TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cự Long Thức Tỉnh
Chương 473

Chương 473

“Cậu Lục, đã đến lúc đưa đầu rồng quay lại phòng trưng bày rồi. Lát nữa các vị khách sẽ tới tham quan”, Vân Thắng Quốc nói.

Lục Hi gật đầu: “Ừ, mấy người đi trước đi, tôi vệ sinh cá nhân rồi đến sau, đừng lo lắng, cứ làm như bình thường thôi, tôi sẽ canh chừng trong bóng tối, có chuyện gì tôi sẽ giải quyết”.

Vân Thắng Quốc nghe vậy thì cười nói: “Vậy thì cảm ơn cậu Lục quá”.

Mà Thạch Kế Đông thì vẫn nhìn Lục Hi với ánh mắt kinh ngạc vô cùng, bất kể là từ hôm qua lúc tìm được đầu rồng hay là sự tôn kính của Vân Thắng Quốc với Lục Hi, Thạch Kế Đông đều cảm thấy Lục Hi tràn ngập cảm giác thần bí.

Lúc này, Vân Thắng Quốc vung tay lên. Nhân viên đeo bao tay trắng đau xót bê đầu rồng từ trên giường lên, đặt vào khay rồi rời đi dưới sự hộ tống của đội lính đặc chủng. Mà Vân Thắng Quốc cùng Thạch Kế Đông cũng chào tạm biệt, hôm nay bọn họ rất bận.

Lục Hi rửa mặt xong thì lảo đảo đi vào sân trước khu trưng bày.

Lúc này, đã có khách lục tục tiến vào tham quan. Lục Hi còn đang lảo đảo thì bỗng nhiên nghe được một tiếng nói: “Ê, sao anh lại trà trộn vào đây được?”

Lục Hi nhìn sang, còn không phải là hai ông cháu anh gặp phải trên tàu cao tốc đó à.

“Làm sao, tôi thì không được vào à?”, Lục Hi khó chịu nói.

“Hôm nay chỉ những người nhận được thiệp mời điện tử thì mới được vào thôi, tôi nghi ngờ anh không có tư cách này”, cô gái kiêu ngạo nói.

Lục hi cười khẩy: “Tôi không nhận được thiệp mời nhưng tôi vẫn vào đây rồi, cô có ý kiến à?”

Cô gái sầm mặt xuống, lúc này, ông nội Hạ Nguyên Phi của cô ta lên tiếng: “Thôi, Huyên Huyên, đừng có chấp loại người này. Ông và viện trưởng Thạch là bạn cũ, lát nữa thông báo với ông ta là được”.

Cô ta lúc này mới hừ lạnh một câu, đi theo ông nội.

Lục Hi lắc đầu, trong lòng thở dài, người làm công tác văn hóa mà cũng khinh người như vậy sao, thật là hết nói nổi.

Ngay sau đó, Lục Hi lại bắt đầu đi loanh quanh, nhưng thần thức của anh đã định vị chặt chẽ đầu rồng. Chỉ cần nơi nào có dị động thì anh có thể đuổi tới trong nháy mắt.

Lượng khách tới ngày một đông, đều là nhân sĩ có danh vọng trong giới văn hóa trong nước và một vài nhân sĩ ái quốc có địa vị. Những người này ra vào liên tục các phòng trưng bày, tán thưởng viện bảo tàng này.

Mà đến 10 giờ đúng, mọi người sôi nổi đi vào phòng trưng bày số 1 dưới sự chỉ dẫn của nhân viên bảo tàng, bắt đầu tham quan.

Lục Hi thì đứng đó không xa yên lặng cảm nhận mọi thứ.

Lúc này, thần thức còn tiện hơn thị giác nhiều lắm. Mọi thứ trong phòng trưng bày số 1 đều hiện lên trong đầu anh.

Nhưng cho đến lúc này rồi mà Lục Hi vẫn chưa cảm nhận điều gì bất thường, nên không khỏi thấy kỳ lạ.

Theo lý thuyết, kẻ trộm kia đêm qua chưa đưa đầu rồng ra ngoài được mà lựa chọn giấu đi, hôm nay biết đầu rồng xuất hiện thì chắc chắn sẽ tò mò đến xem.

Nếu kẻ này giống như anh thì Lục Hi chắc chắn có thể cảm nhận ra khí tức. Nhưng cho đến giờ mà anh vẫn chưa phát hiện ra một ai kỳ lạ.

Nhưng anh cũng không vội lắm, đối phương có thể trộm đi đầu rồng thì chắc chắn sẽ có hành động về sau, cứ kiên nhẫn chờ đợi là được.

| Tải iWin