TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 445

Chương 445

Một truyền kỳ đã mất tích hơn chín tháng giờ lại xuất hiện, mọi người đều không khỏi xôn xao, có một cảm giác gì đó khác lạ.

Đỗ Giai Giai nhìn thấy Diệp Thiên và Bành Lượng cùng đến, biểu cảm cũng không còn được tự nhiên nữa, nhưng vì là ban cán sự của lớp nên cô ta vẫn chủ động đứng lên.

“Thì ra là Diệp Thiên à, đúng là lâu lắm rồi không gặp, cậu rời khỏi trường lâu quá rồi, mọi người đều nhớ cậu lắm đó, mau ngồi xuống, mau ngồi xuống đi!”.

Cô ta tươi cười mời Diệp Thiên ngồi vào chỗ.

Diệp Thiên gật đầu, cùng Bành Lượng, Ngụy Thi Thi vào ngồi, những bạn nữ từng có “ý nghĩ” với Diệp Thiên đều nhìn Diệp Thiên với vẻ kỳ lạ.

Quả thực khi đó Diệp Thiên ở trường Tam Trung có thể nói là vô cùng hot, một người đè bẹp hết tất cả những nhân vật làm mưa làm gió ở trường, hoa khôi trường là Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt có mối quan hệ tốt với cậu đều bị mọi người lườm nguýt.

Nhất là thành tích của Diệp Thiên đạt điểm cao nhất, sau khi đè bẹp Âu Hạo Thần, nhiều bạn nữ có mặt tại hiện trường đều muốn có một người bạn trai như cậu, với thành tích của Diệp Thiên, sau này bước vào trường đại học nổi tiếng, đạt thành tựu lớn trong sự nghiệp là điều chắc chắn, thêm vào vẻ đẹp trai và tài hoa của Diệp Thiên, ai mà không rung động chứ?

Chỉ tiếc là bây giờ những bạn nữ này nhìn Diệp Thiên lại như nhìn thấy một niềm tiếc nuối trong quá khứ, dù sao Diệp Thiên rời khỏi trường đã quá lâu, độ hot đã nguội đi nhiều, chín tháng trời đủ để người ta quên đi rất nhiều chuyện.

Sau khi Diệp Thiên ngồi vào chỗ ngồi, chào hỏi mấy bạn cùng lớp mà cậu từng nói chuyện, sau đó ngồi im một bên, thỉnh thoảng nói vài câu với Bành Lượng và Ngụy Thi Thi, còn những người khác cậu đều không quan tâm.

Trên bàn ăn, Âu Hạo Thần hưởng thụ sự chúc tụng mời rượu của các bạn cùng lớp, đến cả Bành Lượng cũng mời Âu Hạo Thần một ly, nhưng Diệp Thiên từ đầu đến cuối không chút mảy may, chỉ cắm đầu ăn uống một mình. Đột nhiên Âu Hạo Thần nhìn sang phía Diệp Thiên gọi lên một tiếng.

“Diệp Thiên!”.

Cậu ta nâng ly rượu lên nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt đã không còn vẻ đố kỵ trước đây, mà là một vẻ hòa nhã và niềm nở.

“Nói thật một câu, Âu Hạo Thần tôi rất ít khi khâm phục người khác, nhưng cậu Diệp Thiên, là người đầu tiên mà tôi khâm phục ở trong trường này!”.

“Ở trường Tam Trung, hơn hai năm liên tiếp tôi đều đứng đầu trường, nhưng trong trận cá cược với cậu lại thua cậu một cách triệt để!”.

Tuy cậu ta đang nói về lịch sử thất bại của bản thân, nhưng lại không có bất kỳ giọng điệu thất bại nào, ngược lại còn mang vẻ đắc ý.

“Nhưng tôi phải cảm ơn cậu đã mang đến cho tôi lần thất bại đó, khiến tôi một lần nữa nhìn lại mình, gạt đi tất cả những chuyện linh tinh, chỉ chăm chú vào học tập!”.

“Không có lần thất bại đó thì có lẽ tôi đã không nhận được danh hiệu trạng nguyên của tỉnh lần này, hoặc có lẽ đến bây giờ tôi vẫn còn hoang phí tài năng và năng khiếu của tôi!”.

“Diệp Thiên, tôi phải nói với cậu một tiếng cảm ơn, ly này tôi mời cậu!”.

Âu Hạo Thần nói xong nâng ly lên uống cạn.

Diệp Thiên nghe thấy vậy, khóe miệng nhếch lên hình vòng cung, cậu cảm thấy hơi nực cười.

Âu Hạo Thần cảm ơn cậu, căn bản không có câu nào là thật lòng, ngược lại còn toàn những lời lẽ của người thắng cuộc nói với kẻ thất bại, đứng ở góc độ của người thành công để khoe khoang thành tích với Diệp Thiên.

| Tải iWin