Sau khi nghe quản lý tuyên bố đồng ý, không chỉ có gia đình bác cả cách đó không xa ngơ ngác chưa hiểu gì, mà còn có rất nhiều người khác cũng xôn xao bàn luận.
“Không phải Phương Dạ đã thừa nhận bản thân độc thân rồi sao, cái cô Lâm này từ đâu tới vậy?”
“Liệu có phải là bạn gái mới quen tối qua không? Dạo gần đây thịnh hành kiểu tình yêu chớp nhoáng lắm đó?”
“Có cái rắm ấy, tình yêu chớp nhoáng mà lại tặng quà đắt tiền vậy sao? Tận sáu bình rượu trắng Phi Thiên đó, gần hai mươi ngàn lận, ai mà lại không biết tiếc của thế chứ!”
“Cũng có thể là hàng giả mà?”
“Buồn cười nhỉ, quản lý là người có kinh nghiệm dày dặn, là người có con mắt nhìn tốt nhất trong nhà tổ, nếu mà là hàng giả thì đã sớm bị ném ra ngoài từ lâu rồi!”
“Chẳng lẽ… là bạn gái được Phương Dạ thuê trên mạng?”
“Cái này thì có khả năng, giờ trên mạng ngay cả tên lửa còn bán, thuê một người bạn gái cũng là việc dễ như trở bàn tay!”
“Anh ấy cũng thật là chịu chi, vì người bạn gái này chỉ cần mua chút đồ là được rồi, lại còn mua tận sáu bình rượu trắng Phi Thiên!”
“Ầy, người ta lái Audi đó, hai mươi ngàn kia chỉ như cái búng tay mà thôi…”
Phạm Ngọc Lan lộ vẻ vui sướng như điên trên khuôn mặt: “Ông xã, cái cô Lâm này không phải cháu gái họ hàng xa của thím Vương đó chứ?”
“Tôi thấy giống lắm!” Phương Vân cũng vui vẻ ra mặt: “Hóa ra Tiểu Dạ nhà ta với con bé đã yêu nhau rồi, thằng nhóc thối này, cần gì phải che giấu chúng ta ghê vậy!”
Phạm Ngọc Lan đoán: “Người trẻ tuổi da mặt mỏng, muốn nói muộn một chút cũng là chuyện bình thường, chắc chắn là tối qua Tiểu Dạ bị tấn công quá sức nên hôm nay mới gọi người ta tới đây, định bụng phản lại một đòn ra trò!”
Phương Vân chợt thấy lòng hơi lạnh: “Phản đòn cũng đâu cần mua tới sáu bình rượu trắng làm gì, cộng lại cũng hơn hai mươi ngàn, nghe thôi tôi đã đau hết gan rồi đây!”
“Ông tiếc cái gì, Tiểu Dạ có thiếu tiền đâu, giúp ông nở mày nở mặt vậy không tốt sao?”
“Ừ nghĩ cũng phải.”
Trong lúc hai người đang xì xào to nhỏ, một vị khách đã dẫn theo Lâm Doãn Nhi đi tới.
“Chú Phương, cho phép cô Lâm đây được ngồi cùng hai vị, dù sao cô ấy cũng là bạn gái của Phương Dạ, có được không?”
“Không vấn đề gì! Không vấn đề gì!” Hai người vừa ngẩng đầu lên lập tức vui mừng, cô Lâm quả nhiên là Lâm Doãn Nhi, cháu gái của thím Vương, giống y hệt như trong tấm ảnh!
Lâm Doãn Nhi rất lễ phép chào hỏi: “Xin chào chú, chào dì!”
Phạm Ngọc Lan càng nhìn càng thích: “Cháu chính là Doãn Nhi sao, đúng là xinh xắn còn hơn trong ảnh, mau ngồi xuống!”
“Cảm ơn dì.” Lâm Doãn Nhi đường hoàng ngồi xuống: “Chú, dì… ông… Phương Dạ không có ở đây sao?”
Nói chuyện có hơi nhanh, suýt nữa cô ta đã gọi Phương Dạ là ‘ông chủ’.
Phương Vân mỉm cười, đáp: " Chắc là đang làm việc ở đằng sau rồi, nó là người trẻ, hôm nay chắc chắn rất bận, nào, cháu uống chén trà trước đi…"
Lâm Doãn Nhi còn chưa ngồi ấm mông, một chiếc xe MINI màu đỏ từ đâu tới đỗ ngay bên cạnh chiếc X1 của cô ta, La Na mặc một chiếc váy liền thân màu vàng bước xuống xe, dáng người thướt tha, khuôn mặt thanh tú mỹ lệ, thu hút ánh mắt của bao tên đàn ông, xinh đẹp không hề kém Lâm Doãn Nhi.
Cô ấy xách theo một hộp quà trong suốt đi tới trước bàn, bên trong hộp quà là một tiên ông Nam Cực to bằng bàn tay, người có kinh nghiệm vừa nhìn là có thể biết ngay bức tượng này được điêu khắc từ phỉ thúy cao cấp, từ chất lượng có thể thấy đây là loại ngọc phỉ thúy băng noãn!
“Cô gái nhỏ, xin hỏi cô là khách nhà ai vậy?”
La Na đỏ mặt đáp: “Thưa bác trai, cháu là… cháu là bạn gái của Phương Dạ!”
“Hả?” Ông lão nghi ngờ chính tai mình đã nghe lầm: “Cô là bạn gái của Phương Dạ á hả?”
La Na lí nhí đáp: “Vâng ạ, cũng là bạn học.”
Đám đông huyên náo xung quanh, lúc này chỉ biết quay sang trố mắt nhìn nhau, không phải chứ, lại là bạn gái của Phương Dạ?
Rốt cuộc anh có bao nhiêu cô bạn gái đây? Sao cứ từng người tới một thế này, chẳng lẽ không thể tập hợp lại một vài ư…
Đúng lúc này, một đứa cháu trai ruột được ông cụ thương yêu mới dâng lên một miếng ngọc bội.
“Ông nội, đây là ngọc bội cao cấp con lấy từ Vân Nam về cho ông, tốn mất một ngàn đó, ông xem xem, cái thế của nó rất thịnh, màu sắc còn tươi tắn nữa…”
“Ừm, ngọc tốt, quả nhiên là ngọc tốt!”
Trong lúc cháu nội đang hăng hái giải thích đến văng cả nước miếng, thì thông báo của quản lý lại tới.
“Phương Dạ, con trai Phương Vân, bạn gái là cô La tới chúc thọ ông cụ Phương, biếu tặng một ngôi tượng tiên ông Nam Cực được điêu khắc từ ngọc lục bảo!”
Ôi mẹ ơi, ngọc lục bảo đúng thật là thứ phỉ thúy cao cấp, dùng nó điêu khắc thành ngôi tượng tiên ông Nam Cực này, đúng là giá trị tới mức dọa chết người được mà!
Rắc!
Cháu trai ruột vì quá kinh ngạc mà nhất thời dùng lực bẻ gãy miếng ngọc bộ ban nãy, lúc thấy cát mịn từ khe nứt chảy xuống, sắc mặt hai ông cháu muốn bao nhiêu phần xấu hổ cũng có…
Cũng may Phương Vân và Phạm Ngọc Lan chưa biểu hiện đến mức đó, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sao còn trai mình lại đa tình như vậy chứ? Lâm Doãn Nhi vừa mới ngồi xuống chưa bao lâu lại thêm một La Na xuất hiện rồi?
Nhìn tình hình này, không phải lát nữa sẽ lại có người tới chứ?
Lần này lễ tân cũng không phí lời, cứ thế đưa người đến rồi rời đi, sau khi nhìn thấy cô nương xinh đẹp nhã nhặn, Phạm Ngọc Lan lại có vẻ thích thú.
Đây mới là hình mẫu con dâu phù hợp với những gì bà ấy mong muốn! Lâm Doãn Nhi nhìn thấy La Na cũng cảm thấy hơi chột dạ, cô ta còn tưởng đây mới là bạn gái chính thức của Phương Dạ, còn La Na lại có vẻ hơi bực mình không biết Lâm Doãn Nhi từ đâu mà tới.
Phương Vân được dịp dương dương tự đắc, không hổ là con trai tôi, chưa gì đã hiểu đạo lý thế nào là không chịu thắt cổ chết trên một cái cây duy nhất rồi…
Thế mà chưa đợi hai cô gái kịp làm quen lẫn nhau, quản lý lại thông báo.
“Phương Dạ, con trai nhà Phương Vân, bạn gái anh ấy, cô Ôn, cô Thẩm và cô Willa đến chúc thọ ông cụ, tặng ba cặp vàng ròng!”
Bùm!
Đột nhiên Phương Vân cảm thấy mông mình trơn tuột, cả người cứ thế ngã ngồi xuống gầm bàn…
Họ hàng ngồi cùng bàn cũng ngơ ngác nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng lựa chọn đổi chỗ, tránh hiểu lầm đây là bữa tiệc tụ tập bạn gái của Phương Dạ.
Khó khăn lắm Phương Vân mới bò lên được, ông ấy thở hổn hển nói: “Thằng nhóc chết tiệt Phương Dạ này quá đáng rồi, thế mà lại dám một chân chèo tới năm con thuyền, không sợ bị ngũ mã phanh thây hay sao?”
“Ông cứ xem đi, chưa chắc thằng nhóc này chỉ có năm cái thuyền thôi đâu.”
Phạm Ngọc Lan bình tĩnh hơn chồng nhiều, bà ta đứng dậy mời ba người nhóm Ôn Hinh ngồi xuống, trông thấy trong số ba người họ có một cô gái ngoại quốc xinh như búp bê, mấy người xung quanh đấy đều ngoái cổ lại nhìn.
Năm có gái chợt nhìn nhau cười, giống như tất cả lời nói đều được hàm ý bên trong, còn họ hàng xung quanh lại bàn luận rất náo nhiệt.
“Má ơi, bạn gái của Phương Dạ ở đâu ra mà nhiều thế, hơn nữa người tới sau còn xinh đẹp hơn cả người tới trước, cả gái Tây cũng có luôn, quá ngầu rồi!”
“Chắc chắn tối qua thằng nhóc kia đã giả bộ, muốn hôm nay dọa chúng ta một phen, tâm tư thằng nhóc này cũng thật xấu xa!”
“Ông đây chả tin, mấy người bạn gái kia toàn do cậu ta bỏ tiền ra thuê tới đấy!”
“Thuê? Anh có biết ba cô gái tới sau đi xe gì đến không? Một chiếc BMW SUV chưa lên kệ thị trường, giá khởi điểm còn chưa biết, có điều chắc chắn phải trên triệu, kiểu con gái nhà tài phiệt giàu có như vậy mà lại phải để người khác thuê mình à?”
“Ừ ha…”
Nhưng điều khiến mọi người há mồm ngạc nhiên đó là quản lý vẫn tiếp tục ra thông báo, Diệp Vũ Tâm, Lam Dịch Thư, sau đó là Từ Lệ, hết Từ Lệ lại đến Lương Duyệt Tư…
Ông nội cảm thấy vô cùng hụt hẫng, ánh đèn sân khấu trong ngày mừng thọ của mình đã bị nhóm bạn gái của Phương Dạ cướp mất, còn Phương Vân và Phạm Ngọc Lan thì hoàn toàn tê liệt, trước mặt mọi người, những cô gái cứ lần lượt giới thiệu về bản thân mình, không khí sôi nổi, náo nhiệt, rồi lại có hai chiếc Rolls-Royce Phantom lần lượt đậu ở ven đường, Tần Yên Nhiên và Tô Diệu Anh xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành đồng thời xuất hiện trước mặt mọi người, theo sau còn có một cô gái có vẻ còn hơi non nớt, Tô Thiển Y…