TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 637

Chương 637

“Ở Lư Thành mà có thể móc nối quan hệ với Ngô Quảng Phú thì đúng là có bản lĩnh, cậu quả thật cũng có cái để xem thường người khác. Chẳng trách Sở Thần Quang nể sợ cậu, không dám tranh giành Nguyệt Nguyệt với cậu”.

“Nhưng cậu nghĩ chỗ dựa của cậu có tác dụng với tôi sao?”.

Cậu ta lắc đầu, mỉm cười nói: “Sở Thần Quang sợ cậu là vì sau lưng cậu có Ngô Quảng Phú, nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, cái gọi là ông lớn Lư Thành chỉ là một kẻ lưu manh trong mắt tôi, không hề có sức uy hiếp đối với tôi”.

“Dù có cho ông ta mười tám lá gan, ông ta cũng không dám đối đầu với tôi, đừng nói đến chuyện bảo vệ cậu!”.

Cậu ta chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Thiên, dùng giọng nhẹ nhàng nói: “Hôm nay tôi đến tìm cậu là để nói rõ với cậu, tránh xa Tiếu Văn Nguyệt ra”.

“Đây là lời cảnh cáo cuối cùng dành cho cậu, một khi tôi thật sự xem cậu là kẻ địch thì sẽ không khách sáo nói chuyện như bây giờ đâu!”.

“Tôi quen Tiếu Văn Nguyệt từ thời học đại học, từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, tôi đã nhận định cô ấy sẽ là vợ tương lai của tôi, ai cũng không thể chạm tay vào. Sở Thần Quang cũng vậy, cậu cũng vậy!”.

Diệp Thiên sờ cằm, vẻ mặt kì quái: “Anh thích Tiếu Văn Nguyệt à?”.

Lí Vân Phi không hề che giấu: “Đương nhiên, lẽ nào tôi nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao?”.

Diệp Thiên nghe thế lập tức lắc đầu khẽ cười.

“Vừa rồi anh nói với tôi những lời vô dụng đó có ý nghĩa gì không?”.

“Nếu anh thích Tiếu Văn Nguyệt thì anh nên đi tìm cô ta, chứ không phải tìm tôi”.

Cậu đặt một tay trong túi quần, chậm rãi đi về phía trước.

“Tôi và Tiếu Văn Nguyệt chỉ là quen biết nhau, có lẽ bây giờ có thể xem như bạn bè, nói gì đến chuyện tránh xa hay không tránh xa cô ta?”.

“Cô ta tự do yêu đương, đó là chuyện của cô ta, cô ta có thích tôi hay không cũng không do anh quyết định. Anh đến tìm tôi ra oai chẳng ích gì cả!”.

Cậu nói xong thì đã đi đến đầu bên kia của cầu vượt, chuẩn bị rời đi.

“Đứng lại!”.

Lí Vân Phi quát lớn, chỉ sải một bước chân, thân mình đã như gió vượt qua khoảng cách mấy trượng, chắn trước mặt Diệp Thiên.

“Tôi còn chưa cho phép cậu được đi!”.

Mắt Diệp Thiên lóe sáng, giữa mi mày đã toát ra vẻ mất kiên nhẫn.

“Tôi còn thoải mái đứng nói chuyện với anh thì anh nên cảm thấy may mắn!”.

“Còn dám chặn đường tôi, anh có thể thử xem hậu quả!”.

Lí Vân Phi nghe ra ý uy hiếp trong lời nói của Diệp Thiên. Cậu ta nhếch miệng cười, hoàn toàn không để tâm, định dạy dỗ Diệp Thiên, nhưng ngay sau đó, cậu ta lại nghĩ tới thân phận của mình.

Cậu ta vừa mới vào Long Nhận không lâu, nếu lúc này gây chuyện ở bên ngoài, ra tay với người bình thường thì rất có khả năng sẽ ảnh hưởng không tốt cho con đường của cậu ta sau này, thậm chí có thể sẽ bị đuổi ra khỏi Long Nhận.

Nghĩ đến đây, cậu ta hừ lạnh một tiếng.

“Diệp Thiên, hôm nay tôi tìm cậu không phải để đấu khẩu với cậu”.

| Tải iWin