TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Ma Giới
Chương 461: Căng thẳng! Trò hề khi quay về

Hạ chi vực là loại lĩnh vực thứ ba mà Trần Duệ lĩnh ngộ được, loại "lĩnh vực" này khác với kỹ năng tinh vực của siêu cấp hệ thống, đó là cảm ngộ của chính Trần Duệ. Tham ngộ được lĩnh vực chân chính từ "pháp tắc" cơ sở này, nói cách khác, cho dù rời khỏi kỹ năng của siêu cấp hệ thống thì vẫn có thể sử dụng ba loại lĩnh vực này.
Thu chi vực - lực lượng lĩnh vực ngộ ra từ năng lượng hắc ám mà Tu La lưu lại, có thể làm suy yếu, lão hóa địch nhân cùng với các loại trạng thái tiêu cực.
Xuân chi vực - là lĩnh vực lợi dụng lực niết bàn và cảm ngộ đặc tính tinh thể để cảm ngộ, có thể chữa trị cho bản thân và đồng đội, nhanh chóng hồi phục.
Hạ chi vực - lĩnh vực lợi dụng khí tức viêm long và kỹ năng hóa tinh để cảm ngộ, có thể hấp thu lực lượng của kẻ địch cho mình dùng, có thể sinh ra các loại dị lực công kích, ảnh hưởng đến linh hồn. Bạn đang đọc truyện tại - http://
Hạ chi vực mới là thu hoạch lớn nhất của Trần Duệ lần này, tuy rằng chỉ mới hình thành nhưng lần này thử thi triển trong trạng thái viêm long phụ thể, khóa chặt hai cường giả ma hoàng cấp thực lực bất phàm, hiệu quả làm hắn rất vừa lòng. Nếu lĩnh ngộ về "cơ sở pháp tắc" sâu thêm thì lĩnh vực này cũng sẽ hoàn thiện và cường đại lên một bậc.
Không lâu sau, Trần Duệ đã cùng Francis và các binh sĩ trở về cứ điểm Locker. Cứu viện Francis, cầm tù Pamir, tập kích bất ngờ đại bản doanh quân địch và đánh bại Beaubois, chặt một tay của Meicech, loại chiến tích này làm cho George tướng quân và Gloria đồng thời lắp bắp kinh hãi, trước kia chỉ muốn Trần Duệ cứu trợ Francis, không ngờ còn làm được thế này!
"Làm quá đẹp! Xem ra Athena nhà chúng ta không nhìn nhầm." Gloria tùy tiện vỗ vỗ vai Trần Duệ: "Chuyện của ngươi và Athena, ai không đáp ứng thì bản phu nhân sẽ đè bẹp hắn! Nếu như George không đáp ứng thì đừng hòng lên giường của lão nương!"
Câu nói cuối cùng suýt nữa làm Trần Duệ sặc chết, nhạc phụ đại nhân cũng lộ ra thần sắc lúng túng, quát một tiếng: "Đừng làm rộn, Gloria, thân phận của Trần Duệ là bí mật, hắn xem chúng ta là người nhà mới không giấu diếm, việc này nhất định phải giữ bí mật!"
Gloria không phải người không hiểu chuyện, vừa rồi cũng xem Trần Duệ là người nhà mới ăn nói tùy tiện như thế, lúc này gật đầu biểu thị đã hiểu.
"Ta phải nhìn con với ánh mắt khác rồi, Trần Duệ." George không chút che giấu sự tán thưởng của mình: "Francis không phải là kẻ dễ phục người khác, ta đã nhìn ra, hắn hoàn toàn khâm phục với con, nếu như con có thể ở lại trong quân đội rèn luyện thêm một bước, nhật định có thể trở thành một đời tướng lĩnh chói mắt, tương lai… không cần nghĩ nhiều nữa."
"Tướng quân quá khen." Trần Duệ cười khổ nói: "Kỳ thật con chỉ có chút vận khí mà thôi, còn may mà Gloria phu nhân kiềm chế, còn việc của tương lai thì để tương lai nói sau, bây giờ con phải về Ám Nguyệt ngay lập tức."
"Thay ta hỏi thăm trưởng công chúa điện hạ, chiếu cố Athena cho tốt, có con ở đó ta cũng yên tâm rồi."
Nếu như lần trước nhạc phụ đại nhân tới Ám Nguyệt đã chấp nhận Trần Duệ với thân phận "bạn trai" của con gái, vậy bây giờ đã chính thức phó thác Athena cho Trần Duệ.
"Xin tướng quân yên tâm, con đã từng thề phải cho Athena một đời hạnh phục, con nhất định sẽ làm được."
Trên mặt George tướng quân lộ ra thần sắc an vui, gật gật đầu.
Trần Duệ không dừng lại ở cứ điểm Locker mà trực tiếp vượt qua, tiếp tục đi về hướng Ám Nguyệt ở phía nam. Trước khi đi, hắn tặng cho Gloria một bộ hắc sắc dược thủy, hồng long phu nhân vừa cao hứng vừa kích động, làm một câu nếu như tương lai sinh con gái thì lại tiếp tục gả cho "tỷ phu", làm cho nhạc phụ đại nhân lại im miệng thêm một lần.
Tỷ muội song phi? Hình như nghe rất là hay, chỉ là viễn tưởng xa vời quá…
Trần Duệ đi qua lãnh địa Bạch Linh, sau đó vượt qua đế đố và lãnh địa Lam Dong, cuối cùng cũng tới lãnh địa Ám Nguyệt. Hắn sau khi lượn cả một vòng ba đại đế quốc rồi mới trở về mất gần ba tháng, bây giờ trở về cảnh nội Ám Nguyệt thì trong lòng không khỏi thấy thân thiết.
Thật giống như cảm giác trở về nhà vậy. Bỗng nhiên thật muốn gặp người yêu, muốn gặp bạn bè, muốn gặp rất nhiều người.
Hiện nay phần lưng của Ám Nguyệt là trấn Dike, trấn Juarez, trấn Cự Ma đã trở thành những trấn náo nhiệt theo sự phát triển vượt bậc của kinh tế Ám Nguyệt, nhân khẩu cũng tăng thật mạnh. Trần Duệ đi qua những thành trấn này, từng chuyện cũ hiện ra trong đầu, "mệnh lệnh" sau cùng của Mejia, ám sát Trác Thiết, quyết chiến ở vùng đất hoang, trong thoáng chốc cứ tưởng như ngày hôm qua.
Trong lúc lơ đãng đã đến thành Ám Nguyệt, kỳ quái là, vừa vào thành Trần Duệ đã cảm thấy mình bị theo dõi, chính xác là thương nhân "Simon" bị theo dõi.
Người theo dõi khá chuyên nghiệp, liên tục đổi mấy người và vị trí, nhưng những người này đều không qua mắt Trần Duệ được, loại giám thị ở trình độ này không phải mấy tên tạp nham không có mắt bình thường có thể làm được.
Trước mắt Trần Duệ còn không rõ tình huống Ám Nguyệt hiện tại, cũng không biết Mejia tìm lý do gì để tài chính quan hắn "bốc hơi" hơn hai tháng, cho nên không dám tùy tiện dùng diện mạo thật.
Ngay lúc đi qua một ngã tư thì một cuộc tán gẫu của hai ma tộc làm Trần Duệ chú ý.
"Này, ngươi có nghe nói chưa, gần đây có tin đồn, nghe nói Guile của Áo Choàng hội là dư nghiệt của Beelzebub vương tộc, trước kia còn từng bị trưởng công chúa lùng bắt công khai…"
"Sao lại thế được, Guile là đại công thần đã đánh bại quân Xích U ở trấn Juarez mà…"
"Không biết, nếu như là thật thì chẳng phải Áo Choàng hội là thế lực của Beelzebub vương tộc hay sao?"
"Có lời đồn nói, hiện tại Áo Choàng hội đã bị trưởng công chúa khống chế, có không ít thành viên đã rời đi…"
Đoạn đối thoại này làm Trần Duệ nhăn nhó mặt mày, thân phận "Beelzebub" của "Guile" chỉ thật sự lộ ra trước mặt Joseph, nhưng mà không ngờ Ám Nguyệt còn có tin đồn thế này, vậy thì chỉ có một khả năng.
Trần Duệ suýt nữa bị Bridget giết chết lúc ở trấn Lô Bình, lãnh địa Lam Dong, bất đắc dĩ phải thi triển kỹ năng bảo mạng "hóa ruồi" của Phệ Thần mặt nạ mới tránh được một kiếp, bị Bridget ngộ nhận là bí kỹ của Beelzebub vương tộc, chỉ có thể lộ ra "tin tức" từ chỗ này. Thế thì lời đồn này chắc chắn xuất phát từ Huyết Yên.
Beelzebub vương tộc là kẻ thù của Đọa Thiên Sứ đế quốc, mục đích của Huyết Yên hắn là làm cho nội bộ Ám Nguyệt hỗn loạn, sau đó kích phát mâu thuẫn của Ám Nguyệt và Đọa Thiên Sứ đế quốc, nhờ đó làm ngư ông đắc lợi.
Trong lúc nghĩ ngợi, cảm giác nguy hiểm ngày càng trở nên mạnh mẽ, Trần Duệ bỗng nhiên phát hiện xung quanh chẳng còn ai, lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện thân ảnh một nữ tử.
Nữ tử này che diện sa, thân ảnh hơi quen quen.
Chủng tộc: lười biếng vương tộc (biến dị). Thực lực tổng hợp: A-. Phân tích: phong thuộc tính.
Cả Ám Nguyệt chỉ có một người phù hợp với điều kiện này, đó là Isabella, cô của Lomond, trên người Isa tiểu thư đang phát tán ra sát khí nhàn nhạt.
"Ngươi có hai lựa chọn, một là thành thành thật thật đi theo ta, hai là ta mang ngươi đi, có lẽ là mang thi thể của ngươi đi mới đúng." Thanh âm lạnh lẽo vang lên, mặc dù cố tình dùng hỗn âm khí nhưng Trần Duệ vẫn nhận ra đây là Isa tiểu thư.
"Vị tiểu thư này, ngươi có nhận nhầm người hay không? Ta là Simon, một thương nhân mới tới Ám Nguyệt."
Trần Duệ hơi hiểu ra, Isa tiểu thư lần này nhận lầm người, chắc là kẻ địch mà Ám Ma muốn bắt, mà trang phục và tướng mạo hắn biến ra khá giống mục tiêu, đúng là một trò hề không hơn không kém. Cũng phải nói năng lực tình báo của Ám Ma cũng quá cùi, mục tiêu cũng tìm sai à?
Lúc này, một thanh âm vang lên phía sau: "Không cần nói nhảm với hắn, trực tiếp bắt về rồi nói!"
Trần Duệ không cần nhìn nhắc nhở trong phân tích chi nhãn cũng có thể đoán được người sau lưng là ai, đó là chị em tốt của Isabella, Loubei.
Tính cách của Loubei hơi nóng nảy, không cho Trần Duệ cơ hội biện bạch đã lắc mình hiện ra sau lưng Trần Duệ, vươn tay chế trụ bả vai hắn, đang muốn phát lực thì lại nghe thấy âm thanh đè thấp của kẻ địch này vang lên: "Betty, đừng có đánh, là ta!"
Vì để đề phòng vạn nhất, có rất nhiều việc vẫn luôn giấu Isabella, bao gồm cả một ít lực lượng kỳ dị của Trần Duệ, và đặc biệt là thân phận "Charles" kia, ngay cả Loubei cũng không biết. Trần Duệ không muốn bạo lộ nhiều thứ trước mặt Isabella để tránh bị hiểu lầm và phiền toái.
Loubei sửng sốt, cái tên "Betty" này chỉ có bằng hữu thân nhất mới biết, sao mà kẻ địch này cũng biết nhỉ? Còn có, thanh âm kia hình như hơi quen quen?
Isabella thấy động tác của Loubei đột nhiên ngừng lại thì lại tưởng gặp ám toán gì đó, hét lớn một tiếng, phát động đặc tính "thiểm linh", xông đến trước mặt Trần Duệ trong nháy mắt, trong tay đã xuất hiện một thanh chủy thủ có quang mang ảm đạm, chính là vũ khí truyền kỳ cấp "liệt ảnh" mà Trần Duệ giả làm Charles tặng nàng ngày đó.
Bị vũ khí mình đem tặng tấn công, Trần Duệ có loại cảm giác đem đá đập chân mình, lúc này thi triển thuấn di để né tránh, hiện tại không tiện giải thích trước mặt Isabella, cứ nhanh chóng trốn khỏi đây đã, đổi thân phận rồi hóa giải hiểu lầm sau.
"Betty, ngươi không sao chứ?" Isabella nhìn thấy Loubei hơi ngẩn ngơ đúng lúc then chốt thế này thì quan tâm hỏi một câu.
"Ta không sao." Loubei lắc đầu, chỉ vào Trần Duệ: "Người kia…"
Trần Duệ biết nếu như mình tỏ rõ thân phân cho Loubei thì nàng sẽ không động thủ, Isabella cũng sẽ hoài nghi, biện pháp tốt nhất bây giờ là chuồn cho chóng. Hắn vừa định rời đi thì trong đầu lại sinh ra một loại cảm giác, tinh thần liên tiếp! Đối tượng liên tiếp đang nhanh chóng tiếp cận, trong chớp mắt đã hiện ra trước mặt.
"Tiểu Betty, sao nàng còn không giải quyết? Không phải hôm nay đã hứa cho ta thử những thủy ngọc tửu mới kia sao?" Âm thanh tùy tiện kia làm cho Trần Duệ thấy thân thiết trong lòng, trừ Pagliuca thì còn ai nữa? Hay thật, còn chưa về đã gặp được hai người rồi.
"Phế vật thế này cũng làm cho nàng mất thì giờ à?" Pagliuca khẽ giơ tay, một cỗ lực lượng bức người ép tới Trần Duệ.
"Chờ một chút! Ta là Trần…" Trần Duệ vội vàng ngưng tụ lực lượng hô nhỏ một cái, nhưng mà độc long không dừng lại, ngược lại còn tăng lực công kích.
Hiện tại phong ấn của Pagliuca đã giải hết, thực lực hồi phục đến ma đế đỉnh phong, Trần Duệ không chống lại được, cho dù muốn trốn cũng là vấn đề, đành phải thuấn di thêm lần nữa. Hắn còn chưa đứng vững đã bị một khí tức đáng sợ khóa chặt lại, nhất thời không có cách nào tránh né. Không khí xung quanh sinh ra cảm giác vặn vẹo và nứt vỡ, xem ra tên này vội về uống rượu nên chơi thật rồi.
Nếu bị chộp trúng thật thì ăn hành to rồi, Trần Duệ tránh cũng không được, giờ có ngưng tụ lực lượng để "truyền âm" cũng không kịp, đành hét lớn: "Không phải nói chờ một chút sao? Con vịt chết long!"
Sự vặn vẹo và nứt vỡ trong không khí nháy mắt ngừng lại, bàn tay của Pagliuca dừng ngay trước mặt Trần Duệ mười centimet, ánh mắt biến đổi: "Ngươi… ngươi…"
"Ngươi, ngươi cái đầu ngươi đó!" Trần Duệ liếc liếc Isabella đang tràn ngập hoài nghi, bực mình gạt cái tay của độc long ra: "Rời khỏi chỗ này đã rồi nói."

| Tải iWin