TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 374

Chương 374

Ông ta giẫm mạnh chân, bay vọt lên hơn mười trượng, đánh ra một quyền.

Với một quyền của ông ta, trong màn mưa lập tức hiện ra dấu tay to mấy trượng. Nơi sức mạnh nắm đấm đi qua, hạt mưa bị đẩy ra, chớp mắt đã đến trước mặt Diệp Thiên.

Một quyền này không màu mè, nhưng lại chứa nội lực cực mạnh mà Tiêu Ngọc Hoàng khổ luyện mấy chục năm, có thể làm lật cả một chiếc xe con.

Tay phải của Diệp Thiên vẫn cắm trong túi quần, chỉ có tay trái đưa lên, cũng tung ra một quyền.

Màn mưa trước mặt cậu đảo ngược trở lại, dường như bị một sức mạnh nào đó ép đến biến dạng, đối chọi trực diện với một quyền của Tiêu Ngọc Hoàng.

“Ầm!”.

Tiếng động rung trời vang lên, vô số hạt mưa bắn tung tóe, sức mạnh vô hình của nắm đấm lan ra. Mấy cột đá xung quanh hai người nổ tan tành, màn mưa cũng bị sức mạnh to lớn đẩy thành hình vòng cung.

Gió lớn tạo ra khi sức mạnh của bọn họ đối chọi nhau thổi đi bốn phía, một số võ giả tu vi thấp lập tức bị đẩy lùi mấy trượng, tỏ ra đầy kinh hoàng.

Giờ phút này, ngay cả những cao thủ chí tôn võ thuật như Dược Không Nhàn cũng vô cùng kinh hãi. Trận đấu giữa Diệp Thiên và Tiêu Ngọc Hoàng vượt xa dự liệu của bọn họ.

Nhóm người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ cũng cực kì khiếp sợ, gần như đứng hình.

“Đây… là sức mạnh mà con người có thể sở hữu được sao?”.

Trong không khí vang lên tiếng động lớn, cột đá xung quanh hai người nổ tung, vô số đá vụn bắn ra tứ phía.

Một quyền của hai người đối chọi với nhau, Tiêu Ngọc Hoàng ở giữa không trung run rẩy cả người, sau đó cơ thể bay ngược ra sau. Mặc dù Diệp Thiên không nhúc nhích nhưng cột đá dưới chân lại mơ hồ có vết nứt, rõ ràng cũng chịu một lực cực mạnh.

Bị Diệp Thiên đánh lùi với một quyền, Tiêu Ngọc Hoàng vô cùng kinh ngạc, sau đó trong mắt lập tức dâng tràn ý chí chiến đấu, tỏ ra hứng thú.

Ông ta có thể cảm giác được mỗi một tế bào trên cơ thể, mỗi một tấc da thịt đều sôi sục vì gặp được đối thủ mạnh, đây chính là cuộc chiến mà ông ta mong muốn.

Khóe miệng Diệp Thiên nhếch lên một đường cong, chỉ dựa vào một quyền vừa rồi, cậu đã có thể khẳng định Tiêu Ngọc Hoàng chính là đối thủ mà cậu vẫn luôn chờ đợi.

“Soạt!”.

Tiêu Ngọc Hoàng xoay người đáp xuống cột đá, sau đó hai tay liên tục chuyển động, tạo thành hai đường thật dài giữa màn mưa. Vô số hạt mưa ngưng tụ trên người ông ta, hóa thành vô số thanh kiếm bằng nước.

Mỗi một thanh kiếm bằng nước chỉ dài ba tấc nhưng lại vô cùng cứng rắn, đều do Tiêu Ngọc Hoàng rót nội lực ngưng tụ nên. Ông ta chỉ tay tới, vô số thanh kiếm phóng đi, phá vỡ màn mưa.

“Vù vù!”.

Kiếm bằng nước phóng đến dày đặc, gần như chặn kín toàn bộ không gian trước mặt Diệp Thiên. Diệp Thiên nhìn chăm chú những thanh kiếm nước bay đến, chỉ đánh ra một quyền rất bình thường.

Dấu ấn hình nắm tay nổi lên trong màn mưa, mỗi một quyền Diệp Thiên vung ra đều có một loạt kiếm nước bị đánh tan. Cậu đánh ra sáu quyền, vô số kiếm nước giống như châu chấu đầy trời bị cậu phá tan hết.

Cậu không dùng chút nội lực nào, chỉ dùng sức mạnh xác thịt chống đỡ. Màn kiếm nước đã vỡ tan, mà nắm đấm của cậu lại không hề có vết thương nào.

| Tải iWin