Triệu Đình Vũ không thể không bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Lê Vĩnh Thiên bọn họ, bởi vì người này rõ ràng đã nhìn thấy Lê Vĩnh Thiên và những người khác rời khỏi biệt thự, bây giờ người phụ trách giám sát đã biến mất, có lẽ anh ta tham gia việc chém giết Lê Vĩnh Thiên.
Triệu Đình Vũ muốn giúp Lê Vĩnh Thiên, nhưng như Lại Nhi đã nói, nếu Lê Vĩnh Thiên không xử lý được thì việc anh lao tới cũng vô ích. Và điều quan trọng nhất là anh quyết không thể để Lê Tuyết Tương gục rơi vào tay kẻ thù.
Triệu Đình Vũ hết sức thận trọng nhìn xung quanh, lúc này anh ta hy vọng có kẻ thù nào đó sẽ đến biệt thự gây rắc rối cho mình, như vậy có thể chứng minh rằng Lê Vĩnh Thiên vẫn an toàn.
Bởi vì nếu đối phương ám sát Lê Vĩnh Thiên thành công thì sẽ không cần đến biệt thự làm phiền nữa.
Nhưng điều khiến anh ta cảm thấy lo lắng là xung quanh rất bình lặng và không có gì bất thường.
Triệu Đình Vũ không còn cách nào khác ngoài việc cầu Lê Vĩnh Thiên kẻ hiền tự có trời giúp, nếu Lê Vĩnh Thiên chỉ có một mình thì anh ta sẽ không phải lo lắng gì cả, nhưng bên cạnh Lê Vĩnh Thiên còn có hai gánh nặng là Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng.
Bây giờ Triệu Đình Vũ hối hận vì lúc trước đã không đi ra ngoài cùng Lê Vĩnh Thiên, ít nhất vào thời khắc mấu chốt, anh ta vẫn có thể giúp Lê Vĩnh Thiên đỡ được một viên đạn.
Đúng lúc này, Triệu Đình Vũ đột nhiên phát hiện có vài người từ đầu đường nhỏ lao nhanh về phía biệt thự, người bên kia hẳn là cao thủ võ lâm.
Anh ta không khỏi cảm thấy rung động, nếu nhóm người này đến biệt thự Tinh Nguyệt, vậy thì đồng nghĩa đang giúp Lê Vĩnh Thiên báo tin bình an.
Triệu Đình Vũ lập tức nín thở và tập trung kính viễn vọng vào những người đó, bản lĩnh này chỉ có thể là người của Điện Thiên Cang.
Triệu Đình Vũ không ngờ rằng người của Điện Thiên Cang không hết lòng gian, mới thảm bại một trận, nhanh như vậy đã ngóc đầu lại.
Sau khi xác định mục tiêu của những người này là biệt thự Tinh Nguyệt, Triệu Đình Vũ tranh thủ thời gain huýt sáo một tiếng, Lại Nhi vô cùng kinh ngạc, lập tức kéo Lê Tuyết Tương và Triệu Vũ Ngọc chạy xuống tầng hầm.
Lê Vĩnh Thiên biết rằng kẻ thù đang thèm muốn người nhà mình, vì vậy anh đã làm một số cơ quan đơn giản dưới tầng hầm của biệt thự làm nơi ẩn náu tạm thời.
Nhưng cần một khoảng thời gian nhất định để kích hoạt các cơ quan này, để có đủ thời gian cho Lại Nhi trước khi Đinh Điểu và những người khác chuẩn bị đến biệt thự, Triệu Đình Vũ đã nhảy từ trên cây xuống và chủ động nghênh đón.
Tốc độ đối phương đến quá nhanh, Triệu Đình Vũ không kịp quay lại lấy dao, bây giờ nhiệm vụ đầu tiên của anh ta là bắt gọn đối thủ trước, sau đó rút lui trong khi giao tranh, quay lại lấy con dao sau khi đánh nhau cũng không muộn.
Đinh Điểu và những người khác tổng cộng có bốn người, ba người còn lại là ba đệ tử có vỗ công cao nhất của ông ta, thấy Triệu Đình Vũ chặn đường, đệ tử thứ ba là Tào Kiệt đã trực tiếp đấm một đấm vào mặt Triệu Đình Vũ không nói một lời.
Triệu Đình Vũ vốn là để trì hoãn thời gian, hơn nữa anh ta không mang theo dao, công thêm đối phương chiếm ưu thế về quân số, nhất định không thể đối đầu trực tiếp với đối thủ.
Vì vậy, anh ta lắc mình một cái, nắm đấm của Tào Kiệt lướt qua mũi Triệu Đình Vũ.
Nắm đấm như cơn gió mạnh mẽ khiến tóc Triệu Đình Vũ dựng đứng, hơn nữa còn khiến mặt anh ta có cảm giác bị cơn gió cắt qua đau đớn, lúc này anh ta mới nhận ra mình gặp phải cao thủ.
Một đấm của Tào Kiệt thất bại, gã ta tức giận gầm lên một tiếng, phối hợp sức eo, một nắm đấm khác trực tiếp đấm vào ngực Triệu Đình Vũ.
Vì Triệu Đình Vũ còn phải đề phòng những đòn đánh lén của người khác, nên anh ta không thể dồn hết sự chú ý vào Tào Kiệt.
Tuy nhiên cao thủ so chiêu, điều cấm kỵ nhất là mất tập trung, khi cảm nhận được nắm đấm như cơn gió mạnh mẽ của Tào Kiệt ập đến, anh ta đã không kịp né tránh nên phải dùng cánh tay đỡ lấy nắm đấm của Tào Kiệt.
Nắm đấm và cánh tay chạm vào nhau phát ra một tiếng động lớn, không khí lớn mạnh cuốn tung bụi mù che khuất bầu trời, hai người cùng sột soạt lui về phía sau khoảng mười bước, trên cánh tay Triệu Đình Vũ truyền đến nỗi đau thấu tim.
Nhưng anh ta biết lúc này nhất định không được để lộ dấu hiệu bại trận, nên giả vờ thoải mái nhảy múa tại chỗ, nhưng thật ra lúc này cánh tay của anh ta đã hoàn toàn không nhấc lên được.
Thân làm truyền nhân của Ma Đao Môn, nhưng không có đao dùng được, so công phu quyền cước với người khác khẳng định rất thua thiệt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Uy Chiến Thần
Chương 1286
Chương 1286