Nhạc Thính Phong đang nằm đè lên khăn tắm của Yến Thanh Ti, phỏng chừng là ghét bỏ điều kiện của cái nơi tồi tàn này, ghét bỏ chiếc giường đơn của khách sạn này.
Nhạc Thính Phong làm như không nhìn thấy thái độ xem thường lạnh nhạt của Yến Thanh Ti, cũng chẳng động đậy, nhíu mày hỏi: "Sao lại về muộn như vậy?"
Trong giọng nói không chỉ chứa oán giận, trách móc, mà còn rất tự nhiên không có chút ngại ngùng nào, cứ như anh ta mới là chủ nhân của nơi này.
Người ta hay nói ngắm mĩ nhân dưới ánh đèn, càng ngắm càng điên đảo thần hồn.
Yến Thanh Ti không thể không thừa nhận, Nhạc Thính Phong rất đẹp trai, càng nhìn càng thấy đẹp, càng nhìn... cô càng muốn tạt axit vào cái gương mặt đó của anh ta.
Yến Thanh Ti dựa cái cơ thể mệt mỏi vào bức tường phía sau, để nó chống đỡ cô.
Cô sẽ không bao giờ để anh ta thấy cô mệt mỏi, yếu đuối đến như vậy.
Có chút nhục nhã, thử một lần đã là quá đủ rồi.
Yến Thanh Ti dùng hai tay ôm ôm ngực, trong mắt toàn là tơ máu đỏ, thàn nhiên nói: "Hừm, nghe cái giọng này của ngài, làm sao lại giống như mấy mụ oán phụ thế nhỉ? Nếu dục vọng không được thỏa mãn, ra cửa rẽ phải, nữ diễn viên trong đoàn phim này, tùy ngài lựa chọn, muốn lên giường ai thì lên giường người đó."
Nhạc Thính Phong nghiến đau cả răng.
Mấy ngày này anh ta luôn muốn đi tìm Yến Thanh Ti, nhưng không có lý do hay cái cớ nào thích hợp mà lại không làm mất mặt, nói chung anh ta vẫn có chút ít chột dạ.
Cuối cùng thì hai ngày trước Khúc Kính cũng thu mua xong Kim Vũ và Hoàn Nhạc, dự định là hợp nhất hai công ty này lại thành công ty truyền thông giải trí, nên Khúc Kính muốn đến bên này khảo sát, tìm hiểu nền tảng Cảnh Thành.
Kết quả là, Nhạc Thính Phong tự mình đến đây.
Nhưng khi anh ta nghe thấy mấy lời này của Yến Thanh Ti, lại càng khó chịu, quả nhiên, người phụ nữ này chẳng bao giờ có thể nói được mấy lời dễ nghe.
Không gặp thì anh vẫn còn nghĩ, dạo này cô trải qua không dễ dàng, thế nên anh có thể hợp tình hợp lí đối xử tốt với cô, nhưng khi gặp rồi, cô lại chẳng nỡ nói những lời dễ nghe, khiến sự xấu hổ của anh nháy mắt liền biến thành sự tức giận.
Nhạc Thính Phong vốn dĩ muốn dỗ dành cô, nhưng nghe thấy mấy lời này, liền nói thẳng: "Tôi chẳng phải người tùy tiện, hôm nay chỉ muốn ngủ với em."
Yến Thanh Ti cong cong khóe miệng, "Muốn chơi với tôi, sao không nói sớm, còn ngại ngùng cái gì chứ? Ngài không phải người tùy tiện, nhưng tôi lại có."
Yến Thanh Ti đột nhiên tiến lên hai bước, đẩy Nhạc Thính Phong nằm xuống giường. Nhấc chân, ngồi lên eo hắn, hai tay xoa ngực hắn, lè lưỡi liếm khóe miệng: "Nhạc tổng, muốn chơi như thế nào, tôi sẽ hết sức phối hợp, đảm bảo nhiệt tình chu đáo, khiến ngài hài lòng."
Hơi thở của Nhạc Thính Phong dần dần trở nên nặng nề, giơ tay nắm chặt lấy eo của Yến Thanh Ti.
Anh ta nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Yến Thanh Ti cả những sợi tơ máu trong mắt cô, nhíu mày, vừa muốn mở miệng nói, Yến Thanh Ti lại đột nhiên lật người nằm xuống bên cạnh Nhạc Thính Phong.
Yến Thanh Ti cười nói: "Aiya, tôi quên mất, tôi bẩn lắm, ngài biết đoàn phim của tôi đang truyền nhau lời gì không? Cứ là đàn ông trong đoàn đều có thể lên giường với Yến Thanh Ti tôi, loại người tôi, thực sự không xứng với Nhạc Tổng, nơi này cái đạo cụ gì cũng không có, hay là chúng ta, đổi sang một khách sạn tình thú khác?"
Nhạc Thính Phong càng nghe càng khó chịu, chuyện ngày hôm đó anh ta làm hơi quá nhưng cũng chỉ vì quá tức giận mà thôi.
Lửa giận trong lòng Nhạc Thính Phong chậm rãi biến mất, cau mày nói: "Đã muộn rồi, ngủ trước đi."
Yến Thanh Ti châm trọc: "Vậy còn phải xem ngủ như thế nào."
Nhạc Thính Phong lạnh giọng: "Nghỉ ngơi."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 107: Ông đây hôm nay muốn gặp em
Chương 107: Ông đây hôm nay muốn gặp em