TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 3450

CHương 3450:

“Anh đừng hiểu lầm, em chỉ, em chỉ đang…

Thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, Tư Mộ Hàn có lòng tốt giúp cô tiếp lời: “Kể sự thật”

“Đúng, em chỉ đang kể lại sự thật…

Tư Mộ Hàn! Anh mà còn nói nữa thì tự mình lau người đi, em không tiếp được!” Nói xong, cô vung tay ném khăn mặt vào lồ ng ngực của Tư Mộ Hàn, chạy trối chết như ma đuổi.

Cửa vừa hé, cô liền dựa vào tường, nhìn gương mặt đỏ bừng trong gương, trong mắt đầy sắc xuân, càng thêm phần thẹn thùng.

Vất thương trên người Tư Mộ Hàn rất nghiêm trọng, việc như lau người nhất định không thể tự mình làm được, anh lại là một người không chịu thua kém, lâu như vậy không trở về, sợ là anh sẽ tự mình cậy mạnh. Chờ cho đến khi sắc đỏ trên mặt phai đi, cô mới ôm mặt đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Còn người trong phòng kia, trong một giây Nguyễn Tri Hạ đi ra ngoài, nụ cười liền rạng rỡ trên mặt, nhìn cửa còn chưa đóng kỹ, sao anh không biết trong đầu cô ngốc kia đang suy nghĩ cái gì, cũng không có ý định xê dịch chiếc khăn mặt trên người mình, nhắm hai mắt cứ như vậy dựa vào giường.

“Đồ ngốc, sao lại đáng yêu như vậy, sao anh lại thích em như thế…”

Giọng nói trầm thấp, lời tâm tình cực kỳ dễ nghe.

Mười mấy phút sau, Nguyễn Tri Hạ chật vật giúp anh lau qua người một lượt, thay cho anh bộ quần áo thoải mái, rồi mới lau mồ hôi trên trán, cuối cùng thở dài một hơi, xem ra vẫn cần tìm y tá riêng, nếu không hơi nóng hay bị Tư Mộ Hàn trêu chọc, Nguyễn Tri Hạ thấy chóng mặt ngồi ở bên cạnh.

Mọi thứ đều thu dọn xong, trời cũng đã khuya lắm rồi, nhưng cô không buồn ngủ, trên mặt còn mang theo nụ cười ngây ngô.

Tư Mộ Hàn bị bộ dạng ngốc nghếch này của cô chọc cười, xoa đầu cô nói: ‘Một ngày một đêm chưa được nghỉ ngơi đầy đủ rồi nhỉ! Tranh thủ ngủ đi, ban ngày anh nghĩ ngơi cũng đủ rồi, không cần đợi anh!” Vẻ mệt mỏi trên mặt cô không giấu được, hốc mắt xanh đen một mảng lớn, nhìn mà tim anh đau không chịu nổi, vội vàng giục cô nhanh đi nghỉ ngơi.

Hai người còn đang giằng co, Nguyễn Tri Hạ nghĩ chờ Tư Mộ Hàn ngủ rồi mới đi nghỉ ngơi, đang định nói gì thì liền nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đi về phía này.

ông cụ Chánh chống gậy, quản gia Sơn ở một bên đỡ, Nguyễn Kiến Định đi theo phía sau.

“Ông tới rồi ạ”

Nguyễn Tri Hạ mau chóng đi lên trước chào hỏi, sau đó nhìn về phía Nguyễn Kiến Định, cười với anh, lặng lẽ gọi: “Anh trail”

“Ừm, ông tới thăm Mộ Hàn”

ông cụ Chánh luôn lạnh lùng với Nguyễn Tri Hạ, hôm nay ngược lại nói nhiều hơn mấy chữ, điều này khiến Nguyễn Tri Hạ có chút không được tự nhiên, có điều ông cụ còn chưa kịp nói gì, đã bị Tư Mộ Hàn ngắt lời.

“Ông nội, đêm hôm khuya khoắt, ông tới đây làm gì? Quản công ty vất vả, nên nghỉ ngơi cho tốt.”

ông cụ Chánh lắc đầu, ngồi xuống một bên ghế sô pha, đưa gậy cho quản gia Sơn, nụ cười trên mặt và vẻ nhẹ nhõm nháy mắt không thấy đâu nữa, để lại vẻ rã rời và phiền lòng.

“Mấy lão gìa kia cháu chuẩn bị xử lý thế nào? Khi ông hỏi tới, bác sĩ nói tối thiểu phải nằm viện nửa tháng mới có thể về nhà tịnh dưỡng, với cả cho dù xuất viện, tốt nhất là nghỉ ngơi thật nhiều, không được làm việc.”

Như vậy tính ra ít nhất một tháng sau mới có thể xuất hiện ở tập đoàn Sunrise, trong khoảng thời gian này, vốn lòng người đã hoang mang, nếu tiếp tục như vậy, Sunrise xảy ra vấn đề cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Người đứng sau tính toán rất chuẩn, trong thời gian ngắn Sunrise không làm nên sóng gió gì được.

“Nửa tháng sau có thể xử lý chuyện đơn giản rồi, chỉ là không được tới công ty, những việc này không thành vấn đề, bây giờ chủ yếu là tìm được chứng cứ, cháu nghi ngờ tai nạn xe cô là do Dương Minh Hạo làm”

| Tải iWin