Chương 101
Nghĩ đến tình trạng gia đình cô ta đang phải đối mặt, trong lòng cô ta buồn bã, nhưng lại không thể nói vơi Bành Lượng.
“Lẽ nào mình và Bành Lượng thực sự chỉ có thể đi đến mức độ này thôi sao? Người mình nên chọn không phải cậu ấy?”.
Cô ta thầm thở dài, từ hồi học cấp hai cô ta đã có thiện cảm với Bành Lượng, cứ thế cho đến bây giờ, chỉ vì hai người đều ngại nên chưa nói rõ ra.
Trường Tam Trung mà cô ta học có một người công khai theo đuổi cô ta, điều kiện của đối phương tốt hơn Bành Lượng về mọi mặt, nhưng cô ta từ đầu đến cuối vẫn chưa đưa ra lựa chọn, cô ta cảm thấy bản thân vẫn nghiêng về phía Bành Lượng hơn.
Nhưng dạo này gia đình cô ta có biến cố, khiến cô ta trở tay không kịp, đúng lúc Bành Lượng nói muốn đưa cô ta đến gặp một người lợi hại, cô ta ôm hi vọng cuối cùng, nếu người mà Bành Lượng nói thực sự có năng lực, biết đâu nể mặt Bành Lượng mà sẽ giúp cô ta, và cô ta sẽ đồng ý làm bạn gái của Bành Lượng ngay.
Nhưng bây giờ xem ra tất cả đều vô vọng, Diệp Thiên người mà được cho là lợi hại này chỉ là một học sinh cấp ba có chút bản lĩnh mà thôi.
Cô ta khẽ thở dài, cho dù có không muốn nhưng cô ta vẫn không thể không đưa ra lựa chọn, sau ngày hôm nay, có lẽ cô ta sẽ rời xa Bành Lượng, đồng ý người đang theo đuổi kia.
Nếu so sánh thì người theo đuổi kia của cô ta càng có khả năng giúp nhà cô ta giải quyết khó khăn hơn.
Cảm nhận được thái độ của Thi Thi đối với bản thân có phần lạnh nhạt, Bành Lượng cảm thấy lo lắng nhưng lại không biết nguyên nhân vì sao, cậu ta đành ngồi im một bên, còn Diệp Thiên lại càng không để ý, chỉ cắm đầu ăn thức ăn trên bàn.
Ăn được một lúc, đột nhiên có người gõ cửa, Đỗ Giai Giai đi ra mở cửa phòng, một bạn nam mặc một bộ Armani đứng ngoài cửa, trong tay cầm một ly rượu.
“Lưu Hằng, là cậu à!”.
Thấy có người đến, Đỗ Giai Giai vội vàng đứng né sang một bên.
Bạn nam mặc bộ Armani gật đầu chào Đỗ Giai Giai, sau đó bước vào trong phòng, đi thẳng đến chỗ Âu Hạo Thần.
“Anh Âu, anh đến đây ăn sao không nói với tôi một câu, nếu không phải giám đốc nói với tôi thì tôi còn không biết cơ, nào, tôi mời anh một ly!”.
Bạn nam kia tên là Lưu Hằng, bố cậu ta là ông chủ của nhà hàng này, cậu ta có quen biết với Âu Hạo Thần, là vì biết Âu Hạo Thần đến nên mới qua đây chúc rượu.
“Tiểu Hằng, chúng tôi họp lớp nên cũng không muốn làm phiền cậu, nào, uống một ly!”.
Âu Hạo Thần đứng lên cụng ly với Lưu Hằng rồi xuống cạn.
Các bạn cùng lớp ngồi bên cạnh đều thầm ngưỡng mộ, vô cùng khâm phục Âu Hạo Thần, ở Lư Thành cho dù đi đên đâu gần như đều gặp người quen của Âu Hạo Thần, đến nhà hàng ăn cơm, đến con trai của ông chủ nhà hàng cũng chủ động đến chúc rượu, đây mới chính là đại diện cho thân phận và địa vị.
Ngụy Thi Thi vốn mang đầy tâm sự, nhìn thấy Lưu Hằng xuất hiện, nét mặt hơi thay đổi, Lưu Hằng nói chuyện với Âu Hạo Thần vài câu, đang định rời khỏi phòng ăn thì đột nhiên nhìn thấy Ngụy Thi Thi, khi đó sắc mặt vui mừng.
“Thi Thi, sao cậu lại ở đây?”.
Cậu ta không ngờ cô hoa khôi lớp mà cậu ta đang theo đuổi lại đến ăn ở nhà hàng của nhà cậu ta.
“Tớ đi cùng bạn đến!”.
Biểu cảm của Ngụy Thi Thi hơi mất tự nhiên, Lưu Hằng chính là người có thực lực nhất ở trong trường đang theo đuổi cô ta.
“Bạn á?”.