Chương 580
“Còn có cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt Môn, chắc cũng đang trên đường đến đây rồi!”.
Lục Chí Minh nghe thấy vậy, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Bố bọn họ là Lục Thiên Thư còn cả Quách Dương môn chủ của Tam Tuyệt môn, họ đều là những cao thủ chí tôn võ thuật trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, tu vi tuyệt đỉnh, được hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, Kỷ Nhược Tuyết phải vinh dự đến mức nào chứ?
Lục Chí Văn cũng thầm thở phào một hơi, trước đó khi nghe tin trên “Thế Giới Hắc Ám” có người treo thưởng giết Kỷ Nhược Tuyết, khiến cậu ta cảm thấy vô cùng áp lực, cậu ta vội vàng cầu xin Lục Thiên Thư ra tay, lại lập tức thông báo cho Kỷ Nhược Yên xin Quách Dương “Cuồng Thương” ra tay nữa.
Có hai vị chí tôn võ thuật đến bảo vệ, cậu ta mới yên tâm hơn.
“Đi thôi, cùng tôi đến Tập đoàn Lăng Thiên, chuyện này vẫn phải thương lượng với lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Lăng Thiên mới được!”.
Lục Chí Văn khoát tay, đưa Lục Chí Minh rời khỏi sân bay.
“Gì cơ? Có người muốn ám sát cô Kỷ Nhược Tuyết sao?”.
Trong văn phòng ở Lư Thành của Tập đoàn Lăng Thiên, Ngô Quảng Phú đang kinh ngạc nhìn hai vị khách không mời mà đến.
“Anh Ngô, chuyện này chính xác 100%, mong Tập đoàn Lăng Thiên có thể gia tăng bảo vệ, dù sao tuy chúng tôi có thể bảo vệ được cô ấy, nhưng vẫn sẽ có nhiều chỗ sơ suất, nên chúng tôi cần Tập đoàn Lăng Thiên giúp đỡ!”.
Người vừa đến chính là hai anh em Lục Chí Văn và Lục Chí Minh.
Ngô Quảng Phú nheo mắt lại, trầm tư suy nghĩ, một lúc sau mới trả lời: “Tôi hiểu rồi, chuyện này tôi sẽ bàn với người khác, nhất định sẽ tăng cường lực lượng bảo vệ, sẽ cố gắng bảo vệ cho sự an toàn của cô Kỷ một cách tốt nhất!”.
Anh ta nói xong liền đứng dậy, chìa tay với hai người nói: “Hôm nay cũng không còn muộn nữa, hai vị về sớm nghỉ ngơi, tôi còn có việc phải làm, nên không tiếp hai vị được nữa!”.
Lục Chí Minh xưa nay hống hách quen rồi, trước giờ chỉ có bọn họ mời người khác đi, bây giờ lại bị người khác đuổi khéo, cậu ta đang định bất mãn lên tiếng, Lục Chí Văn lại chặn tay trước người cậu ta.
Sau đó Lục Chí Văn mỉm cười nói với Ngô Quảng Phú.
“Được, nếu anh Ngô có việc bận vậy chúng tôi không làm phiền nữa, cảm ơn sự giúp đỡ của Tập đoàn Lăng Thiên, cho tôi gửi lời hỏi thăm tới chủ tịch Diệp nhé!”.
Cậu ta nói xong liền đưa Lục Chí Minh rời khỏi văn phòng.
“Anh, cái tên Ngô Quảng Phú đó nói trắng ra thì là làm thuê cho người khác, vậy mà nghênh ngang kiêu ngạo như vậy, dám đuổi khéo chúng ta, sao anh không có phản ứng gì vậy?”.
Trên đường đi, Lục Chí Minh cảm thấy khó hiểu, trong ánh mắt vẫn còn mang thần sắc tức giận.
Hai anh em nhà họ Lục bọn họ bình thường chủ tịch của tập đoàn lớn nào gặp đều phải khách sáo, mỉm cười tiếp đón, thậm chí có những người còn dốc sức lấy lòng bọn họ.
Nhưng Ngô Quảng Phú chẳng qua chỉ là CEO của một công ty con của Tập đoàn Lăng Thiên mà thôi, vậy mà thái độ ngạo mạn, như thể không coi bọn họ ra gì, khiến cậu ra cảm thấy khó chịu.
“Đồ ngu, im miệng lại cho tôi!”.
Lục Chí Văn lại lườm cậu ta, gằn giọng nói: “Cậu cũng không nghĩ xem người đứng sau Ngô Quảng Phú là ai?”.
Lục Chí Minh lập tức đơ người, sau khi suy nghĩ một lát, hai mắt lộ ra vẻ sợ hãi, mặt mày tái nhợt, cậu ta không còn dám hé răng nửa lời nữa.
Tại căn biệt thự số 1 ở Thiên Đường Vạn Giang, Diệp Thiên đang nằm trên sofa, vừa cúp điện thoại do Ngô Quảng Phú gọi đến.
“Thế Giới Hắc Ám”?
Cậu đặt điện thoại sang một bên, khóe miệng khẽ nhếch nụ cười giễu cợt lạnh lẽo.