TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 3892

Chương 3892:

Nếu như điều anh nói là sự thật thì bây giờ tôi lập tức sẽ trở vê!” Người phụ nữ cúi đầu và hét lên một tiếng, cô ta ôm điện thoại di động rồi rống lên, giọng nói tràn đầy phấn khích và không thể chờ đợi được nữa.

Đương nhiên, tôi cũng nên cho cô một đáp án, đã kéo đã nhiều năm như vậy rồi, rất xin lỗi.” Nguyễn Kiến Định thấp giọng nở nụ cười và nói một câu.

“Chờ anh đến đón tôi, bây giờ tôi sẽ trở vê!”

“Đi đường cẩn thận, tôi sẽ cho người tới đón anh, khi nào tới nơi hãy gọi điện cho tôi.” Nguyễn Kiến Định dặn dò hai câu rồi cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, hai tay cầm điện thoại, anh ta ngây người ngồi trên giường hơn nửa tiếng đồng hồ mới từ từ lấy lại tinh thần, lặng lẽ tự mình dọn dẹp sạch sẽ, sau khi chỉnh đốn lại cảm xúc thì đến công ty giống như là thường ngày.

Sau khi trải qua việc ngủ trong văn phòng cả ngày hôm trước, ngày thứ hai Nguyễn Tri Hạ nói kiểu gì cô cũng sẽ không ra ngoài với Tư Mộ Hàn, cuối cùng cả hai người đều lùi lại một bước, Tư Mộ Hàn đi trước, chờ đến lúc Nguyễn Tri Hạ dậy thì để lái xe đưa cô đến.

Chờ đến lúc sau khi Tư Mộ Hàn đã đi, đi cẩn thận từng bước một, Nguyễn Tri Hạ ngã người xuống giường một tiếng “bịch”, mồm lẩm bẩm vài câu, híp mắt nhìn điện thoại một lát mới nhịn được nôn mửa, rất nhanh sau đó lại ngủ thiếp đi. Bên kia, ngay khi Tư Mộ Hàn vừa đến công ty, trợ lý đã cầm tài liệu đi theo anh, trên đầu anh ta đổ mồ hội, bộ dạng trông giống như là vừa mới chạy bộ xong.

“Chủ tịch, những gì anh đoán trước đều không sai. Một đám người của Tần Văn Hưng đã bắt đầu hành động. Hiện tại, đã có người mở bán cổ phần của bọn họ ra bên ngoài. Nhưng có điều rất kỳ lạ là, chúng tôi đã tổng hợp tính rõ số liệt và phát hiện ra rằng bọn họ chỉ bán ra được một nửa cổ phần của bọn họ. Một nửa số cổ phần còn lại hình như đã bị trực tiếp đưa ra ngoài. Còn về việc đưa ra cho ai thì bây giờ chúng tôi vẫn chưa điều tra được.”

Trợ lý vừa nói vừa lau mồ hôi, khi nói xong còn thở hổn hển, nhưng may mà vẫn nói được từng câu từng chữ rõ ràng.

Tư Mộ Hàn cau mày lại một chút, đút hai tay vào trong túi và đi vào thang máy: “Tạm thời không nên điều tra chuyện này. Vốn lưu động bên ngoài của công ty thế nào rồi?” Anh biết rất rõ ràng rốt cuộc người đứng sau là ai, bây giờ chỉ là tạm thời không thể hành động thôi.

“Về cơ bản đã điều tra ra. Ngoại trừ một nhóm bốn người của Tần Văn Hưng tham ô, còn 10% trong mấy người cổ đông còn lại đang lén lút tham ô, nhưng số lượng không quá lớn. Vẫn đang chuẩn bị các bằng chứng. Có thể xử lý xong trước buổi tối.”

Anh ta lật tài liệu trên tay, xem qua một chút, trợ lý hơi có chút luống cuống nói, mặc dù thời gian anh ta đi theo và ở bên cạnh chủ tịch không ngắn, nhưng không biết vì cái gì mà mỗi khi báo cáo công việc với chủ tịch, anh ta luôn luôn cực kỳ căng thẳng. Không những tay chân giả vờ bận rộn loạn xạ mà còn thêm cả mồ hội tuôn ra ngoài như nước đổ ào ào, thậm chí suýt chút nữa thì giống như xe bị tuột xích vào thời điểm then chốt…

“Để Trần Bắc dẫn người đi theo dõi sát sao Tần Văn Hưng, nếu như bọn họ có bất cứ dấu hiệu gì sắp bỏ đi, bất luận như thế nào cũng phải bắt về cho tôi!”

Để giải quyết triệt để những mối tai họa ngầm sót lại đó, Tư Mộ Hàn cũng không tiếc để tất cả vốn lưu động bên ngoài của công ty bị bòn rút, nếu như chuyện này thật sự khiến cho bọn họ bỏ trốn thì tập đoàn Húc Nhật cũng không cần phải thay đổi tên tuổi, vẫn cứ lành lạnh.

“Chủ tịch, anh cứ yên tâm, chuyện này cứ để cho người ta làm.” Trợ lý vừa cúi đầu vừa đáp lại, vừa đúng lúc thang máy mở ra, Tư Mộ Hàn gật gật đầu, gương mặt không cảm xúc bước ra khỏi thang máy, anh trở về phòng làm việc, đứng trước cửa sổ sát đất và nhìn xuống bên dưới.

Con người ở dưới đông như kiến, bận rộn chạy tán loạn khắp nơi, những chiếc xe giống như bao diêm, đi đến từ bốn phương tám hướng, từ trên cao này nhìn xuống, dường như thế giới này đã trở nên nhỏ bé hơn rất nhiều…

| Tải iWin