TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2496

“Ông yên tâm đi” Lâm Dương lạnh nhạt nói xong lập tức đi ra khỏi phòng, lái xe Ferrari đi đến nhà của Hứa Ngọc Thanh.

Lúc trước vì muốn chữa bệnh cho Tô Nhan, cho nên Hứa Ngọc Thanh đã bán căn nhà lúc trước, chờ đến khi công ty của Tô Nhan có khởi sắc, bà ta lại ép Tô Nhan cho một khoản tiền, mua một căn nhà nhỏ ở giữa trung tâm thành phố.

Hứa Ngọc Thanh ở rất sung sướng, dù sao tiền vay để căn nhà này cũng là do Tô Nhan trả tiền.

Hiện tại Tô Nhan đang bị thương, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nhiệm vụ trả tiền vay hàng tháng chuyển sang cho Lý Giang hoàn thành.

Bởi vậy đến bây giờ Lý Giang còn chưa tan làm, chỉ có Hứa Ngọc Thanh ở nhà một mình.

Lúc này vẻ mặt Hứa Ngọc Thanh tràn đầy phấn khích, bà †a kích động đến mức cả người run rẩy.

Hai mắt bà ta trừng to, đồng tử lấp lánh, nhìn chăm chằm vào một bàn đầy quà tặng, lúc này bà ta đã có chút không biết phải làm Sao rồi.

“Bà Hứa, những lễ vật này thật sự là do con rể của bà đưa cho bà ư?” Ngồi ở ghế sofa đối diện Hứa Ngọc Thanh là một người đàn ông trung niên mặc áo khoác màu đen, ông ta mỉm cười hỏi thăm Hứa Ngọc Thanh. “Đúng thế, là do con rể của tôi đưa đến, có vấn đề gì không?” Hứa Ngọc Thanh ôm mấy tờ giấy chứng nhận đất trên mặt bàn, nghiêm túc nói.

“Nếu như vậy, thứ này thì sao, cũng là do con rể của bà đưa tới à?”

Người đàn ông trung niên kia cầm khối mặc thạch trên bàn, bình tĩnh nói.

Hứa Ngọc Thanh cảm giác có chút không thích hợp, thế nhưng bà ta vẫn cắn răng nói.

“Đúng thế, sao chứ, hơn nữa rốt cuộc ông là ai? Vì sao lại hỏi những vấn đề này, tôi có thể nói cho ông biết, con rể tặng những thứ này cho tôi, tất cả đều là thứ có lai lịch chính đáng, các người cũng đừng mơ cầm đi”

“Bà Hứa, theo như những gì tôi được biết, con rể của bà chỉ là một người bình x` thường, không thành thạo một nghề nào cả, những thứ này, cả đời cậu ta cũng không thể có được, vì sao vô duyên vô cớ cậu ta lại tặng cho bà những thứ này.”

“Ông muốn nói gì?”

“Bà Hứa, tôi hy vọng bà có thể nói chỉ tiết cho tôi biết về lai lịch của những thứ này, có phải là do người khác đưa cho bà hay không? Tôi có thể nhắc nhở bà một câu, nếu như bà thành thật trả lời, có lẽ đối với bà còn có chõ tốt, nếu như bà đưa ra quyết định sai lâm, sẽ ảnh hưởng đến cả một đời của bản thân bà và con rể”

Người đàn ông trung niên kia cười nói.

Hứa Ngọc Thanh rất khẩn trương, nhưng bà ta vẫn kiên trì nói.

“Đây chính là do con rể tặng cho tôi, không phải là do người khác tặng, tất cả mọi thứ ở đây đều do con rể tôi tặng, tôi nói cho ông biết, nếu như ông đánh chủ ý lên những thứ này, vậy thì ông tìm nhầm người rồi, làm phiền ông lập tức rời đi.”

Những món đồ này đương nhiên không phải do Lâm Dương tự mình đưa tặng, là do người khác đưa đến. Nhưng Hứa Ngọc Thanh sẽ không thừa nhận, bà ta cũng không dám thừa nhận, bà ta sợ sẽ có vấn đề gì, sợ người này đến để đòi về những thứ đó.

“Nếu đã như thế, vậy thì được rồi, tôi muốn đợi con rể của bà đến, tự mình xác nhận với cậu ta” Người đàn ông trung niên kia lẳng lặng gật đầu.

“Đừng nóng vội, con rể của tôi sẽ lập tức đến đây ngay, tôi đã gọi điện thông báo cho nó rồi, chẳng qua tôi phải nói cho ông biết, những thứ này đã là của chúng tôi, ông đừng mơ nghĩ đến chuyện lấy đi”

“Ha ha ha”

Người đàn ông trung niên chỉ cười không nói.

Hứa Ngọc Thanh cảm thấy có chút gì đó không thích hợp, ánh mắt quan sát người đàn ông trung niên kia, nói. “Ông ngồi đi, tôi qua nhà vệ sinh một lát”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

| Tải iWin