TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cự Long Thức Tỉnh
Chương 536

Chương 536

Lục Hi gật đầu, anh sải bước vào bên trong.

Đám người ở phía sau Hoắc Hướng Anh nhìn thấy người mà ông ta chờ lại là một thanh niên, hơn nữa còn cung kính như vậy, bọn họ cũng giật mình, khom người hành lễ theo.

Lục Hi tùy tiện bước lên trước, anh vào trong đình nghỉ mát, ngồi xuống vị trí của Hoắc Hướng Anh, đồng thời chỉ Trương Ngọc Kỳ vào vị trí bên cạnh mình, ra hiệu bảo cô cũng ngồi xuống.

Nhưng Trương Ngọc Kỳ nhìn thấy nhiều người khí thế phi phàm như vậy, cô ta nào dám tùy tiện giống như Lục Hi. Cô ta bứt rứt đứng ở đó, có chút lúng túng.

Lúc này, Hoắc Hướng Anh đi tới, ông ta thấy vậy liền vội vàng nói: “Cô gái này, mời ngồi, có tôi ở đây, cô không cần câu nệ bất cứ thứ gì”.

Lục Hi kéo ống tay áo Trương Ngọc Kỳ ép cô ta ngồi xuống, sau đó anh cười nói: “Giới thiệu với cô, người này chính là ông Hoắc Hướng Anh. Còn đây là cô Trương Ngọc Kỳ”.

Trương Ngọc Kỳ vừa nghe xong liền kinh ngạc, cái tên nhãi thích khoác lác này lẽ nào thật sự quen biết nhân vật như Hoắc Hướng Anh?

Dù thế nào cô cũng có chút không tin.

Lúc này, Hoắc Hướng Anh vừa nghe Lục Hi giới thiệu cô ta, ông ta vội vàng bước lên trước chìa tay mình ra và nhiệt tình nói: “Cô Trương Ngọc Kỳ, rất vui được gặp mặt”.

Thật ra ông ta không quen Trương Ngọc Kỳ, chỉ là mỗi người bên cạnh Lục Hi đều đáng được tôn trọng. Vì vậy, lời nói khách sáo là vô cùng cần thiết.

“Ông chính là ông Hoắc Hướng Anh?”

Trương Ngọc Kỳ không thể tin được, cô ta chìa tay ra nhẹ nhàng bắt tay với Hoắc Hướng Anh.

Hoắc Hướng Anh cười nói: “Chính là tôi”.

Bây giờ Trương Ngọc Kỳ đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, một người tuổi tác lớn như Hoắc Hướng Anh không thể nào nói đùa với cô ta, hơn nữa những người này vừa nhìn liền thấy đều có khí thế phi phàm, chắc chắn không nhầm.

Trương Ngọc Kỳ vẫn còn đang khϊếp sợ, lúc này Lục Hi nói: “Mọi người cũng ngồi đi, có chút chuyện muốn nói với ông”.

Hoắc Hước Anh vội vàng đồng ý, ông ta ra hiệu cho một đám ông lớn ngồi xuống, còn mình thì ngồi bên cạnh Lục Hi, làm ra vẻ lắng nghe.

Lục Hi nhíu mày nói: “Ông gọi ba người Thần Hi Quân, Nhan Phi Hoa và Vương Bỉnh Lâm qua đây, tôi có lời muốn nói”.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Khang Hiểu Vũ và Phùng Nham lại lần nữa thấy chấn động, tên ẻo lả này hóa ra lợi hại đến thế sao?

Lúc này đây, Khang Hiểu Vũ hối hận đến xanh cả ruột. Nếu biết trước sẽ có cục diện này, đánh chết hắn cũng không phủi sạch quan hệ với Giai Mỹ.

Phải biết rằng, với tư cách là tổng giám đốc của Giai Mỹ tại Cảng Đài, mức lương hàng năm của hắn ta đã đạt mức hai triệu tệ, công ty chuẩn bị sẵn siêu xe, vệ sĩ, phòng ốc, đãi ngộ ưu ái đến mức chẳng có ai đủ đẳng cấp chơi cùng. Công việc này chắc chắn không thể có nhiều, ngày ngày hắn sống trong xa hoa và hưởng lạc, ngày tháng tiêu sái biết bao.

Thế nhưng bây giờ công việc này chẳng còn liên quan gì tới hắn ta nữa, vả lại, với thái độ ban nãy của hắn ta, nếu Lục Hi muốn truy cứu tới cùng, chỉ cần một câu của anh thôi, chắc hắn ta không còn một mảnh vụn.

Mỗi một người ở nơi này đều là sự tồn tại như đao phủ, muốn hắn ta chết, chắc có đến hàng vạn phương pháp.

| Tải iWin