Chương 238
Nếu mối quan hệ của cậu ta không đủ mạnh, không phải hội viên ở đây thì tiền có nhiều đến đâu cũng không thể đến đây dùng bữa được, cậu ta cũng mượn danh của bố cậu ta là Sở Hùng mới có thể chuẩn bị cho Tiếu Văn Nguyệt một bữa tiệc sinh nhật cao cấp như vậy.
Tiếu Văn Nguyệt thấy vậy chỉ mỉm cười, hết lời cảm ơn Sở Thần Quang.
Sở Thần Quang chu đáo chuẩn bị cho cô ta tất cả, cô ta rất cảm động, nhưng sự cảm động này không phải là cảm động giữa tình cảm nam nữ, mà giống như kiểu nếu Lí Tinh Tinh chuẩn bị cho cô ta bữa tiệc sinh nhật chu đáo như thế này, cô ta cũng sẽ cảm động y như vậy, hai trường hợp không có gì khác nhau cả.
Ngược lại cô ta đột nhiên nhớ tới cậu thiếu niên đối xử với cô ta lạnh nhạt, gần như không coi trọng cô ta kia, không biết vì sao cô ta vô cùng hi vọng cậu có thể tham dự bữa tiệc của cô ta, nếu không bữa tiệc này cô ta cảm thấy không được hoàn hảo.
Nhưng nghĩ đến người này đã mất tích hơn một tháng rồi, không thể liên lạc được, cô ta đành thở dài.
“Ha ha, hôm nay có Thần Quang chu đáo như vậy, Nguyệt Nguyệt, con đúng là có phúc đó!”.
Khi cô ta đang cúi đầu thì hai vợ chồng Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn cùng khoác tay nhau đi vào, Tiếu Lâm nhìn thấy căn phòng xa hoa liền lập tức cười lớn, vỗ vào vai Sở Thần Quang.
“Thần Quang, hôm nay cảm ơn cháu rất nhiều!”.
Sở Thần Quang tỏ vẻ khiêm tốn, hơi gật đầu cúi người nói: “Chú nói quá rồi ạ, hôm nay là sinh nhật của Nguyệt Nguyệt, cho dù có phòng cao cấp hơn nữa thì cháu cũng sẽ đặt cho em ấy”.
Hai vợ chồng cùng nhìn Sở Thần Quang với dáng vẻ nho nhã, lại có năng lực, càng nhìn càng thích, sớm đã coi cậu ta như con rể tương lai rồi.
Sau khi hai vợ chồng Tiếu Lâm đến, thì mấy người chơi thân với Tiếu Văn Nguyệt ở trường như Vương Hiên, Âu Hạo Thần, Đỗ Giai Giai cũng đến nơi, ai nấy đều hết lời khen ngợi căn phòng ăn xa hoa này.
Cuối cùng là Lí Thu Hà đến, lần này, đến hai vợ chồng Tiếu Lâm đều niềm nở ra đón, mọi người cuối cùng đều ngồi vào chỗ ngồi.
“Phải rồi, Giai Lệ chưa đến à?”.
Lí Tinh Tinh đột nhiên hỏi.
“Vừa rồi mình cũng gọi điện cho cô ấy rồi!”, Tiếu Văn Nguyệt trả lời: “Cô ấy nói dạo này bận sáng tác album và quay MV nên không đến được!”.
Lí Tinh Tinh thấy vậy liền nói với vẻ ngưỡng mộ: “Thích thật đấy, Giai Lệ có năng khiếu về âm nhạc như vậy, lần này được Công ty giải trí Thiên Phú chọn, mới thế mà đã bắt đầu sáng tác album rồi à, vậy thì có mấy mà trở nên nổi tiếng đâu?”.
Tiếu Lâm ngồi bên cạnh gật đầu, nói chen vào: “Đúng thế, Giai Lệ vốn có năng khiếu bẩm sinh, lại được Công ty giải trí Thiên Phú đứng sau hỗ trợ, việc trở thành ngôi sao nổi tiếng thì chỉ là ngày một ngày hai thôi!”.
Lí Thu Hà có lai lịch khủng nhất ở đây lại không nói ra suy nghĩ của mình, chỉ gật đầu nhẹ, sau khi cô ta từ thành phố Phán trở về, có ngủ cùng với Ngô Quảng Phú mấy lần nên hỏi dò được biết Cố Giai Lệ có thể vào được Công ty giải trí Thiên Phú đúng là do Diệp Thiên đứng sau sắp xếp.
Cô ta vừa ngưỡng mộ Cố Giai Lệ, cũng vừa vô cùng thương hại, cho đến bây giờ e rằng Cố Giai Lệ vẫn không biết được sự thật, không biết người khiến cô có thể được bước vào con đường ca nhạc này chính là Diệp Thiên, người mà cô to tiếng ở “Thủy Thượng Nhân Gian” hôm đó.
Nhiều khi cô ta cũng đoán, nếu Cố Giai Lệ biết được sự thật, vậy sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Nhớ lại hôm Diệp Thiên ở quán bar âm nhạc, một mình trấn áp hai cậu ấm bá đạo của thành phố Phán, trong lòng cô ta lại rùng mình.
Khi mọi người cười nói vui vẻ, Hà Tuệ Mẫn đột nhiên nói với giọng tiếc nuối: “Tiếc quá, cũng không biết hơn tháng nay Tiểu Thiên đi đâu mà không liên lạc được!”.