TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 534

Chương 534

Còn Tiêu Hùng, chủ tịch Tập đoàn Tiêu Thị, cung kính đi theo sau ông ta, hiển nhiên coi ông ta là chủ.

Giờ phút này, mọi người đều cảm thấy lòng nặng nề. Cho dù là bọn họ với tính cách lòng dạ khôn ngoan cũng cảm thấy bất an.

Tối nay ở Trung tâm Thủy Thượng không phải tiệc rượu dành cho người nổi tiếng gì cả, mà là một bữa tiệc Hồng Môn chân chính!

“Đó là ông cụ nhà họ Tiêu sao?”.

Không ít người đủ vai vế đều nhận ra ông lão mặc áo mãng bào, mặt biến sắc.

Nhà họ Tiêu ở Kiềm Tây có lịch sử phát triển hơn ba mươi năm. Hai mươi năm trước đều do ông cụ Tiêu nắm giữ, một mình ông ta gần như kết nối tất cả mối quan hệ ở Kiềm Tây, là truyền kì của giới kinh doanh Kiềm Tây. Nhưng hầu như không ai biết gia cảnh và lai lịch cụ thể của ông ta, chỉ biết ông ta tên là Tiêu Ngọc Khanh.

“Ông nội!”.

Tiêu Chí Lâm cúi người trước Tiêu Ngọc Khanh, Tiêu Trì ở phía xa cũng run rẩy chạy đến.

“Ừ, tối nay làm không tồi, đây mới là phong thái mà đàn ông con trai nhà họ Tiêu nên có!”.

Tiêu Ngọc Khanh vỗ vai Tiêu Chí Lâm, đầy vẻ tán thưởng.

Sau đó ông ta quay sang Tiêu Trì, nhìn thấy cô ả trang điểm lòe loẹt bên cạnh hắn, ánh mắt ông ta trở nên nghiêm nghị.

“Thằng khốn, cũng là họ Tiêu như nhau, mày xem lại mình rồi xem anh họ của mày đi, vì sao không học hỏi anh mày nhiều hơn? Suốt ngày chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt?”.

“Bây giờ cút sang bên ngay cho tao, sau này còn để tao thấy mày lông nhông thì cút ra khỏi nhà họ Tiêu. Nhà họ Tiêu chỉ cần người mạnh, không cần kẻ vô dụng!”.

Tiêu Trì tái mặt, liên tục vâng dạ lùi sang một bên. Nếu nói hắn sợ ai nhất trong nhà họ Tiêu thì đương nhiên là ông lão trước mắt này. Cho dù ông ta đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng cả nhà họ Tiêu vẫn nằm trong sự kiểm soát của ông ta, bất cứ động tĩnh nào dù là nhỏ nhất ông ta cũng rõ như lòng bàn tay.

“Tiêu Tường, đó là ông nội cô à?”.

Tiếu Văn Nguyệt quay đầu sang hỏi Tiêu Tường, giọng điệu lạnh nhạt hơn nhiều.

Ngay khoảnh khắc Tiêu Chí Lâm bao vây Cố Giai Lệ trên sân khấu, quan hệ giữa bọn họ đã biến chất.

“Ừ!”.

Tiêu Tường gật đầu, cô ta biết tối nay Tiêu Chí Lâm làm vậy là không đúng, nhưng cô ta lại không thể thay đổi. Đây là con đường nhà họ Tiêu phải trải qua để phất lên. Tối nay, không ai có thể cản nổi nhà họ Tiêu.

Diệp Thiên khẽ nhấp rượu đỏ, khóe miệng mỉm cười. Cậu không ngờ đằng sau nhà họ Tiêu còn ẩn giấu nhân vật số một như vậy.

“Này ông anh!”.

Ông cụ nhà họ Tiết, gia tộc số hai ở Kiềm Tây đứng ra, tay chống gậy, vẻ mặt bình thản nói: “Từ mười mấy năm trước ông từ chức chủ tịch Tập đoàn Tiêu Thị, ông không còn xuất hiện trước công chúng nữa, xem như đã lánh đời một nửa. Nhưng bây giờ ông đột nhiên xuất hiện, còn nói tất cả gia tộc ở đây phải trung thành với ông, chuyển nhượng ba mươi phần trăm cổ phần doanh nghiệp gia tộc cho nhà họ Tiêu, có phải ông đang nằm mơ không?”.

Ông cụ Tiết và Tiêu Ngọc Khanh xem như là nhân vật ở cùng thời kì, đều từng là ông trùm thương nghiệp. Đóng góp của hai người cho thương nghiệp tương đương nhau, ông ta cũng là người duy nhất ở đây có tư cách nói chuyện với Tiêu Ngọc Khanh.

| Tải iWin