Chương 4114:
Nhéo chóp mũi cô ấy cái, Nguyễn Minh Tú không khách sáo với cô, trực tiếp nói rõ ý đồ của mình: “Tớ không liên lạc được với Kiến Định.
Ông quản gia nói Tư Mộ Hàn có thể biết tin tức của anh ấy nên tớ mới qua đây hỏi thăm, nhân dịp đến chơi với cậu”
Hai người ầm ï một lát, Nguyễn Tri Hạ cuối cùng cũng tỉnh ngủ nhưng vẫn dựa vào trên người Nguyễn Minh Tú.
“Buổi tối chờ Mộ Hàn trở lại, tớ liền hỏi anh ấy, thời gian đã trôi qua lâu như vậy anh trai vẫn không truyền bất kì tin tức gì về nhà, đúng là khiến mọi người lo lắng. Cậu ăn tối với tớ rồi hãy đi về, tớ muốn nói chuyện với cậu một lát”
Nguyễn Tri Hạ dính vào trên người Nguyễn Minh Tú không muốn xuống, bĩu môi, so với Tỉnh Hòa còn nũng nịu hơn!
“Tớ nghĩ sức lực của Tinh Hòa đúng là phần lớn do di truyền từ cậu, tính cách nóng nảy của con bé chắc chắn đều do học được từ cậu!” Nhéo mũi Nguyễn Tri Hạ một cái, Nguyễn Minh Tú cười trêu chọc cô, một trai một gái, bao nhiêu người ao ước còn không có được.
“Mới không có đây, đều do Hướng Minh nuông chiều ra cả đấy, nhóc con thích em gái còn hơn cả tới” Nguyễn Tri Hạ bĩu môi liếc nhìn nhóc con đang ngồi bên cạnh dỗ Tinh Hòa, khẽ hừ một tiếng, bày tỏ bản thân vô cùng ghen tị.
“Cậu tốt nhất nên bớt bớt lại đi. Tỉnh Hòa mới bao nhiêu tuổi, còn tranh đoạt cưng chiều với con mình, hay là tranh con trai của chính mình, cậu đúng là không biết xấu hổ!” Nguyễn Minh Tú tức giận vô trán cô ấy một cái, cho cô ấy một cái liếc mắt xem thường rồi bước tới bàn ăn.
Bên kia, Nguyễn Kiến Định, người Nguyễn Minh Tú đang lo lắng, lúc này bị trói trên ghế, còn có Abel sắc mặt bình tĩnh ngồi ở trước mặt anh.
“Nguyễn Kiến Định, anh thông minh như thế chắc chắn biết rõ tôi muốn cái gì. Cho anh năm ngày, lấy được thứ tôi muốn, mọi chuyện giữa chúng ta xóa bỏ, đây là một thỏa thuận rất có lời” Xưởng chế thuốc bị nổi tung, Abel hơi hoảng sợ, anh ta không nghĩ đến Công tước Otto có thể vô tâm đến vậy, cũng không nghĩ tới ông ta lại không không cố ky cái gì.
“Làm sao tôi có thể biết anh muốn gì? Tôi không phải con giun đũa trong bụng anh. Tôi không có hứng thú hợp tác với anh” Nguyễn Kiến Định từ chối không suy nghĩ, hợp tác với loại người này chẳng khác nào bảo.
hổ lột dạ, chỉ cần hơi bất cẩn, người chết sẽ là anh.
“Điều tôi muốn rất đơn giản, anh mang ông cụ rời đi, tôi bảo đảm sẽ không bao giờ xuất hiện bên người các anh. Tôi làm việc làm ăn của tôi, tóm lại một câu là không xen vào việc riêng nhau, nợ nần từ trước.
đến nay xóa bỏ”
Cách làm của Công tước Otto là quá đáng một cách trắng trợn.
Abel không xác định ông ta còn có thể làm gì khác nên theo bản năng mấy năm qua làm những việc như đứng trên mũi dao tôi luyện ra, rời đi càng sớm chính là lựa chọn tốt nhất.
“Đây là quyết định của chính ông ngoại. Tôi nói gì cũng vô dụng, trừ khi chính anh có thể xua tan suy nghĩ của ông ấy, còn không thì ai đi cũng vô ích”
Nguyễn Kiến Định nhíu mày, nếu có thể thuyết phục được ông ngoại rời đi, anh cũng sẽ không bị Abel trói vào cái ghế này thẩm vấn!
“Anh là cháu ngoại mà ông ta xem trọng nhất. Lời anh nói còn không có tác dụng thì ai lên tiếng được. Nguyễn Kiến Định, tôi khuyên anh đừng hòng giở trò với tôi ở đây. Tôi không dám làm gì ông cụ nhưng làm thị anh rồi bỏ trốn, chuyện này tôi vẫn làm được!”
Hiện tại chuyện đã như lửa cháy xém lông mày, Abel không có thời gian để lãng phí thời gian với Nguyễn Kiến Định ở đây, nói chuyện không thông thì phải suy nghĩ biện pháp khác.
Nếu không cũng chỉ có thể chủ động đánh trước, trước xử lý kẻ thù, sau đó mới từ từ giải quyết những người ngáng đường.
Bản năng làm việc nhiều năm đãng mách bảo anh ta, hiện tại trừ khi khiến ông cụ thu tay lại, không thì chỉ còn cách rat ay trước để chiếm lợi thế, trước tiên giết ô ụ loại bỏ Nguyễn Kiến Định, sau đó nhân lúc mọi người chưa kịp phản ứng g iết chết Tư Mộ Hàn, mới bảo toàn được tính mạng.