TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3490

Chương 3490

Tam Tôn Trưởng khẽ giật mình, nheo mắt lại không nói tiếp.

“Tôi hỏi thêm một câu nữa, nếu tôi đã giết ông ấy thì vì sao khi kiểm tra thi thể lại có kết quả là Đại Tôn Trưởng chết do khí công hỗn loạn, tẩu hóa nhập làm cơ thể nổ tung mà chết?”

Lâm Dương hỏi lại.

“Thi…”

Cả đám đều cứng họng không nói gì được.

“Thưa các vị trưởng lão và chủ điện, tôi biết các người không thích tôi lãm, nhưng cũng xin các vị đừng lấy thù oán cá nhân cho vào trong chuyện này, làm thế oan uống cho đệ tử lắm, nếu người ngoài biết được thì chẳng phải sẽ làm tổn hại danh dự của các người không?”

Lâm Dương hờ hững nhạt nói.

“Cậu..’

“Vô liêm sỉ, miệng lưỡi quá nhanh nhạy!”

“Tên này thật ranh đấy!”

Mọi người tức giận không thôi, lại tìm không được từ phản bác.

Lúc này, Trịnh Xuân Viễn hừ lạnh lên tiếng: ‘Lâm Dương, mặc dù bọn tôi không có chứng cứ nhưng cũng không có nghĩa là mọi người sẽ xóa bỏ nghi ngờ về cậu đâu. Cậu và Đại Tôn Trưởng ở riêng với nhau tại Thiên Cung Mộ, Đại Tôn Trưởng đã chết như thế nào, chắc chắn cậu là người biết rõ nhất!”

“Đương nhiên là tôi biết rõ rồi, tôi cũng đã nói với cung chủ, Đại Tôn Trưởng sử dụng viên thuốc mà các tiền bối để lại, rồi sau đó ngồi thiền tiêu hóa viên thuốc, lúc đó vô tình tẩu hỏa nhập ma mà chết! Đây là cảnh tôi thấy được, tôi đã nói hết rồi.”

“Chỉ như vậy sao? Không thể nào!”

“Chứ không thì điện chủ Xuân Viễn cho là còn gì nữa? Tôi nhớ lúc đó hình như điện chủ Xuân Viễn vào sau mà đúng không? Trong Thiên Cung Mộ có chuyện gì xảy ra chẳng lẽ ông đều biết sao? Chẳng lẽ… Chuyện này là do ông làm ra nên ông mới rõ như thế?”

Lâm Dương híp mắt nhìn chăm chằm Trịnh Xuân Viễn. Sắc mặt Trịnh Xuân Viễn trắng bệch, bồng nhiên ông ta kích động lên, liên tục nói:

“Cậu đang nói nhảm cái gì đấy? Bớt đứng đó ngậm máu phun người đi! Tôi với Đại Tôn Trưởng không có ân oán gì, làm sao tôi có thể ra tay với ông ấy chứ?” “Tôi với Đại Tôn Trưởng thì có thù oán gì à?” Lâm Dương hỏi lai.

Bấy giờ Trịnh Xuân Viễn mới á khẩu không trả lời được. Nhìn thấy cảnh tranh chấp phía dưới, cung chủ Mạc Tâm mở miệng nói:

“Mọi người đừng tranh cãi nữa”

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bà ấy.

Cung chú Mạc Tâm im lặng một lúc rồi lên tiếng: “Việc này tôi sẽ bảo Tứ Tôn Trưởng điều tra thật kĩ, trong chuyện này mà có ẩn khuất gì, tôi tuyệt đối sẽ không bao che.

Mọi người cứ yên tâm, đừng nôn nóng làm gì, chân tướng sẽ được đưa ra ánh sáng nhanh thôi.” “Vâng, thưa cung chủ”” “Tử Tôn Trưởng!”

Cung chủ Mạc Tâm lớn tiếng. “Cung chủ có gì sai bảo?” Tử Tôn Trưởng chạy tới, kính cẩn hỏi.

“Ông đi sắp xếp đi, vào xế chiều hôm nay, tôi và ông cùng đến Thiên Cung Mộ để điều tra!”

Cung chủ Mạc Tâm nói. Những lời này của cung chủ Mạc Tâm làm mọi người cực kì ngạc nhiên.

Tứ Tôn Trưởng cũng rất kinh ngạc nhưng vẫn chắp tay nói: “Xin nghe theo chỉ thị!”

“Những người còn lại về nghỉ ngơi đi, ai cũng bị thương cả, cứ dưỡng thương cho tốt vào!”

“Vâng, cung chủ!”

Mọi người đồng thanh nói lớn, Cung chủ Mạc Lâm lại lên tiếng:

‘Lâm Dương, Tam Tôn Trưởng, hai người ở lại đi, ta còn có mấy lời muốn hỏi hai người”

Hai người đang chuẩn bị đi nghe vậy thì dừng lại, có chút kinh ngạc.

Những người còn lại đều nhìn hai người, cũng không dám nhiều lời, họ bước nhanh rời khỏi Nhật Nguyệt Tinh Cung.

Rất nhanh sau đó, cung điện quạnh quế trở lại. “Không biết cung chủ có chuyện gì cần hỏi chúng tôi?” Tam Tôn Trưởng cung kính hỏi.

“Đừng vội, tôi sẽ hỏi lần lượt từng người. Cung chủ Mạc Tâm ngồi trên ghế, bình tĩnh nhìn chăm chú vào hai người, sau đó ánh nhìn đặt vào Tam Tôn Trưởng:

“Tam Tôn Trưởng, tôi hỏi ông, ai cho các ông tự tiện dám ra lệnh người canh giữ Thiên Cung Mộ mở cửa hả?” “Chuyện này..”

Hô hấp của Tam Tôn Trưởng trở nên dồn dập, con người đảo quanh, không biết nên nói gì. Cuối cùng đến đường cùng, ông ta chi có thể nhám mat mà nói: ‘Là mệnh lệnh của Đại Tôn Trưởng đay, tôi… Tôi không dám không nghe theo..”

“Chuyện này chắc các ông cũng tham gia vào chứ? Tổ tiên từng dạy, trừ cung chủ thì dù là ai cũng không được đi vào Thiên Cung Mộ! Nhưng Đại Tôn Trưởng cố ý đi vào, tại sao các ông không báo với tôi? Vì sao không ngăn cản ông ta lại?”

Cung chủ Mạc Tâm lại chất vấn lần nữa với giọng vô cùng nghiêm khắc.

Tam Tôn Trưởng khẽ run rẩy, vội vàng quỳ xuống mặt đất, dập đầu nói:

| Tải iWin