TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 448

Chương 448

Tiết Lâm là giám đốc, là người phụ trách chính của khách sạn Lăng Thiên, muốn đối phó với hạng học sinh cấp ba như Diệp Thiên thực sự quá đỗi dễ dàng.

“Vì anh ta chủ động hỏi nên tôi đành trả lời anh ta thôi!”.

Diệp Thiên vẫn chú tâm vào ăn uống, và đáp lại một cách dửng dưng,

“Nếu không với thân phận của anh ta, đến tư cách nói chuyện với tôi cũng không có, nói gì đến uống rượu?”.

Mọi người đều im bặt, đều cảm thấy Diệp Thiên đúng là điên rồi, đến Bành Lượng luôn nháy mắt ra hiệu cho cậu nãy giờ cũng phải hít ngược một hơi.

Nhà cậu ta cũng kinh doanh khách sạn, tuy chỉ là một khách sạn nhỏ, nhưng vì cùng ngành nên bố cậu ta cũng vô cùng hiểu rõ về bối cảnh của khách sạn Lăng Thiên, đó là có một nhân vật vô cùng lớn là “Tập đoàn Lăng Thiên” đứng sau, mới mở ở Lư Thành được tám tháng đã trở thành tấm gương của cả ngành, là một khách sạn dẫn dắt cả ngành khách sạn ở Lư Thành đi lên.

Nghe nói lãnh đạo cấp cao của khách sạn Lăng Thiên, ai ai cũng đều ngang với chủ tịch, CEO của các doanh nghiệp khác, vô cùng hoành tráng, lực lượng khó mà tưởng tượng nổi, Tiết Lâm lại là giám đốc khách sạn, lực lượng sau lưng anh ta thì không cần nói cũng biết.

Lúc này đắc tội với Tiết Lâm ở trong khách sạn Lăng Thiên, tuyệt đối là một lựa chọn ngu ngốc nhất.

“Được, được!”.

Tiết Lâm mỉm cười vỗ tay, khuôn mặt lộ nụ cười coi thường.

“Tôi nghe Hạo Thần nói cậu vô cùng cao ngạo, thích làm theo ý mình, hơn nữa không thích giao du với người khác, hôm nay gặp đúng là danh bất hư truyền!”.

“Tiết Lâm tôi chỉ là một giám đốc cỏn con của khách sạn này, không vừa mắt với cậu Diệp Thiên thì cũng là bình thường!”.

Nói đến đây, biểu cảm của anh ta đã hoàn toàn sa sầm lại.

“Nếu cậu cảm thấy tôi không đủ tư cách uống rượu với cậu, vậy e rằng cậu cũng cảm thấy khách sạn Lăng Thiên không xứng để cậu đến đây ăn cơm rồi, vậy bây giờ mời cậu đi khỏi đây, khách sạn Lăng Thiên chúng tôi không hoan nghênh loại khách như vậy, nghe rõ chưa?”.

Nhiều bạn cùng lớp nhìn Diệp Thiên với vẻ thông cảm, câu nói của Tiết Lâm đã quá rõ ràng, chính là muốn đuổi Diệp Thiên ra khỏi khách sạn Lăng Thiên.

Âu Hạo Thần cười khẩy, cậu ta cho rằng cuộc “đọ sức” giữa cậu ta và Diệp Thiên, cậu ta sớm đã trở thành người thắng cuộc, và hôm nay, Diệp Thiên sắp bị đuổi ra khỏi khách sạn trước mặt tất cả bạn bè, như vậy những hình tượng tốt đẹp mà Diệp Thiên từng có trong trường đã hoàn toàn tan biến, không còn mặt mũi nào nữa.

Cậu ta cũng vô cùng muốn xem khuôn mặt cao ngạo kia của Diệp Thiên sẽ bất lực như thế nào khi phải đối diện với sự thất bại này.

“Ý của anh là muốn đuổi tôi ra khỏi đây?”.

Diệp Thiên tay cầm ly rượu vang lắc nhẹ, biểu cảm căn bản chưa từng thay đổi.

“Cậu có thể nghĩ như vậy đấy, khách sạn Lăng Thiên chúng tôi không hoan nghênh kiểu khách như cậu!”.

Tiết Lâm khoanh hai tay trước ngực gật đầu nói.

“Tôi đến khách sạn ăn cơm, thì cũng là khách của khách sạn, anh là giám đốc khách sạn, cũng chính là một thành viên phục vụ ở đây, anh đuổi khách đi như vậy, lẽ nào khách sạn của anh có quy định như thế sao?”.

“Hay là đây là ý của mình anh?”.

Diệp Thiên đưa mắt nhìn tới, đây là lần đầu tiên cậu nhìn về phía Tiết Lâm.

| Tải iWin