Chương 603
Kỷ Nhược Tuyết cười ngọt ngào với Diệp Thiên, nhìn sắc mặt Diệp Thiên đen như đáy nồi, trong lòng đầy hả hê.
Cô ấy cố ý gọi Diệp Thiên lên sân khấu, trả mối thù Diệp Thiên phớt lờ cô ấy.
“Cô hát đi, tôi đứng đây là được”.
Diệp Thiên cầm microphone đứng ở bên cạnh, không có bất cứ biểu cảm gì, từ đầu tới cuối cũng không có phản ứng gì, chỉ ngân nga hát theo mấy câu.
Một bài kết thúc, cậu không nhìn Kỷ Nhược Tuyết mà bước nhanh xuống sân khấu.
Kỷ Nhược Tuyết thầm thấy buồn cười, nhưng cuối cùng vẫn tha cho cậu, tiếp đó lại hát thêm vài bài hát nữa.
Bên ngoài hội trường, ở một góc cầu thang tối tăm, một bóng người lơ lửng bay tới từ cuối hành lang, giống như ma quỷ. Hai bảo vệ của Tập đoàn Lăng Thiên gần như không có bất cứ phản ứng nào đã ngã ra đất.
Hắn đang định tiến vào hậu trường biểu diễn của Kỷ Nhược Tuyết thì một bóng hình xinh đẹp bay ngang tới, chặn trước mặt hắn.
“Hử?”.
Hắn ngẩng đầu lên, gương mặt trắng bệch tỏ ra kinh ngạc.
“Một trong Tứ Mỹ của giới võ thuật Hoa Hạ, Kỷ Nhược Yên của Tam Tuyệt Môn?”.
Người chặn trước mặt hắn chính là Kỷ Nhược Yên, trên lòng bàn tay của Kỷ Nhược Yên có khí lạnh tuôn ra, nhiệt độ ở hành lang bỗng xuống thấp.
“Một trong mười hai Địa Sát, Thi Ma?”.
Kỷ Nhược Yên cũng đã nhận ra người trước mắt, giọng nói lạnh lùng.
“Thật không ngờ, để giết em gái tôi mà mười hai Địa Sát các ông đều ra mặt, Thế Giới Hắc Ám lại đối xử với một cô gái yếu đuối như vậy sao?”.
“Hừ!”, Thi Ma mỉm cười, không hề có chút hơi ấm nào.
“Nếu không phải có vị thiên tài Tam Tuyệt Môn như cô bảo vệ, mười hai Địa Sát bọn ta cần gì phải ra mặt?”.
Kỷ Nhược Yên ngưng tụ khí lạnh giữa lòng bàn tay, trên vách tường ở bên sườn hành lang đã mơ hồ kết băng, trong mắt cô ta tràn ngập ý chí chiến đấu.
“Muốn giết em gái tôi thì phải hỏi tôi trước, tôi rất muốn xem thử cái gọi là mười hai Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt cuộc có lợi hại như lời đồn hay không!”.
Cô ta vừa dứt lời thì đã đánh ra một chưởng.
“Hừ, cô muốn chơi thì tôi sẽ chơi cùng cô!”.
Thi Ma nhếch miệng cười, đánh ra một chưởng, đối chọi trực tiếp với Kỷ Nhược Yên. Sức mạnh hai người giao nhau, khí lực tuôn trào. Hành lang nổi gió to, thổi bay vô số tranh vẽ trên tường.
“Rầm!”.
Một tiếng động vang lên, hai người đã đánh nát tường, bay ra bên ngoài hội trường.
Trên nóc khung sắt ở một bên khác của hội trường, “Cuồng Sát” của mười hai Địa Sát cũng đối đầu với Lục Chí Văn.
“Muốn động vào vị hôn thê của tôi, phải hỏi Thùy Vân Thủ của nhà họ Lục trước!”.