TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 908: Một Mệnh Lệnh

- Các con nghỉ ngơi đi, để ba ngẫm lại cái đã.

La Phong nói.

Huynh đệ La Bình, La Hải nhìn nhau, rồi ngoan ngoãn thối lui, chỉ còn cha mẹ Từ Hân La Phong lại.

Hai huynh đệ vừa ra ngoài, La Bình liền không kìm được nói:

- Nhị đệ, việc này ngươi nói cho ba làm gì? Ba trên sáu ngàn năm qua trải qua kiếp nạn sinh tử, bây giờ mới an toàn trở về. Ngươi lại nói việc này, không phải thuần túy làm cha khó chịu sao? Chẳng lẽ ngươi không biết đám di dân đó có hậu trường đáng sợ như thế nào à?

- Ta, ta… ta cũng chỉ vì giận quá thôi mà.

La Hải nhỏ giọng.

- Giận quá? Ngươi bao nhiêu năm qua mới trở về Địa Cầu vài lần? Một mạch lang bạt bên ngoài. Ngươi bây giờ là Giới Chủ, lại có ba chuẩn bị cho ngươi nhiều bí pháp bảo vật, đương nhiên là cường đại. Hơn nữa cha mẹ vì đảm bảo an toàn cho ngươi, còn cho ngươi dẫn theo một sinh mạng thực vật Bất Hủ hộ thân. Không nói chuyện thực lực của ngươi, lúc ngươi lang bạt bên ngoài, với thân phận ngươi, những cường giả các ai ai dám trêu vào ngươi? Ngươi tùy ý tiêu sái quen rồi, không biết chịu khổ là gì! Nhưng ba khác ngươi, ba là cột trụ của La gia chúng ta, là cột trụ người Địa Cầu chúng ta! Nơi đầu sóng ngọn gió, bị người ta ghen ghét. Trong vũ trụ càng bị đám cường đại ngoại tộc muốn gϊếŧ. Ai nấy đều muốn ám sát ba. Ba lang bạt bên ngoài, luôn luôn mạo hiểm bên bờ sinh tử! Về nhà, ngươi còn không cho ba an tâm? Không phải chỉ là bị bắt nạt một chút sao? Địa Cầu chúng ta bị bắt nạt, cứ ẩn nhẫn rồi cũng qua thôi. Chỉ cần ba thực lực càng ngày càng mạnh, đám di dân ngoài hành tinh ấy tự nhiên sẽ khϊếp đảm. Lần này ba vượt qua Nguyên Thủy Thông Thiên Sơn cấp Giới Chủ, những di dân ngoài hành tinh ấy rõ ràng thu liễm đi rất nhiều. Chỉ cần nhẫn, nhẫn đến lúc ba trở thành một siêu tồn tại trong vũ trụ. Tất cả những phiền phức sẽ biến mất.

La Bình nhìn đệ đệ mình

- Chúng ta là thân nhân, đừng để ba chịu phiền phức nữa, ba đã rất mệt mỏi rồi.

- Ừm.

La Hải cũng vẻ hối hận.

- Ta, ta chỉ là không quen nhìn

- Ai mà quen được chứ?

La Bình lắc đầu.

- Bản chất của thế giới vốn là như thế này. Ai nắm đấm to thì người đó mạnh! Những di dân ấy có rất nhiều người có hậu trường mạnh đáng sợ. Nghe nói liên quan tới tầng cao nhất của công ty Vũ Trụ Giả Định, Vũ Trường Cự Phủ! Đó là tầng cao nhất đấy! Những đệ tử quyền quý đó cần gì phải coi trọng chúng ta? Họ cũng chỉ đề phòng những nhân vật như ba thôi.

- Ừm.

La Hải gật đầu.

- Đợi, đợi khi ba trở thành siêu tồn tại, đám đạo chích ấy sẽ toàn bộ quy củ cả.

La Bình cảm thán. Hắn cũng không hy vọng ba mình có biện pháp gì.

Có câu diêm vương dễ gần, tiểu quỷ khó đối phó.

Những nhân vật vĩ đại cao cao tại thượng, tồn tại vĩnh hằng tuế nguyệt, gia tộc trải qua vô số đời, đám đời sau gia tộc có mấy ai có thể gặp được người sáng lập gia tộc họ? Còn nhân vật như Vũ Trụ Chi Chủ? Mặc dù chưa thấy qua, nhưng sự kiêu ngạo trong lòng vẫn có. Tựa như người La gia, cũng vì có La Phong, ra ngoài tự nhiên có một luồng ngạo khí, họ kiêu ngạo vì có La Phong.

Còn những người sáng lập gia tộc ấy là Vũ Trụ Chi Chủ, có thể dễ dàng tưởng tượng ra ngạo khí của họ.

Hơn nữa trên Địa Cầu cũng có một đám đệ tử quyền quý!

Ở giữa Thái Bình Dương, trong tòa Phù Không Thành khổng lồ.

- La Phong là cái thá gì!

Nam tử giáp xanh có hai cánh ngồi trên vương tọa, tựa vào tay vịn, trong mắt hung quang lóe lên.

- Chủ nhân, đừng nóng.

Một nữ tử chỉ mặc một tầng sa mỏng, thân thể uyển chuyển như ẩn như hiện, tóc tím cười cười đi tới.

- La Phong là thân truyền đệ tử của Hỗn Độn Thành Chủ, có ngạo khí cũng là việc bình thường. Nhưng hắn có kiêu ngạo mấy cũng không làm chúng ta được. Nhiều di dân chúng ta tới Phù Không Thành, phần lớn đến từ ngũ đại thế lực, cũng có vài người là đệ tử trong gia tộc của Vũ Trụ Chi Chủ. Mặc dù đều chỉ là hậu bối trong gia tộc, nhưng cũng không phải là loại mà La Phong có thể trêu vào.

- Ừm.

Nam tử giáp xanh khẽ mỉm cười, lập tức ngoắc tay một cái. Nữ tử tóc tím liền bay qua, luồn vào trong lòng hắn, lúc này đang muốn truy hoan ngay trong đại điện.

Đột nhiên một thanh âm truyền đến:

- Tiệt Ly Vương!

- Hả?

Nam tử giáp xanh nhướng mày nhìn ra ngoài, rồi buông cô gái trong lòng ra, hơi bất mãn nói:

-… Phượng Thần Vương, ngươi tới chỗ ta có việc gì?

Nam tử trung niên bốn tay ' Phượng Thần Vương" từ ngoài đi vào. Phượng Thần Vương vừa bước vào đại điện, đã cất tiếng ầm ầm:

- Tiệt Ly Vương, bất luận làm sao, La Phong cũng chính là người của công ty Vũ Trụ Giả Định ta, lại là thân truyền đệ tử của Hỗn Độn Thành Chủ, ngươi cũng đừng quá đáng mà chọc vào tai vạ, ngươi cũng không gánh nổi đâu?

- Ta không tin hắn dám chọc vào ta!

Tiệt Ly Vương đứng bật dậy.

- Hừ.

Phượng Thần Vương lạnh lùng nhìn hắn

-… Tiệt Ly Vương, ngươi thanh tỉnh một chút đi. Ngươi và ta mặc dù đều là hậu duệ của Vũ Trụ Chi Chủ, nhưng gia tộc ta và ngươi trải qua tỷ tỷ năm sinh sôi, số lượng tộc nhân cũng phải ức ức. Ngươi và ta mặc dù đều là Bất Hủ cấp phong Vương, xem như tinh anh trong gia tộc, nhưng nếu là tinh anh chính thức, cũng sẽ không bị an bài tới giữ Địa Cầu, thủ hộ cho một đám đàn bà trẻ con!

Tiệt Ly Vương sững sờ.

- Ta hỏi ngươi, ngươi gặp thủy tổ gia tộc ngươi Hư Kim Chi Chủ chưa?

Phượng Thần Vương hỏi.

Tiệt Ly Vương trông mặt rất khó chịu.

- Ta cũng chưa thấy thủy tổ gia tộc ta bao giờ.

Phượng Thần Vương thở dài.

- Đối với nhân vật tồn tại vĩnh hằng như Vũ Trụ Chi Chủ, tộc nhân nối dõi cũng không thể đếm hết, chúng ta là cái thá gì? Do đó có đôi khi cũng nên cúi đầu một chút.

- Nhưng đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân. Đám di dân chúng ta cũng được xem là tinh anh gia tộc, lại đại biểu thể diện cho các Vũ Trụ Chi Chủ, ai cũng không dám làm bậy.

Phượng Thần Vương nói:

- Nhưng ngươi cũng không thể quá kiêu ngạo, đối với người Địa Cầu khác thì thôi, còn đối với La Phong, chúng ta nên nể mặt một chút. Như khiêu khích lúc trước là rất không đáng. Ai chẳng biết bộ dáng La Phong như thế nào? Ngươi còn cố ý bảo hắn báo thân phận, khiêu khích này chỉ liếc mắt là đã nhìn thấu rồi.

- Đừng nói nữa.

Tiệt Ly Vương trông mặt rất khó chịu.

- Không phải chỉ là một La Phong thôi sao? Bây giờ chỉ là Giới Chủ thôi, ta không tin hắn có thể trở nên mạnh hơn! Con đường cường giả đâu dễ như vậy? Mỗi một bước đều tràn ngập nguy cơ. Hắn càng biểu hiện lợi hại, những ngoại tộc lại càng muốn gϊếŧ hắn nhanh hơn! Không nói chuyện này nhiều, chỉ cần cảm ngộ quy luật trở thành Vũ Trụ Tôn Giả cũng đã khó khăn vô cùng! Cho dù là thân truyền đệ tử của Hỗn Độn Thành Chủ, cũng có rất nhiều người không thể trở thành Vũ Trụ Tôn Giả!

- Ngươi cũng đừng làm phiền ta. Còn không bằng vì La Phong và ngươi đều là người của công ty Vũ Trụ Giả Định, ngươi giúp nói với hắn đi.

- Hừ.

Phượng Thần Vương nghe mà biến sắc, lúc này quay đầu bước đi, ly khai khỏi đại điện.

Tiệt Ly Vương nhìn cảnh này hừ lạnh một tiếng.

"Người Địa Cầu kiêu ngạo." Tiệt Ly Vương xuyên qua đại điện nhìn vào vô tận hư không, cũng thấy ở một nơi rất xa, trên vùng lục địa, đầy những cư dân người Địa Cầu." Cho dù sau lưng các ngươi có La Phong, vẫn thể thay đổi được huyết thống đê tiện của các ngươi. Đợi La Phong mà ngã xuống, ta muốn xem hình dáng tuyệt vọng của các ngươi như thế nào. Đến lúc đó, có khi sẽ có biện pháp buộc các ngươi biến khỏi Địa Cầu!"

"La Phong?"

"Ta muốn xem ngươi đắc ý tới bao lâu. " Tiệt Ly Vương vô cùng căm giận. Trong gia tộc hắn không được trọng thị, hắn vẫn luôn rất bực mình. Còn La Phong lại hào quang chói mắt. Khi vừa nghĩ tới việc so sánh, hắn tự nhiên cảm thấy La Phong rất khó ưa, chỉ thấy tương lai La Phong sẽ bi thảm như thế nào.

Vũ Trụ Giả Định, bầu trời Lôi Đình đảo, trong cung điện tràn ngập khí lưu.

La Phong đang cung kính tiến vào trong đại điện.

- Sư phụ.

La Phong cung kính hành lễ.

- Có việc gì à?

Thanh âm Hỗn Độn Thành Chủ truyền đến.

- Đệ tử có một chuyện cầu sư phụ.

La Phong cung kính nói.

Sâu trong khí lưu chợt có một bóng người bước ra, đây là Hỗn Độn Thành Chủ một thân kim bào:

- Ngươi tới chiến trường ngoài tinh vực trải qua không ít nguy hiểm, cũng không ít lần gặp phiền phức, nhưng chưa bao giờ tới cầu ta. Trong lòng ngươi rõ ràng không thích xin người khác giúp đỡ. Nói đi, tới tìm ta có chuyện gì?

Hỗn Độn Thành Chủ trở nên coi trọng La Phong hơn rất nhiều. Từ khi La Phong bộc phát, có thể dễ dàng gϊếŧ chết phong Vương cực hạn, thậm chí giao thủ với Hắc Thế Vương, cũng làm Hỗn Độn Thành Chủ hiểu được…

Đệ tử mình còn giấu diếm một cái gì đó! Nếu không, một Giới Chủ, cho dù ý thức và ý chí nghịch thiên, cho dù có Tướng Giáp, cho dù cảm ngộ quy luật đạt tới tầng 20, cũng không thể dễ dàng gϊếŧ chết cường giả phong Vương cực hạn! Càng rất khó giao thủ với Hắc Thế Vương mà chỉ rơi xuống thế hạ phong. Đệ tử giấu diếm nhưng Hỗn Độn Thành Chủ không phiền lòng chút nào. Mọi người có tư tâm, đều có chút bí mật không muốn nói. Hắn cũng thông cảm với việc này.

Hắn cũng hiểu được, thành tựu tương lai của La Phong có thể sẽ rất kinh người. Vì vậy hắn cũng giúp cho La Phong thu thập một cục diện rắm rối, cho La Phong thêm một thân phận của Đao Hà Vương.

- Việc là như thế này. Đệ tử lần này về quê hương Địa Cầu, xảy ra chút việc, làm đệ tử hiểu được, những di dân tinh cầu khác và nguyên cư dân Địa Cầu ta xảy ra mâu thuẫn khó có thể hòa giải.

La Phong cung kính nói:

- Đệ tử cũng không thể làm gì được, do đó tới cầu sư phụ.

Cầu, thì nói là cầu.

Nói một cách quang minh chính đại! Hỗn Độn Thành Chủ với thân phận bực này ngược lại sẽ không tức giận. Nếu đi vòng vo, ngược lại sẽ không có hiệu quả tốt.

- Việc nhỏ như thế này thôi à? Đúng vậy, những di dân ấy phần lớn đến từ nhiều gia tộc cường đại. Ngươi cũng không dễ đối phó với họ. Như vậy đi. Ta sẽ ra một mệnh lệnh là xong.

Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.

- Ta biết ngươi coi trọng thân nhân quê nhà. Những nỗi lo lắng như vậy ta sẽ giúp ngươi giải quyết. Ngươi cũng đừng phiền não bất kỳ việc gì khác. Trở thành cường giả mới là việc ngươi phải làm!

- Dạ, sư phụ, đệ tử sẽ đem hết toàn lực.

La Phong vô cùng mừng rỡ. Sư phụ thật sự đã đáp ứng vô cùng đơn giản.

- Đi đi.

Hỗn Độn Thành Chủ gật đầu.

La Phong cung kính hành lễ, sau đó thối lui.

Hỗn Độn Thành Chủ nhìn theo đệ tử rời đi, nở nụ cười.

Đệ tử này trước nay không cầu sư phụ, bây giờ rốt cục tới cầu, lại là loại việc nhỏ này.

"Luôn luôn nhớ tới quê nhà thân nhân. Loại tâm tính này, chỉ cần tộc nhân loại ta đối đãi hắn tốt, hắn tự nhiên cũng sẽ luôn luôn trung thành chiến đấu cho tộc nhân loại ta. " Hỗn Độn Thành Chủ khẽ gật đầu

Trong những siêu cường giả cũng có vài người bạc bẽo. Một khi phát triển, sẽ chỉ lo cho mình, mà không để ý tới nguy hiểm của tộc quần.

Như Diễm Thần Tộc trong lịch sử, Diễm Đế, vốn cũng là tộc nhân loại, cuối cùng hắn dẫn cả Diễm Thần Tộc thoát ly tộc nhân loại, làm bá chủ một phương. Việc này cũng làm những tồn tại đỉnh cao tộc nhân loại rất tức giận. Nhưng một là vì thực lực Diễm Đế đích xác rất đáng sợ, thứ hai là sau lưng hắn còn có Đại Năng Giả ngoại tộc đáng sợ, do đó tộc nhân loại cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Một buổi sau, một mệnh lệnh đã tới thần điện thủ hộ Địa Cầu. Lệnh cũng được gửi tới tầng quản lý di dân Địa Cầu và tầng quản lý nguyên cư dân Địa Cầu.

Mệnh lệnh rất đơn giản

Từ ngày có lệnh này, cấm di dân đặt chân tới khu vực cũng như không phận lục địa. Nguyên cư dân Địa Cầu cấm đặt chân tới khu vực hải dương và không phận tương ứng. Ai làm trái… chết!

- Cái gì!

Nam tử giáp xanh "Tiệt Ly Vương" đang cùng mỹ cơ cười đùa vừa nhận được lệnh này, nhất thời gầm lên.

----- o O o -----

| Tải iWin