chuyện riêng của hắn, nếu để Ái Tâm một mình chủ động như vậy cũng quá mất phong độ…
Ái Tâm nhíu mày trầm tư, nghĩ tới nghĩ lui thấy Cơ Nhã đề nghị khá hợp lý, cuối cùng gật đầu đồng ý:
“Hôm nay di chuyển có phần mệt mỏi, công tử và tỷ tỷ tại Ải Nhân Tộc nghỉ ngơi một đêm, ngày mai chúng ta xuất phát…”