Cũng khó trách mọi người cảm thấy được kỳ quái, tuy rằng chức lớp phó thể dục này cũng không phải là một chức quan trọng gì nhưng mà cũng là thành phần trong ban cán bộ lớp a. Đường Kim, người này đắc tội với cô Tô, thế mà còn được bổ nhiệm vào trong ban cán sự lớp sao?
Hơn nữa, người này rõ ràng không có gì nổi bật trong lớp, người còn chẳng thấy tí cơ bắp cường tráng nào cả, sao mà làm lớp phó thể dục được.
- Cô Tô, em kháng nghị.
Đường Kim giơ tay lên, nhìn vào Tô Vân Phỉ, nói:
- Đầu óc của em phát triển, tứ chi bình thường không thích hợp làm lớp phó thể dục.
Mọi người lại không có gì để nói, bọn hắn còn chưa kháng nghị đâu mà tên tiểu tử này lại nhảy ra trước, có biết xấu hổ nữa không? Đã đi từ hôn với hoa hậu của trường là Tần Thủy Dao, còn đắc tội với mỹ nữ chủ nhiệm, điều này hiển nhiên là đầu óc của tên tiểu tử này có vấn đề rồi.
- Kháng nghị không có hiệu lực, bác bỏ.
Tô Vân Phỉ dùng một ánh mắt kỳ quái nhìn về Đường Kim một cái, thản nhiên nói:
- Em là thể dục đặc chiêu sinh duy nhất trong lớp, em không làm lớp phó thể dục thì ai có thể làm đây?
Thể dục đặc chiêu sinh?
(Tức là đi học bằng năng khiếu thể dục không phải qua học hành thi cử ấy, mấy chương trước có nhầm lẫn thành lớp thể dục đặc biệt, độc giả thông cảm)
Mọi người ngẩn ngơ ra, tên tiểu tử này là thể dục đặc chiêu sinh? Cũng không biết là hắn tinh thông môn nào, chẳng lẽ là quyền anh? Bằng không sao hắn đánh nhau lợi hại vậy?
Đường Kim nhất thời không có gì để nói. Đúng là hắn dùng danh nghĩa của thể dục đặc chiêu sinh để vào Ninh Sơn Nhị Trung này, hiện tại, Tô Vân Phỉ đã nói như vậy thì hắn không có cách gì để phản bác.
Trên thực tế thì Tô Vân Phỉ cũng không cho Đường Kim có cơ hội để phản bác lại, nàng tiếp tục nói:
- Danh sách ban cán sự lớp đã thông báo. Hiện tại, mời các bạn học có tên trong danh sách đến phòng làm việc của cô một lát, những bạn học khác tiếp tục tự học.
Tô Vân Phỉ nói xong liền xoay người đi ra ngoài. Mà những học sinh được ghi tên trong bảng danh sách kia đều sôi nổi đứng dậy, chỉ có Đường Kim vẫn như cũ, hắn vẫn ngồi đó, không nhúc nhích tí nào.
Tô Vân Phỉ đi đến cửa phòng học thì quay đầu nhìn thoáng qua Đường Kim, thấy Đường Kim vẫn vẫn ngồi đó không nhúc nhích thì nàng khẽ nhíu mày lại. Nàng quay người vào lớp, kêu lên một tiếng:
- Đường Kim, giờ em hãy đi theo tôi.
- Việc này, cô Tô, em có chút không thoải mái.
Đôi mắt của Đường Kim xoay chuyển, mở miệng nói.
- Sao em lại không thoải mái?
Tô Vân Phỉ có nén cơn tức, lạnh giọng hỏi.
- Bụng có chút không thoải mái.
Đường Kim nghiêm trang trả lời.
- Đường Kim, em không để người giáo viên như tôi vào mắt, đúng không?
Rốt cuộc thì Tô Vân Phỉ đã phát hỏa rồi. Người học sinh này thật sự rất kỳ cục, liên tiếp khiêu chiến quyền uy của nàng.
- Cô Tô, thật sự là bụng của em không được thoải mái mà.
Vẻ mặt của Đường Kim ra vẻ vô tội.
Tô Vân Phỉ tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, bộ ngực sữa bắt đầu phập phồng kịch liệt, một bộ dạng như muốn hoàn toàn bùng nổ. Mắt thấy bão táp sắp đến thì tất cả các nam sinh và nữ sinh của lớp 10/4 đang chuẩn bị xem chiến tranh bùng nổ ra thì đột nhiên một giọng nói thanh thúy vang lên, truyền vào trong tai của mọi người:
- Vị giáo viên này, xin cho hỏi một chút, nơi này là lớp 10/4 sao?
Tô Vân Phỉ liền quay đầu lại, thấy xuất hiện trước mặt nàng là một nữ cảnh sát xinh đẹp có bộ dạng anh hùng. Cô gái này có cặp chân dài khiến cho Tô Vân Phỉ cũng cảm thấy mặc cảm, bất quá, so với cô gái này thì dáng người nàng cũng có nhiều ưu thế.
- Nơi này đúng là lớp 10/4, tôi là chủ nhiệm lớp, xin hỏi có chuyện gì không?
Tô Vân Phỉ hỏi.
- Vậy thì xin cho hỏi, lớp của cô có học sinh nào tên là Đường Kim không?
Nữ cảnh sát lại hỏi.
Đường Kim?
Cơn giận của Tô Vân Phỉ vừa mới hạ xuống, bây giờ đột nhiên lại bùng nổ, thiếu chút nữa làm cho nàng ngất đi. Nàng quay đầu lại nhìn vào Đường Kim một cái, chẳng lẽ tên học sinh không biết nghe lời này, ngay cả cảnh sát cũng dám trêu chọc vào sao?
- Tôi ở đây, tôi ở đây.
Không đợi Tô Vân Phỉ trả lời thì Đường Kim đã đứng dậy, hắn chạy nhanh ra khỏi phòng học, một bộ dạng hưng phấn:
- Cô Tô, vị nữ cảnh sát xinh đẹp này tìm em có việc. Thân là một công dân tốt thì em có nghĩa vụ phải phối hợp với cảnh sát để phá án, em đi trước a.
Cô gái cảnh sát này dĩ nhiên là là Đường Thanh Thanh, sự xuất hiện của nàng quả thật đã cứu Đường Kim một mạng. Không đợi Tô Vân Phỉ kịp phản ứng, cũng không kịp đợi Đường Thanh Thanh nói chuyện, Đường Kim đã nắm lấy tay của Đường Thanh Thanh, kéo nàng bước đi:
- Vị nữ cảnh sát này, chúng ta đi nhanh đi, công việc của cảnh sát rất bận rộn, không thể chậm trễ a.
Đường Thanh Thanh bị Đường Kim kéo đi, nàng không tự chủ được mà đi về phía trước. Đợi cho Tô Vân Phỉ phục hồi lại tinh thần thì hai người Đường Thanh Thanh và Đường Kim đã khuất bóng sau hành lang. Nhất thời Tô Vân Phỉ tức giận không thôi nhưng mà cũng không làm gì được.
Tất cả học sinh trong lớp 10/4 đều bội phục Đường Kim. Người này quả thật là rất mạnh mẽ, cứ như vậy mà không cho giáo viên chủ nhiệm của mình có chút mặt mũi nào. Mà càng làm cho nam sinh bội phục chính là tên tiểu tử này thật có duyên với mỹ nữ a, không biết lúc nào hắn lại cấu kết với một nữ cảnh sát xinh đẹp như thế.
Một ít nam sinh đã bắt đầu mơ tưởng hảo huyền, trong đó có một ít tên bắt đầu ảo tưởng một số động tác nào đó trong phim tình "tình cảm".
Ra khỏi khu phòng học thì Đường Kim mới buông Đường Thanh Thanh ra. Kết quả là Đường Thanh Thanh bị hắn kéo đi nhanh, lúc sau lại bị hắn bỏ tay ra, nhất thời thân thể của nàng liền mất đi cân bằng, cả người lảo đảo, thân thể không tự chủ được mà nhắm ngay mặt đất ngã xuống, dường như nụ hôn đầu đời của nàng cứ như vậy mà dâng hiến cho nền xi măng.
May cho Đường Thanh Thanh là Đường Kim cũng phản ứng vô cùng nhanh. Hắn vội vàng vươn tay ra, đỡ lấy vòng eo mềm mại của nàng.
- Nguy hiểm thật. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Thân thể của Đường Thanh Thanh đứng vững lại, lòng vẫn còn sợ hãi mà vỗ vỗ vào bộ ngực sữa của mình, nói:
- Thiếu chút nữa là hủy cả khuôn mặt này rồi.
Đường Thanh Thanh quay đầu lại nhìn về phía Đường Kim, nàng có chút buồn bực:
- Đường Kim, cậu làm gì mà chạy nhanh như thế? Như thế nào mà tôi cảm thấy được, đây là cậu đang muốn trốn cô giáo chủ nhiệm của mình sao?
- Không có biện pháp, không có biện pháp. Cô giáo Tô kia cứ muốn tìm tôi đi đàm luận lý tưởng của nhân sinh, tôi cảm thấy được giữa tôi và cô ấy thật sự là nam nữ thụ thụ bất phân. Thật sự không thích hợp để trao đổi, cái mà gọi là nam nữ cọ cọ đứt dây thun, tôi nên giữ khoảng cách một chút.
Đường Kim bắt đầu chém gió.
- Nam nữ thụ thụ bất thân sao?
Đường Thanh Thanh dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn vào Đường Kim:
- Vậy vừa rồi cậu nắm tay của tôi để làm chi?
- Vừa rồi sao?
Đường Kim làm ra một bộ dạng ngạc nhiên:
- Có việc này sao? Tôi quên rồi.
- Tay của cậu vẫn còn đang để trên lưng của tôi đây này.
Đường Thanh Thanh tiếp tục nói.
- Ách?
Đường Kim nhìn vào tay của mình, sau đó thu tay về, dường như là không có việc gì:
- Cái này, cũng đã quên rồi.
- Đường Kim tiểu đệ đệ, cậu thật sự là một người không thành thật a, xem ra khẳng định cậu không phải là một học sinh tốt rồi.
Đường Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười.
- Đường Thanh Thanh đại tỷ, chị thật sự là không thuần khiết a, xem ra khẳng định chị không phải là một cảnh sát tốt rồi.
Đường Kim ra bộ uể oải nói.
Đường Thanh Thanh có chút không vui:
- Như thế nào mà chị đây lại không thuần khiết? Chị lớn như vậy rồi mà vẫn còn chưa nói yêu đương với ai, chị đây thuần khiết giống như một đóa hoa trắng a.
- Một nữ hài tử thuần khiết làm sao lại óc thể tùy tiện nói mấy chữ tiểu đệ đệ này chứ?
Đường Kim lắc lắc đầu.
- Vì cái gì mà không thể nói...
Vừa mới bắt đầu thì Đường Thanh Thanh còn chưa kịp phản ứng, nói tới đầy thì đột nhiên nàng a lên một tiếng, khuôn mặt liền đỏ lên:
- Đường Kim, cậu thật sự là một người không thành thật, lại dám trêu chọc cảnh sát sao? Cẩn thận chị đây sẽ bắt cậu lại.
- Nếu tôi muốn chạy trốn thì khẳng định chị sẽ không bắt được tôi.
Đường Kim cười hì hì, nói.
- Tiểu quỷ, cậu khinh thường chị đúng không?
Bộ dạng của Đường Thanh Thanh có chút buồn bực.